Chương 1558: Quần kê loạn vũ (2)
Chương 1558: Quần kê loạn vũ (2)Chương 1558: Quần kê loạn vũ (2)
Chương 1558: Quân kê loạn vũ (2)
Sau khi sống sót vượt qua tai nạn, một phương quân phản kháng của Tứ điện chủ cũng riêng phần mình xuất hiện gợn sóng, trong lòng có may mắn cũng có cảm khái, đồng thời cũng nhao nhao nhìn tu sĩ đại mạc.
Trọng điểm là nhìn những con gà lớn có chiến lực vô cùng dũng mãnh, cực kỳ hung tàn kia.
Kể từ đó Hứa Thanh đứng trên con gà lớn nhất, cũng liền lộ ra đặc biệt rõ ràng, đưa tới càng nhiều sự chú ý hơn nữa.
Trên thực tế, lúc trước một phương Hồng Nguyệt cũng có chú ý tới chỗ này, dù sao cũng là Hứa Thanh triển khai ngọc giản Uẩn Thần, nhưng mà sau khi Hứa Thanh rời khỏi Trảm Thần Đài, bởi vì không muốn dẫn tới quá nhiều chú ý, cho nên dưới sự trợ giúp của đám người Thế tử, hắn lại ngụy trang tướng mạo của mình đi.
Dẫu sao việc hắn làm ở Trảm Thần Đài, quả thật là cực lớn.
Cho nên giờ phút này trong mắt tu sĩ Hồng Nguyệt, mặc dù dung mạo của Hứa Thanh coi như cũng tuấn lãng, nhưng lại không cách nào trùng lặp lên người đã từng làm rung chuyển tâm thần chúng sinh kia.
Tứ điện chủ và một phương quân phản kháng Nghịch Nguyệt Điện cũng là như vậy.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, v6 võ con gà lớn dưới chân, bay về phía đám người Tứ điện chủ.
Giờ phút này Tứ điện chủ ngưng mắt nhìn Hứa Thanh chỗ xa bay tới, hỏi một câu với Mặc Quy lão tổ vừa về người đang đến gân.
"Mặc Quy đạo hữu, người trẻ tuổi này là?"
Theo Tứ điện chủ mở miệng, Thánh Lạc đại sư bên cạnh cũng đưa ánh mắt nhìn qua.
Trong lòng Mặc Quy lão tổ kích động, lão chỉ là Quy Hư nhất giai, mà vị trước mắt này chính là Quy Hư tứ giai, chẳng những là Phó điện chủ của Nghịch Nguyệt Điện, phóng tâm mắt ra toàn bộ Tế Nguyệt đại vực, cũng là một đại nhân vật.
Nếu như lão không có tiến vào trong tiệm thuốc, đối với người trước mặt này sẽ cảm thấy vô cùng lo lắng không yên, dẫu sao thân phận địa vị chênh lệch quá lớn.
Nhưng hôm nay lại không giống nhau, điểm này từ xưng hô của đối phương liền có thể nhìn ra một chút, vì vậy cười mở miệng.
"Đó là thiếu chủ nhà ta."
Tứ điện chủ nghe vậy khẽ gật đầu, từ hai chữ thiếu chủ này, cùng với có thể triển khai ra ngọc giản Uẩn Thần, tất cả điều ấy đủ để y hiểu rõ quan hệ của người trẻ tuổi này cùng với Thế tử. Thánh Lạc đại sư bên cạnh cũng bởi vì xưng hô thiếu chủ mà nhìn Hứa Thanh nhiều thêm vài lần, đáy lòng cũng cảm khái, sau đó hình như nhớ ra cái gì đó, chắp tay về phía Mặc Quy lão tổ.
"Mặc Quy đạo hữu, tại hạ có chuyện muốn dò hỏi một chút."
"Mời Thánh Lạc đại sư cứ nói. Mặc Quy lão tổ cười mở miệng, mặc dù lão không phải là tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện, nhưng biên giới cũng vừa vặn có tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện, lúc trước thông qua lời nói của những người này, cũng hiểu biết riêng từng thân phận, cho nên rất rõ ràng vị Thánh Lạc đại sư này, cũng đều là đại nhân vật.
"Không biết đại mạc nơi đây, có cường giả đan đạo nào không? Có từng nghe nói tới danh hào của Đan Cửu đại sư?"
Lúc lời Thánh Lạc truyền ra, Hứa Thanh đã tới gân, sau khi nghe được những lời đó hắn liên chú ý đến trên thân người nói chuyện, chú ý thấy đây là một vị trung niên, tu vi không tâm thường, đồng thời trên người cũng có một chút mùi đan dược.
