Chương 1563: Bí mật không thể nói với Linh Nhi (1)
Chương 1563: Bí mật không thể nói với Linh Nhi (1)Chương 1563: Bí mật không thể nói với Linh Nhi (1)
Chương 1563: Bí mật không thể nói với Linh Nhi (1)
Một nén nhang sau, Tứ điện chủ liền rời khỏi tiệm thuốc.
Một khắc rời đi, lão quay lại nhìn tiệm thuốc, trong mắt lộ ra quang mang kỳ dị.
Trước khi bước vào bên trong tiệm thuốc rồi gặp mặt Thế tử, toàn bộ quá trình nói chuyện với nhau lão đều giữ vững cung kính cùng với lễ nghi, mặc dù hai bên nói chuyện với nhau không nhiều lắm, nhưng lão vẫn biểu đạt ý niệm muốn đi theo của mình.
Kết quả rất tốt, chỉ là sự phi phàm của tiệm thuốc này, cũng làm cho lão cảm thụ cực kỳ sâu sắc.
"Vị thiếu niên trẻ tuổi đang lau chùi kia, trong huyết mạch ẩn chứa lực lượng nhân tộc nồng dam. . . . . Không giống người thường, còn có người ngâm thơ ở cửa vào, ta rõ ràng cảm nhận được loại chúc phúc nào đó ở trên người y!" "Còn có nữ oa của Cổ Linh tộc đó, trên người nàng có cả vận khít"
"Vâ phần nha hoàn nấu nước, cho ta một loại cảm giác giống như Uẩn Thần, hồn phách người này không hoàn chỉnh, đại khái đã từng cường giả Uẩn Thần cổ xưa nào đó tử vong, sau đó bị người có vị cách cao can thiệp vào, chia thành hôn phách."
Tất cả những thứ này đều khiến đáy lòng Tứ điện chủ chấn động, mà thứ càng làm cho lão cảm thấy không giống bình thường, đó chính là phía sau nhà...
"Toàn bộ tiệm thuốc tràn ngập một cỗ lực lượng quyền hành kỳ dị, tương quan cùng với xác nhận và quên lãnh, nếu như tu vi không đủ mà lại ở bên trong tiệm thuốc, trong lúc bất tri bất giác sẽ bị ảnh hưởng."
"Loại ảnh hưởng này... Tuy chỉ là sơ kỳ, nhưng lại có đủ uy lực ảnh hướng đến thân hồn, nếu như đạt đến đại thành... Đủ để cho vạn vật chúng sinh trong một mảng lớn khu vực bị thao túng, tu hành thay cho người kia, tiến tới thay thế ý thức, khó phân lẫn nhau."
"Đầu nguồn là ở phía sau nhà, cũng chính là chỗ của người trẻ tuổi tới đón ta lúc trước."
"Như thế xem ra, quan hệ của những người này cùng với Thế tử không hề bình thường, nhất là người trẻ tuổi được gọi là thiếu chủ kia.... -
Tứ điện chủ như có điều suy nghĩ, càng di càng xa.
Mà giờ khắc này ở trong phòng sau nhà, Hứa Thanh mở mắt ra, Nguyên Anh cùng ngón tay Thân Linh đụng chạm trong nhà tù 132 khu Đinh cũng tách ra vào thời khắc này.
Trong thời gian ngắn, trong mắt hắn lộ ra hoảng hốt, mà mọi người bên trong tiệm thuốc cũng đều riêng phân mình chấn động, thần sắc bọn họ cũng tương tự hoảng hốt, tiếp tục mất đi một đoạn ký ức lúc trước.
Khởi điểm của đoạn ký ức đó, là lúc Nguyên Anh của Hứa Thanh đụng chạm cùng ngón tay Thân Linh trong nhà tù 132 khu Đinh, điểm cuối cùng chính là một khác chia lìa lúc này.
Nhưng quá trình ấy xảy ra trong im hơi lặng tiếng, cực kỳ tự nhiên.
Hứa Thanh nhíu mày, cầm lấy ngọc giản lưu ảnh trước mặt.
Vật này là hắn dựa theo phương pháp lúc trước mình ở trong Hình Ngục Ti để bố trí ra, dùng để xem xét biến hóa của chính mình trong lúc này, nhưng hắn lật xem toàn bộ, cũng không tìm thấy vấn đề gì xảy ra ở bên trong.
Từ đầu đến cuối hắn đều đang đả tọa ở nơi này.
"Nhưng tại sao ta cứ cảm giác giống như mình đã quên đi chuyện gì đó?"
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, phất tay gọi lão tổ Kim Cương Tông bay ra, còn có Ảnh Tử trên mặt đất cũng tràn ra chấn động, truyền đi tin tức.
