Chương 1556: Một gà lên không, vạn người khai thông (2
Chương 1556: Một gà lên không, vạn người khai thông (2Chương 1556: Một gà lên không, vạn người khai thông (2
Chương 1556: Một gà lên không, vạn người khai thông (2)
Phía sau bọn họ lúc này, thiên địa đỏ thẫm như là máu tươi san sệt, đang không ngừng cuộn trào trùm đến, mơ hồ có thể nhìn thấy trong đó tồn tại nhiều bộ phận Thần Điện thật lớn.
Suốt đoạn đường bọn họ gặp mấy lần Hồng Nguyệt Thần Điện chặn đánh, mỗi một lần đều là khổ chiến, thương vong càng ngày càng nhiều, đây cũng là nguyên nhân thương thế mọi người càng ngày càng nghiêm trọng.
Mà mỗi một lần thoát qua được, thường thường không lâu sau, Hồng Nguyệt Thần Điện sẽ lần nữa đuổi theo.
Giờ phút này, truy binh của Hồng Nguyệt Thần Điện lại lân nữa xuất hiện.
"Không sao, đối với Hồng Nguyệt Thần Điện mà nói, thật ra cuộc trấn áp này cũng không phải là quá coi trọng, dẫu sao còn chưa tới mười tháng nữa là Xích Mẫu sẽ phủ xuống, nếu như chúng ta bị chết quá nhiều, sẽ có thêm nhiều thế lực phụ thuộc Hồng Nguyệt phải bổ sung vào chỗ trống đó."
Giọng nói của Tứ điện chủ mang theo mỏi mệt, chậm rãi mở miệng.
"Cho nên thật ra, bên trong Hồng Nguyệt Thần Điện cũng rất sợ hãi, vả lại ý chí cũng không phải là nhất trí, có người chủ ý như trò chơi, có người chủ ý muốn bỏ mặc, có người chủ ý là trấn áp."
"Mà ngươi cẩn thận nhớ lại chuyến này xem, thật ra chúng ta là một mực bị xua đuổi."
Tứ điện chủ cười lạnh.
"Có một số thế lực bên trong Hồng Nguyệt Thần Điện, hy vọng chúng ta tới đây, tiếp đó còn sống đến lúc Xích Mẫu phủ xuống."
"Còn có một ít thế lực thì tuân theo quan niệm của mảnh đại vực này từ mấy kỷ nguyên trước, cho rằng thức ăn mỹ vị, chính là phải dắt đi rong nhiều một chút, hoạt động nhiều hơn, tựa như thịt của gà thả vườn sẽ ngon hơn thịt gà nuôi nhốt trong lồng nhỏ vậy, như thế mới có thể càng duy trì mỹ vị, mà càng giãy giụa thì thường thường ăn sẽ lại càng ngon."
"Ngươi biết món gà đi bộ chứ? Kìm chân con gà lên chảo nóng, để nó liên tục đạp lên xuống mặt chảo, độ nóng làm chân con gà bị phỏng và dần phồng lên, mà cả quá trình đó là giãy giụa trong nỗi thống khổ và dần dần tuyệt vọng, còn khó chịu hơn bị một dao chặt đứt cặp chân của nó. Mà món chân gà làm xong sẽ cực kỳ giòn tan và ngon miệng, có hương vị đặc biệt dẫu quá trình chế biến chính là tra tấn đối với con gà."
"Thực tế đối với chúng ta mà nói, là phản kháng sinh tử, mà đối với góc nhìn của cao tâng Hồng Nguyệt Thần Điện, có lẽ cái này chỉ là một trận trò chơi, quá trình nấu nướng."
"Nhưng bởi vì Thế tử xuất hiện, cho nên bộ phận thế lực Thần Điện đã có cảnh giác, bọn họ mới phải phát động chủ lực trấn áp."
Thánh Lạc trâm mặc, sự phát hiện và ngộ ra này, trên đoạn đường trốn chạy thì gần như lão cũng đã nhìn ra, không chỉ là lão mà tu sĩ tu vi Quy Hư của các tộc trên phi chu cũng đều có chỗ phát hiện và suy luận, chỉ là chẳng qua hiện giờ bị Tứ điện chủ một hơi nói toạc ra, còn ví von vê món gà cho sinh động dễ hiểu.
"Không nên suy nghĩ nhiều quá, bất kể mười tháng sau như thế nào, ít nhất hôm nay chúng ta là tự do mà sống."
Tứ điện chủ thở sâu, giơ tay vung lên, tốc độ của toàn bộ phi chu lập tức tăng vọt, bay thẳng đến gió bão đại mạc phía trước, càng lúc càng gần.
