Chương 1093: Hắc vụ áp tiên, tiên kinh sợ (2)
Chương 1093: Hắc vụ áp tiên, tiên kinh sợ (2)
Bốn vị tộc trưởng lập tức biến sắc, đất rung núi chuyển, vào thời khắc này một tiếng nổ vang thật lớn bỗng nhiên bộc phát, truyền khắp Khải Linh sơn.
Từ xa nhìn lại, bầu trời trên tổ sơn của Di Linh tộc tràn ra một mảnh ánh sáng đỏ tía lập lòe, một con quái điểu ba đầu lớn vạn trượng bỗng nhiên lao ra từ trong mây mù, hai cái móng vuốt thật lớn trực tiếp chụp lấy Thần điện trên đỉnh núi.
Nó trực tiếp bỏ qua màn phòng hộ của ngọn núi này, bỏ qua cấm chế của Thần điện, bỏ qua hết thảy mà trực tiếp xuyên suốt, trong một tiếng nổ vang cực lớn vang lên, toàn bộ Thần điện kể cả tượng Thần trong đó, lập tức liền chia năm xẻ bảy, tan vỡ nổ tung.
Thậm chí dưới móng vuốt xuyên suốt, bàn chân đại điểu giữ chặt thân núi, sau khi hung hăng vỗ đôi cánh một cái, tổ sơn của Di Linh tộc liền kịch liệt rung động lắc lư, đột ngột bị kéo lên khỏi mặt đất!
Rất nhiều đất đá từ trên núi lăn xuống, bụi đất như sương tứ tán, vô số cỏ cây vỡ vụn, rơi xuống phía dưới, cả tổ sơn bị kéo lên trên không trung.
Toàn bộ tộc nhân Di Linh tộc nhìn thấy một màn này, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, trong đầu hoàn toàn nổ vang.
Nhất là trên đầu của con quái điểu còn có một thân ảnh đang đứng, vào thời khắc này càng vô cùng bắt mắt.
Toàn thân người này mặc một bộ đạo bào màu trắng của Chấp Kiếm Giả, một đầu tóc dài giống như màu đen lại giống như màu tím, một khuôn mặt vô cùng tuấn lãng nhưng lại tràn ngập vẻ lạnh lùng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn 10 hơi thở, bát phương rung chuyển.
Cho đến lúc Thanh Cầm cầm lấy tổ sơn của Di linh tộc bay lên trên không trung, dưới một tiếng kêu Hi..i...iiii triệt vang trời cao, bộ móng vuốt hung hăng dùng sức, toàn bộ tổ sơn lập tức xuất hiện vô số vết nứt, nhanh chóng lan tràn, sau đó liền hoàn toàn nổ tung, chia năm xẻ bảy ở giữa không trung.
Bốn vị tộc trưởng Di Linh tộc, từng người phun ra máu tươi, thần sắc hoảng sợ và kinh sợ, miễn cưỡng tứ tán chạy ra.
Nhìn tổ sơn tan vỡ, nhìn quái điểu kinh khủng kia, nhìn Hứa Thanh đứng ở bên trên, trong miệng bọn họ điên cuồng rống lên từng trận tiếng kêu tê tâm liệt phế.
"Thanh Cầm!?"
"Chấp Kiếm Giả!!"
"Thanh Cầm tiền bối, tại sao ngươi lại hủy tổ sơn và Thần điện của tộc ta?"
Tu vi của các tộc trưởng tứ mạch đều là Linh Tàng, nhưng mà cũng không phải là Linh Tàng đã tạo thành Bí Tàng nguyên vẹn, mà là ở vào giai đoạn uẩn dưỡng Bí Tàng đầu tiên.
Cảnh giới Linh Tàng, uẩn dưỡng Bí Tàng cực kỳ chậm chạp và khó khăn, cho nên phần lớn Linh Tàng thật ra đều ở trong giai đoạn dưỡng đạo, chỉ có khi bên trong Bí Tàng tạo thành hình thức ban đầu của thế giới, vả lại có đủ Thiên Đạo, mới tính chân chính hoàn thành một tòa Bí Tàng.
Nhưng dù chỉ là giai đoạn uẩn dưỡng, tu vi của bọn họ cũng đủ để trấn áp hết thảy Nguyên Anh.
Giờ phút này dưới bốn vị tộc trưởng gầm nhẹ, hơn mười tòa kiếm phong xa xa đồng thời rung động lắc lư, nơi cuối cùng biên giới, hai bên thân thể của ngọn núi nguyên bản tồn tại một hồ nước, bây giờ hồ nước bỗng dấy lên sóng lớn.
Vô số nước hồ bị cuốn lên, hội tụ theo cùng một phương hướng, một đôi mắt lớn tương tự như hồ nước, từ bên trong hồ nước mở ra.
Đôi mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm Thanh Cầm trên không trung.
"Thanh Cầm đạo hữu, vì cớ gì mà ngươi tới đây?
Sau khi đôi mắt cực lớn này mở ra, một giọng nói giống như chuông lớn từ trong mặt đất truyền ra, ngay sau đó, một thân ảnh khổng lồ hơn tám nghìn trượng, chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất.