Đây hiển nhiên là người quanh năm luyện đan.
Mặc Quy lão tổ nghe vậy liền lắc đầu, cũng không nói ra việc thấy Hứa Thanh luyện đan, lão sống một đống tuổi như vậy rồi, sâu sắc biết được nói nhiều tất nói hớ, vả lại hai bên cũng không thân quen.
Giờ phút này lão vừa muốn mở miệng, phát hiện Hứa Thanh tới gần, vì vậy đầu tiên là bái kiến Hứa Thanh trước, tiếp theo mới trả lời vấn đề Thánh Lạc.
"Bên trong đại mạc mặc dù cũng có tu sĩ đan đạo, nhưng người có tạo nghệ cực cao hình như rất ít..... Về phần Đan Cửu đại sư, ta cũng đã từng được nghe nói người này, ý tứ của Thánh Lạc đại sư là, vị Đan Cửu đại sư ấy là ở trong đại mạc chúng ta?"
Hứa Thanh nghe đến đó, liếc mắt nhìn vị đan tu kia, lần nữa chồng hình bóng của gã lại cùng với pho tượng Thánh Lạc đại sư trong đầu.
Nhớ tới sự tình đối phương đấu đan cùng mình lúc trước trong Nghịch Nguyệt Điện.
Thánh Lạc thở dài, nhìn qua liền biết Mặc Quy qua loa trả lời cho có, cũng biết là mình lỗ mãng, sau đó liền gật đầu về phía Hứa Thanh, Tứ điện chủ cũng chú ý đến trên người Hứa Thanh.
"Gặp qua tiền bối." Hứa Thanh chắp tay.
"Vãn bối tiếp nhận mệnh lệnh của Thế tử để tới đây tiếp ứng, Thanh Sa đại mạc, hoan nghênh chư vị đã đến."
Nhìn Tứ điện chủ, cảm nhận đầu tiên của Hứa Thanh là không khỏi có một loại cảm giác quen thuộc, mà cảm nhận trong miếu thờ của mình, đối phương cứ cách mỗi vài ngày sẽ gởi tin nhắn lại.
Nhưng hiển nhiên là mình vẫn luôn ẩn nấp vô cùng tốt, cho nên đối phương không thể nào biết được mình chính là Đan Cửu.
Sự thật cũng đúng là như thế, mặc dù tu vi của Tứ điện chủ cao thâm, nhưng cũng không phải toàn trí toàn năng, y và Thánh Lạc vô luận như thế nào cũng đều không thể tưởng được, Đan Cửu mà bọn họ vẫn muốn bái phỏng, đang ở ngay trước mắt.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc bọn họ khách sáo với nhau, cho dù là tu vi Quy Hư, nhưng Hứa Thanh chính là đại biểu cho Thế tử, vả lại bọn họ đi tới đại mạc là vì tìm đường sống, cho nên nói chuyện cùng nhau rất là hòa hợp.
Cứ như vậy trong lời mời của Hứa Thanh, một đám người trùng trùng điệp điệp đi tới Khổ Sinh sơn mạch phía trước.
Bão cát gào thét, Hứa Thanh cùng Mặc Quy lão tổ đứng trên phi chu của Tứ điện chủ, suốt một đường Hứa Thanh nói rất ít, đều là Mặc Quy lão tổ giới thiệu về đại mạc, cũng tự nhiên mà nói đến gió màu xám tro nơi đây cùng với tiệm thuốc chỗ Thánh địa trong đại mạc. .....
Một khắc cảnh tượng Chúa Tể trảm Thần kết thúc trong đầu chúng sinh, chính là thời điểm đại mạc hình thành gió màu xám tro, việc này vào mấy tháng sau đã không còn là bí mật.
Trên thực tế thì điều này cũng là người bên ngoài suy đoán, nguyên nhân cảnh tượng chúng sinh thấy có tương quan cùng Thế tử.
Nhưng mà sau khi chính tai nghe Mặc Quy lão tổ giới thiệu, Tứ điện chủ vẫn là liếc mắt nhìn Hứa Thanh, bỗng nhiên mở miệng.
"Người trẻ tuổi, thân ảnh trong cảnh tượng Trảm Thần Đài trong đầu chúng sinh, là ngươi đúng không?”
Thánh Lạc đại sư bên cạnh lại không phải chú ý tới Trảm Thần Đài, mà là tiệm thuốc, giờ phút này cũng nhìn Hứa Thanh, nhịn không được hỏi một câu.
"Vị tiểu hữu này, tiệm thuốc là ngươi mở sao? Ngươi biết luyện đan?”