"Hết thảy như thường?” Ngọc giản lưu ảnh chỉ là một trong số những chuẩn bị, Ảnh Tử cùng với lão tổ Kim Cương Tông là chuẩn bị khác của Hứa Thanh.
Tiếp theo hắn lại xem xét bốn phía cùng với túi trữ vật của mình, tìm kiếm phải chăng có những cái manh mối khác, cho đến khi hết thảy không có gì đáng ngại, hắn suy nghĩ một chút rồi rời khỏi sau nhà, đi tới đại sảnh.
Mọi người trong hành lang vẫn như thường, Linh Nhi nhìn thấy Hứa Thanh liền lộ ra nụ cười ngọt ngào, chạy tới.
"Hứa Thanh ca ca, ngươi tu hành như thế nào rồi, mấy ngày nay ta cảm giác mình cũng sắp đột phá rồi á."
Hứa Thanh mỉm cười sờ sờ lên đầu Linh Nhi, sau đó đi đến chỗ quầy hàng, giơ tay trảo một cái, lấy xuống một khối ngọc giản lưu ảnh được giấu ở trên xà nhà.
Đây là hắn đặt vào ngày hôm qua.
Mặc dù trong nhận thức của hắn thì những ngày này hết thảy mọi thứ đều bình thường, nhưng Hứa Thanh tổng cảm giác thấy có gì đó quỷ dị, với lại muốn nhìn xem trong quá trình mình nghiên cứu, bên ngoài có xuất hiện việc gì khác biệt gì hay không.
Giờ phút này cam ngọc giản ở trong tay, Hứa Thanh cẩn thận kiểm tra, phát hiện hết thảy đều không có gì đáng ngại.
Bên trong ngọc giản lưu ảnh không có bất cứ vấn đề gì.
Việc này khiến cho nội tâm của hắn hiện lên càng nhiêu do dự hơn nữa.
"Lúc ta nghiên cứu, bất kể chính mình hay là bên ngoài, đều không có bất kỳ biến hóa nào? Như vậy những ngày này ta đang nghiên cứu cái gì?"
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra suy tư.
Cách đó không xa, Thế tử nâng chung trà lên, bất động thanh sắc liếc nhìn Hứa Thanh, đáy lòng rất thoải mái.
Ngọc giản. .... Dĩ nhiên là bị lão điều chỉnh cùng với xóa đi nội dung bên trong.
"Tiểu tử này cũng có một ngày nghĩ mãi mà không rõ, ha ha, nhìn qua liền thoải mái."
"Nhưng mà cảm ngộ của tiểu tử này đúng thật là vô cùng kinh người, hắn quên mất, như vậy vạn vật cũng đều quên theo, cái ý cảnh quên lãng này, thật sự là bá đạo."
Nghĩ tới đây, Thế tử quyết định mấy ngày nữa, sau khi mình quan sát nhiều hơn, lại đi điểm tỉnh Hứa Thanh, dùng điều này để dựng lên uy nghiêm của mình.
Hứa Thanh nhíu mày thu hồi ngọc giản, sau đó quay đầu nhìn Thế tử.
Thần sắc Thế tử bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy.
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, sau đó chắp tay đi vào sau nhà, lúc khoanh chân ngồi xuống hắn liền cẩn thận nhớ lại.
Nhưng suy tư thế nào cũng đều thấy bình thường, chỉ là hắn vẫn có một loại cảm giác mình quên mất sự việc gì đó như cũ, thế là liền chuẩn bị triển khai đòn sát thủ.
"Những ngày này có phải ta đã xuất hiện sự tình quên đi? Hay là có phản ứng dị thường gì đúng không?”
Hứa Thanh tràn ra thân niệm của mình, truyền tới ngón tay Thần Linh bên trong nhà tù 132 khu Đinh.
Ngón tay Thần Linh giả bộ ngủ, không phản ứng lại.
Nhưng hành động này của nó, vẫn để cho Hứa Thanh nhận thấy chút manh mối.
"Cam chịu?”
Hứa Thanh nheo mắt lại, hắn còn có một đòn sát thủ nữa, vì vậy giơ tay lên, lấy ra một cái bình nhỏ từ trong túi trữ vật, cầm ở trong tay hơi lắc một cái, bên trong lập tức truyền ra âm thanh va chạm, càng có tiếng xì xào bàn tán như ẩn như hiện truyền ra từ bên trong. Cảm thụ hoạt tính trong đó vẫn còn tốt, Hứa Thanh mở cái bình ra, tay trái cách không thu lấy, một đạo quang đoàn lập tức bay ra, nhanh chóng biến lớn ở trước mặt hắn, cho đến khi to tới hơn nửa trượng mới bị Hứa Thanh cản lại.