Chương 1092: Hắc vụ áp tiên, tiên kinh sợ (1)
Chương 1092: Hắc vụ áp tiên, tiên kinh sợ (1)
Phía Tây Bắc của Quận Đô có tổng cộng bốn Châu.
Cực tây là Lâm Lan Châu, cũng chính là chiến trường Tây Bộ bây giờ, chính Bắc là cánh đồng tuyết Thái Hòa Châu, đồng dạng cũng là tiền tuyến chiến trường.
Giáp giữa hai Châu, địa phương bị bao bọc bên trong tên là Vũ Điền Châu.
Mặt đất ở Vũ Điền Châu luôn ẩm ướt, do băng nguyên cực bắc quanh năm hòa tan lan tràn đến, mà trong lòng đất lại tồn tại núi lửa, cho nên quanh năm có hơi nước bốc lên trên không, hóa thành nước mưa tung bay, cho nên liền có cái tên Vũ Điền Châu.
Gần phương hướng đô thành Quận Đô, sát Vũ Điều Châu, là châu thứ tư của Tây Bắc, tên là Khải Linh.
Cái tên này được lấy từ một vùng núi nổi danh ở bên trong Châu này.
Vùng núi và sơn mạch không hề giống nhau.
Sơn mạch là kéo dài xuôi theo một phương hướng nhất định, bao gồm một số đầu sơn lĩnh cùng với sơn cốc tạo thành thân núi đồ sộ, bởi vì hình dáng nhìn như gân mạch cho nên được gọi là sơn mạch, có nếp uốn rõ ràng và không ngừng kéo dài, do đó khác biệt với vùng núi.
Mà hiện tượng uốn nếp của vùng núi lại không hề rõ ràng, phân bố đa phần là do một số núi lửa xuất hiện, nó càng giống như là do vô số ngọn núi độc lập cùng tập hợp một chỗ hình thành một thân thể quy mô cực lớn, những dãy núi trùng điệp này quần cư cùng nhau, hình thành một dạng tựa như đại gia tộc vùng núi.
Di Linh tộc, chính là sống bên trong vùng núi phạm vi mười vạn dặm của Khải Linh sơn.
Tộc nhân của tộc này đều có thân thể cao lớn, tộc nhân bình quân đều cao 5 trượng, phương pháp tu hành thiên hướng về luyện thân thể, nhất là sau khi phụ thuộc vào Cận Tiên tộc, dựa theo truyền thống đại lục Vọng Cổ, bọn họ được ban cho huyết mạch của Cận Tiên tộc, khiến cho thân thể tộc quần có biến hóa, mọc ra thêm đôi cánh.
Nhưng bởi vì thân thể của Di Linh tộc rất to lớn, cho nên đôi cánh cũng rất khó cung cấp lực lượng phi hành đơn thuần cho bọn họ, mà chỉ là một loại biểu tượng mà thôi.
Sở dĩ bọn họ được Cận Tiên tộc coi trọng, là bởi vì bộ tộc Di Linh có chỗ độc đáo riêng trên việc luyện đan và luyện khí.
Thả mắt nhìn đi, toàn bộ vùng núi trên Khải Linh sơn tồn tại vô số tác phường luyện đan và luyện khí, có rất nhiều tộc nhân một mình chế tạo, cũng có rất nhiều chỗ có nhiều người cùng nhau hợp tác.
Số lượng rất nhiều, ít nhất phải hơn mười vạn.
Âm thanh đinh đinh đang đang cùng với mùi thuốc luyện đan tràn ra phảng phất xuất hiện quanh năm trong vùng núi này, còn có địa hỏa từ các khu vực không ngừng bị dẫn xuất tới, khiến cho khí hậu của vùng núi này cũng chủ yếu là nóng bức.
Nhưng mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều đan dược và pháp khí được bọn họ chế tạo ra, chảy vào trong thị trường.
Còn có từng khu vực được canh phòng, đó là khố phòng chứa đan dược của bọn họ, số lượng cực nhiều, nhiều tới mức khiến người ta tặc lưỡi.
Mà mượn dùng lực lượng địa hỏa phối hợp với thiên phú chế tạo của tộc quần, khiến cho đan dược và pháp khí đến từ tộc bọn họ thường thường có một giá cả xa xỉ trên thị trường.
Nhưng cho dù có cao hơn đi nữa, cũng không thể nào bán một khỏa đan dược ngày bình thường có giá 20 linh thạch, tăng lên đến 1000 linh thạch.
Loại sự tình không hợp thói thường này, nếu như vào lúc không có chiến tranh, căn bản không có khả năng xuất hiện, đừng nói là mua, coi như là Chấp Kiếm Cung yêu cầu, cũng chỉ cần một đạo pháp chỉ.