Sau khi đứng lên, hơn mười tòa kiếm phong tồn tại trên người của nó lập tức liền trở thành những chiếc gai sắc.
Nhất là cái đầu, lại càng là như vậy.
Vị này, chính là lão tổ tu vi Quy Hư duy nhất của Di Linh tộc.
Trong mắt của lão có từng đạo ngân đang lưu chuyển, bên ngoài thân thể có vô số hư ảnh trùng lặp, còn có một số tiểu thế giới hình như đang muốn hình thành, nhưng vẫn không thể chân chính xuất hiện, chính là tu vi Quy Hư đệ nhị giai đại viên mãn, nửa bước đệ tam giai.
Giờ phút này lão nhìn như vô cùng bình tĩnh, nhưng bên trong lại vô cùng kiêng kị.
"Ự...c!" Thanh cầm ở giữa không trung truyền ra âm thanh khinh thường, Hứa Thanh đứng trên đỉnh đầu bên phải, đôi mắt lạnh lẽo nhìn qua hết thảy, âm trầm mở miệng.
"Trong tám trăm năm qua, Tứ Mạch Di Linh tộc vi phạm 18,931 lần điều lệ của nhân tộc, đều không bị xử phạt."
"Lần gần đây nhất cũng không chấp hành yêu cầu đưa Linh Tàng và Quy Hư tham chiến của Cung chủ Chấp Kiếm Cung."
"Hôm nay Hứa mỗ tới đây, xử lý hết thảy vi phạm quan trọng trong tám trăm năm này!"
Giọng nói Hứa Thanh vừa ra, toàn bộ mặt đất Khải Linh sơn vang động, hơn mười vạn tộc nhân từ bát phương đi ra, hằm hằm nhìn lên con đại điểu trên bầu trời.
Thả mắt nhìn đi, khắp nơi trên mặt đất đều là người khổng lồ, lực lượng khí huyết tràn ra từ trên người bọn họ vô cùng kinh người.
"Tộc của ta phụ thuộc Cận Tiên tộc, cũng không hề làm trái với minh ước cùng nhân tộc, hôm nay Chấp Kiếm Giả tới đây hủy núi, như vậy đồng nghĩa với việc phá hỏng minh ước!" Thân ảnh cực lớn trên mặt đất lần đầu tiên chú ý đến trên người Hứa Thanh.
"Lúc này tiền tuyến đang trong tình trạng nguy cơ cực lớn, ngươi muốn Phong Hải Quận lâm vào trạng thái nội loạn trong thời điểm này sao?"
Mặt Hứa Thanh không chút cảm xúc, quay người về phía cái đầu ở giữa của Thanh Cầm.
"Thanh Cầm tiền bối, xin ngài ra tay, diệt tộc này."
Trong mắt Thanh Cầm lộ ra thần thái hưng phấn, thân thể cũng bởi vì hưng phấn mà rung động lắc lư, nó đã rất lâu rất lâu không đi diệt tộc rồi, sau nhiều lần tỉnh ngủ nó cũng có chút cảm khái, cảm thấy bản thân mình chính là một tồn tại đại hung đại ác, nếu không đi diệt tộc là sẽ phụ lòng một thân huyết mạch của mình.
Mặt khác nó cũng thật lâu không có ăn huyết thực rồi, cả ngày nuốt gió với mây, phong vị cả người đã sớm nhạt như nước ốc.
Nhưng trước giờ nó vẫn là lựa chọn kiềm chế, dẫu sao Phong Hải Quận này là do nhân tộc duy trì đại cục, mặc dù nó không quan tâm, nhưng cũng lười phá hư.
Mà lão đại nó tôn kính nhất ở Nam Hoàng Châu cũng đã khuyên bảo nó, kêu nó thu liễm tính khí hung hăng lại, không nên giết chóc các tộc, nhất là nhân tộc, tránh đi theo con đường xưa của tổ tiên.
Lão đại còn kêu nó kết giao bằng hữu nhiều chút, đây mới là con đường lâu dài.
Nhưng hôm nay, nếu như Hứa huynh đệ mà đại ca kêu mình chiếu cố đã đưa ra yêu cầu như thế, vả lại còn là Chấp Kiếm Giả, nó cảm thấy loại chuyện tốt này, bản thân mình không có đạo lý nào để cự tuyệt cả.
Về phần tại sao vị nhân tộc này là huynh đệ với đại ca mình, việc này không liên quan gì tới nó, nó chỉ biết là đại ca đối xử tốt với chính mình, chính mình cả đời này cũng khó có thể báo đáp, cho nên yêu cầu của đại ca, nó nhất định không thể để cho đại ca mất mặt được.
Vì vậy, sau một tiếng ự...c đầy hưng phấn, toàn thân Thanh Cầm lập tức tràn ngập vẻ hung ác, thân hình nhoáng một cái, bỗng nhiên phóng về Di Linh tộc phía dưới.
"Chờ một chút!!" Dưới vùng đất, tâm thần của lão tổ Di Linh tộc chấn động, vội vàng mở miệng.