“Khí thật sự rất kì diệu a, bất quá ta nên dùng khí như thế nào.” Quân Vô Tiếu lẩm bẩm.
“Khí là nguồn sức mạnh, nếu ta thử tiêu hao nó và chuyển hóa sức mạnh vào cơ thể có lẽ sẽ tăng thêm sức mạnh tạm thời.” Quân Vô Tiếu nghĩ sau đó bắt đầu thiêu đốt khí trong cơ thể rồi truyền năng lượng khắp cơ thể.
“Thành… thật sự thành công, bất quá ta dùng khí vẫn còn rất phí phạm a. Sức mạnh tăng lên khoảng 2 thành, còn lại đại lượng khí điều không được sử dụng hiệu quả.” Quân Vô Tiếu nói sau đó bắt đầu luyền tập chưởng khống khí.
Hắn cố gắng điều khiển khí tới từng bộ phận trong cơ thể, tay, chân, thân, đầu, sau đó thu hẹp phạm vi dần dần.
“Ta phải điều khiển được khí tới bất kì điểm nhỏ nào trong cơ thể mới có thể xem là đại thành.” Quân Vô Tiếu nghĩ nghĩ sau đó Bắt đầu luyện tập.
Thời gian đã 2 tháng trôi qua hắn cuối cùng cũng thành công.
“Ha ha ha! Không tệ, không tệ a. Lần này thực lực có thể tăng thêm gấp đôi, bất quá tiêu hao khá nhanh, nhưng khi chiến đấu chỉ cần một chút là đủ phân thắng bại rồi.” Quân Vô Tiếu cười nói.
Trong lúc vô tình, Quân Vô Tiếu lại cảm thấy chính cơ thể mình có điểm khác lạ so với khi còn ở Luyện Tạng cảnh.
“Vậy mà cơ thể của ta có thể chủ động hấp thụ khí, không cần phải vận động mạnh như trước. A, còn nữa.” Quân Vô Tiếu nói sau đó ngồi xếp bằng tập trung hấp thu khí.
“A! Trong trạng thái này ta không cảm thấy mệt mỏi cùng buồn ngủ, vậy chẳng phải có nghĩa là bây giờ là có thể dành cả ngày tu luyện mà không cần nghỉ ngơi sao.” Quân Vô Tiếu vui vẻ nói.
Sau đó hắn suy nghĩ xem những việc có thể làm với khí,
“Nhưng mà ta vẫn cảm thấy khí có nhiều công dụng hơn như thế.” Quân Vô Tiếu lẩm bẩm.
“A! Sao ta lại không nghĩ ra vậy, truyền thuyết về tiên nhân thường nói họ có thể phi hành, sao ta không thử xem sao.” Quân Vô Tiếu chợt thốt lên.
Quân Vô Tiếu vận sử dụng khí trong cơ thể sau đó nhảy nhót lung tung như thằng đần, kết quả vẫn là chẳng có gì cả.
“Chẳng lẽ ta làm sai ở đâu rồi a. Trực giác cho ta biết điều này là có thể thực hiện, tại sao nãy giờ vẫn không có tí tác dụng gì.” Quân Vô Tiếu bĩu môi.
“Ta vẫn là nên bình tĩnh lại cảm nhận thế gian a.” Quân Vô Tiếu bình tĩnh lại sau đó bế quan cảm nhận thế gian.
Một tháng trôi qua,
“Thì ra là vậy. Thì ra là vậy. Có một loại sức mạnh giữ ta lại mặt đất, khi ta dùng lực nhảy lên, lực đó lớn hơn sức mạnh giữ ta lại mặt đất cho nên trong nhất thời ta có thể rời khỏi mặt đất. Chim cũng vậy, khi chúng đập cánh, có một lực tác động với không khí mà cái lực đó lại tương đường và ngược chiều với sức mạnh kéo nó về phía mặt đất và còn một bộ phần lực đẩy ra phía sau cho nên nó có thể phi hành về phía trước. Nếu Ta cũng cùng khí để tạo ra một lực tương tự như thế có lẽ ta có thể phi hành a.” Quân Vô Tiếu bừng tỉnh đại ngộ.
Sau một hồi thử nghiệm té lên té xuống,
“Ha ha ha ha! Vậy mà thật sự thành công, ta cuối cùng cũng thành công a!” Quân Vô Tiếu vui vẻ nói.
“Nhưng mà cái này tiêu hao cũng quá lớn a, bay chẳng bao lâu sẽ hết sạch khí trong cơ thể. Chắc là có biện pháp nào đó để khắc phục a. Xung quanh có nhiều khí như vậy, ta có thể thử tìm hiểu thử xem có thể sử dụng nó thay thế cho khí của bản thân không.” Quân Vô Tiếu suy nghĩ sau đó quan sát và cảm nhận xung quanh khí.
Sau một hồi thử nghiệm đủ cách để điều khiển khí xung quanh không có kết quả,
“Ài! Rốt cuộc phải làm như nào mới phải a. Ta chẳng cảm thấy bất kì mối liên kết nào của bản thân với khí xung quanh cả. Phải làm sao đây.” Quân Vô Tiếu thở dài cảm giác xung quanh khí một khối lớn nhưng lại chẳng có chút liền kết nào với hắn.
Đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên,
“Chờ đã, nếu khí là một khối lớn vô tận không đứt gãy trừ khi bị chặn lại vậy thì có nghĩa là khí có thể liên kết với khí. Nếu chưởng khống khí của bản thân để nó bao phủ toàn cơ thể, mà ta với khí trong cơ thể có liên kết chặt chẽ với nhau, phải chăng cũng có nghĩa là ta có thể liên kết với khí xung quanh.” Quân Vô Tiếu vui vẻ đi thử nghiệm.
“Thật sự, thật sự có cảm giác. Bất quá cảm giác còn có chút mơ hồ, phải bế quan cảm ngộ để tăng liên kết lên mới được. Nếu thật sự thành công ta có thể dùng khí xung quanh để kéo ta phi hành, như thế sẽ tiết kiệm rất nhiều khí.” Quân Vô Tiếu nói sau đó đi bế quan.
Nửa tháng sau,
“Ha ha ha ha! Cuối cùng cũng được rồi, tuy phi hành còn chưa thành thục lắm nhưng nó vẫn là phi hành. Bây giờ chắc là ta có thể xem là tiên nhân a.” Quân Vô Tiếu cười to sau đó bay quanh Côn Luân sơn.