Dù là phụ thuộc vào Cận Tiên tộc, nhưng Di Linh tộc cũng biết rõ đạo cân bằng, sẽ không vì chút việc nhỏ này mà đắc tội với nhân tộc, cho dù là bây giờ đối mặt với Chấp Kiếm Cung yêu cầu, trên thực tế bộ phận trong bọn họ, cũng có phán đoán của mình.
Giờ phút này, trên Thần điện trong tổ sơn của Di Linh tộc, bốn vị tộc trưởng của tứ đại mạch này đang ngồi ngay trên đó, tiến hành một cuộc hội nghị bí mật.
"Giá cao như vậy, là để biểu đạt lập trường của chúng ta với Cận Tiên tộc!"
"Bây giờ đang trong thời kỳ chiến tranh, diện tích thuộc địa của nhân tộc này đại khái là không cách nào bảo tồn nữa rồi."
Trong thần điện, tộc trưởng tứ mạch mặc quần áo hoa lệ, trên người đeo không ít đồ trang trí và pháp khí xa hoa.
Mà trong Thần miếu của bọn họ cung phụng chính là hai cái pho tượng, một trước một sau, pho tượng phía trước có bộ dạng tương tự bọn họ, pho tượng phía sau lại càng tôn quý, chính là Phi Thiên Tiên.
Cũng là tổ tiên của Cận Tiên tộc.
Phía trước hai pho tượng để rất nhiều linh quả và đan dược cực phẩm, tràn ra chấn động linh khí nồng đậm, số lượng gần vạn.
Đây là sự tôn trọng của bọn họ đối với Thần miếu.
Bất kỳ một khỏa linh quả hoặc là đan dược nào ở nơi đây, đều là thứ đang cần gấp ở trên chiến trường lúc này.
Trận chiến bảo vệ Phong Hải Quận tiến hành cho tới bây giờ, người bị thương vô cùng đông đảo.
Cho nên những đan dược và linh quả này, nếu nói một khỏa có thể cứu một mạng người thì có chút khoa trương, nhưng nếu nói mười khỏa cứu một mạng người thì cũng không kém nhiều lắm.
Nhưng lúc này bốn vị tộc trưởng đang ngồi ở nơi đây, không ai để tâm tới chết sống của nhân tộc trên chiến trường cả, với lập trường của bọn họ, bọn họ chỉ để ý tới ảnh hưởng của thế cục tương lai đối với tộc quần của mình.
"Nhưng mà chúng ta vẫn phải cho Diêu Hầu một chút mặt mũi, dẫu sao mấy trăm năm qua Diêu Hầu cũng đã cung cấp cho chúng ta không ít trợ giúp, cũng vì dựng nên hình tượng có ân tất báo của Di Linh tộc chúng ta với tộc quần khác, chúng ta vẫn phải đưa ra một chút đan dược."
"Cũng được, chúng ta đầu tiên là đưa ra giá cao, dùng việc này biểu đạt lập trường với Cận Tiên tộc, sau đó lại cho ra một phần nhỏ để dựng nên hình tượng của tộc chúng ta, cuối cùng ổn định giá bán một phần nhỏ, đại biểu thái độ của chúng ta."
"Thật ra cái này cũng là ý nghĩ của toàn thể tộc nhân, trước khi tới đây ta đã làm một cuộc thăm dò ý kiến trong tộc quần, cũng đạt được nhận thức bán ra giá cao ở thời điểm này, dẫu sao. . . Nhân tộc cũng rất giàu có nha."
"Nhất mạch của ta cũng thấy vậy, có không ít tộc nhân còn gan lớn, đưa ra ý kiến dùng những đan dược thứ phẩm vốn đã sắp hết hiệu lực để bán, nhưng mà việc này rất dễ khiến cho chúng ta dính vào thị phi, đáng tiếc."
"Nếu như ý nghĩ của mọi người đã đều nhất trí, vậy thì cứ dựa theo lão Phương đi, nhất mạch ủng hộ nhân tộc, nhất mạch báo ân, nhất mạch đứng ngoài xem thế nào, bí mật liên hệ lấy lòng Thánh Lan tộc, nhất mạch liên tục biểu đạt lập trường với Cận Tiên tộc!"
"Vì để cho việc này thoạt nhìn càng thêm chân thật, chúng ta cũng phải diễn trò tranh luận vài ngày. . ."
Bốn vị tộc trưởng Di Linh tộc nhìn nhau nở nụ cười, nhao nhao đứng dậy, đang muốn kết thúc cuộc hội nghị bí mật lần này, nhưng vào lúc này, một cỗ uy áp kinh khủng động trời khiến cho người ta vô cùng hoảng sợ, thậm chí tim cũng dừng đập, xuất hiện cực kỳ đột ngột, từ trên bầu trời giáng xuống.