Nhưng vào lúc này, huyết quang phía sau bọn họ chợt lập lòe rồi tăng vọt, đồng thời lại huyễn hóa ra một cái đại thủ huyết sắc, uy thế phô thiên cái địa, chụp tới phía của bọn họ.
Trong mắt Tứ điện chủ lóe lên hàn mang, tu vi âm am bộc phát, thiên địa lập tức biến sắc, trên bầu trời xuất hiện từng cái tiểu thế giới hư ảo và dung hợp lẫn nhau, sau đó liền tạo thành một cái đại thế giới hư ảo.
Đây là biểu hiện của Quy Hư tứ giail
Đại thế giới kia mặc dù là hư ảo, nhưng lại đầy đặn kinh người, ngăn cản về phía đại thủ huyết sắc đang chụp đến.
Cùng lúc đó, toàn bộ tu sĩ trên phi chu cũng đều riêng phân mình bộc phát, hình thành hơn vạn đạo pháp thuật, hội tụ cùng một chỗ để tăng lên sắc thái cho đại thế giới, khiến cho nó thoạt nhìn càng thêm chân thật.
Còn có hơn mười vị Quy Hư, toàn bộ đều tản tu vi ra, trong đó nhất - nhị - tam giai đều có, hình thành trụ cột của đại thế giới, hợp sức toàn lực mà ứng phó.
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang đỉnh tai nhức óc bộc phát ra, gió giục mây vần dấy lên gợn sóng kinh người, tràn ngập về bát phương bên ngoài, bàn tay huyết sắc kia chia năm xẻ bảy.
Nhưng đại thế giới hư ảo của Tứ điện chủ cũng tương tự tan vỡ, tất cả mọi người phun ra máu tươi, mà phi chu của bọn họ lại mượn luồng trùng kích phản chấn này nên tốc độ nhanh hơn, giống như thiên nữ tán hoa vậy, riêng phần mình phóng nhanh nhất có thể về phía đại mạc gió bão.
Mà giờ phút này, gió bão kết nối với đại mạc thiên địa, bên trong vô tận tiếng gào thét, đột nhiên tràn ra một đạo khe hở, tựa như hai tấm màn sân khấu cực lớn di động qua trái phải, khe hở lộ ra càng lúc càng lớn, như mở ra một cánh cửa.
Bên trong cánh cửa, có thể thấy được Mặc Quy lão tổ cùng với Hứa Thanh, còn có hơn vạn tu sĩ trên đại mạc.
Ánh mắt của song phương nhìn nhau, mắt thấy một phương Tứ điện chủ chuẩn bị nhảy vào trong đó, hông mang ngoài thiên địa xa xa lần nữa bộc phát, hơn mười đoàn máu thịt vác Thần Điện trong đó cũng không phải là tới gan ma dừng lại, nhưng riêng phần mình tràn ra huyết quang nồng đậm, huyễn hóa thành một cái gương mặt cực lớn ở trên trời.
Bộ dạng của gương mặt đó, là một khuôn mặt dị tộc mọc đầy lân phiến, gã lãnh đạm nhìn qua đại mạc, trực tiếp vọt tới đuổi theo một nhóm phi chu của Tứ điện chủ, như muốn cùng tiến vào đại mạc.
Nhưng vào lúc này, Hứa Thanh vỗ vỗ con gà lớn dưới chân.
Con gà lớn run rẩy và cẩn thận lao nhanh ra, nó chở Hứa Thanh tới không trung, sau đó Hứa Thanh bỏ qua từng chiếc từng chiếc phi chu của một phương Tứ điện chủ lao nhanh qua bên người, hắn giơ tay phải lên, đưa lòng bàn tay về phía gương mặt cực lớn ngoài phong bạo.
Trong tay của hắn, có một cái ngọc giản.
Giờ phút này, hắn bóp mạnh. Ngọc giản lập tức vỡ vụn, một cỗ chấn động Uẩn Thần ngập trời nổ lên từ bên trong, tạo thành một cái vòng xoáy thật lớn trước mặt Hứa Thanh.
Âm ầm chuyển động, từng đạo tia chớp cuồng phóng bên trong, sau đó là một ngón tay cực lớn kinh thiên động địa, trực tiếp duỗi ra từ trong vòng xoáy này.
Vô tận tia chớp nương theo hai bên, càng có nhật nguyệt tỉnh thân von quanh, phảng phất như lưu tinh hỏa vũ, vòng quanh khí tức Uẩn Thần như biển gầm, cùng nhau lao đi.
Từ xa xa nhìn qua, ngón tay đó tựa như thạch vụn xuyên không, như đại lãng võ bờ, khí trùng thiên địa, ý thôn sơn hà, nhấn xuống gương mặt đang tiến đến.