Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1383 - Chương 1566: Gặp Lại Hồ Ly Lẳng Lơ (2)

Chương 1566: Gặp lại hồ ly lẳng lơ (2) Chương 1566: Gặp lại hồ ly lẳng lơ (2)Chương 1566: Gặp lại hồ ly lẳng lơ (2)

Chương 1566: Gặp lại hồ ly lắng lơ (2)

Một đường xuyên vân giá vụ, tiếng gió giống như là xuyên kim liệt thạch, mà Hứa Thanh ở trong điện thờ càng là nhìn thấy hoàn cảnh bên ngoài gấp rút cải biến, toàn bộ sự vật đều dùng tốc độ kinh người mà lưu động.

Thậm chí bởi vì tốc độ quá nhanh, thế cho nên hết thảy cũng biến thành mơ hồ, mà trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy nhật nguyệt chuyển động, sơn mạch trường hà lên xuống, càng có từng thế giới hình như giao thoa.

"Không phải đi tới chỗ sâu trong hạp cốc!"

Thần sắc Hứa Thanh ngưng trọng, rất nhanh lân nữa cảm nhận được khác biệt, thế giới bên ngoài trở nên đen nhánh, tiếng gió tan biến, hết thảy âm thanh cũng không còn tồn tại, càng có một cỗ uy áp phủ xuống bên ngoài. "Nơi này là lòng đất?"

Hứa Thanh quan sát cẩn thận, cuối cùng xác định phân tích của mình, lúc này một chỗ địa quật mênh mông xuất hiện ở trong mắt Hứa Thanh.

Phạm vi của địa quật này cực lớn, rơi lả tả vô số đá vụn, làm cho người ta có một loại cảm giác phế tích, càng có cảm giác năm tháng cổ xưa, khiến cho người tiếp cận nhịn không được trong lòng hiện ra ý tang thương.

Mà ở giữa không trung của địa quật, chỗ đó thình lình tôn tại một tòa cung điện.

Tòa cung điện này cũng không phải là bình thường, mà là treo ngược lại, chất liệu quỷ dị, là máu thịt cùng đất đá trộn lẫn giao hòa với nhau tạo thành, bên trên còn có rất nhiều chất liệu tương tự xúc tu lan tràn khắp bát phương, kết nối trên dưới.

Từ xa nhìn lại, tựa như một tiên nhân cầu. Những cỗ tượng đất nâng Hứa Thanh tới đây cũng dừng lại ở địa quật này, điện thờ trầm xuống rồi rơi trên mặt đất, sau đó toàn bộ tượng đất nhao nhao te bái về thân điện treo ngược ở trên không trung, không chút nhúc nhích.

Hứa Thanh lặng lẽ đi ra, ngẩng đầu nhìn qua hết thảy, trong lúc đáy lòng đang bay lên gợn sóng, cánh cửa lớn của cung điện treo ngược trong im hơi lặng tiếng mở ra, giống như đang nghênh đón Hứa Thanh.

Nhìn xuyên thấu qua cánh cửa vừa mở, Hứa Thanh có thể rõ ràng nhìn thấy trong đại điện lấy tinh không làm đỉnh, nhật nguyệt là trụ, một bức tượng đất cao lớn sừng sững, bố cục rất cao, là đỉnh mà Hứa Thanh từng gặp trong kiếp này.

Trong đó cũng không có vật cung phụng gì, chỉ có một tấm bích hoạ cực lớn, rất dễ làm người khác chú ý.

Mặc dù hết thảy đều là do cung điện treo ngược mà chiều ngược lại, nhưng Hứa Thanh vẫn có thể nhìn thấy rõ nội dung của bích hoạ.

Bên trong bích họa, là một mảnh biển khơi.

Nhưng quái dị chính là cảnh tượng trên bầu trời rõ ràng có rất nhiều tôm cá đang bay, có lớn có nhỏ.

Mà trong biển rộng phía dưới thì là miêu tả vô số chim chóc, chúng nó đang bay lượn trong biển sâu.

Thật giống như hết thảy tất cả đều đảo ngược rồi, chim chóc vốn hẳn nên ở trên trời nhưng đã trở thành cá trong biển, mà cá trong biển lại hóa thành chim, cũng không biết là chúng nó trao đổi thân phận lẫn nhau, hay là hình tượng này vẽ ra, vốn chính là một cái thế giới kỳ dị.

Mà ở trong giữa biển trời của bức tranh này, chỗ đó có một cỗ tượng thần khoanh chân ngồi.

Cỗ tượng thần này là một Nê Hồ Ly cực lớn, mặc áo bào hồng, trên mặt còn bôi lên son phấn, giờ phút này ở trong bức vẽ mở hai mắt ra nhìn về phía Hứa Thanh, cười kiêu mị một cái.

Sau đó đứng dậy, liên tục lắc lư bước nhẹ, mang theo vẻ xinh đẹp cùng quyến rũ vô tận, lại từng bước một đi ra từ thế giới trong bích hoạ.

Một cái chớp mắt bước ra, bộ dạng cũng theo đó mà cải biến, hóa thành một nữ tử thiên kiều bá mi.

Áo bào hồng trên người cô gái đã trở thành sa mỏng, nhẹ nhàng phủ trên da thịt trắng tuyết non nớt, làm cho người ta cảm giác chỉ cần có một trận gió mát, sa mỏng sẽ theo bờ vai trượt xuống.

Nhờ màu đỏ cùng phấn ở giữa làm nổi bật, càng hiện ra tư thái động lòng người.

Còn có bộ ngực sữa cao ngất, cùng với đôi chân dài thẳng tắp như ẩn như hiện bên trong lớp vải mỏng màu đỏ, thoạt nhìn đặc biệt cao gây, nhất là trong lúc đi tới đong đưa thân thể mềm mại, có một cái đuôi sáng ngời theo dáng người, tràn đầy gợi cảm quyến rũ.

Còn có cái eo nhỏ nhắn bên trong lớp vải mỏng ấy, không đủ nắm chặt, đùi ngọc tách nhẹ như ẩn như hiện, kèm sự hấp dẫn không nói ra được.

Hơn nữa còn có đường cong mông eo duyên dáng, tất cả mọi thứ ấy khiến cho nữ tử tuyệt mỹ đang di tới này trở nên xinh đẹp vô tận, mị cốt tự nhiên.

Dưới vài bước, nữ tử này đã đi ra khỏi cung điện, tới trong động quật tựa như phế tích này, bước về phía Hứa Thanh.

Từ xa xa nhìn qua, cảnh tượng này lại có một loại cảm giác duy mỹ, mặt đất phá toái, phế tích hoang vu, địa quật đen nhánh, thần điện treo ngược cùng với rất nhiều tượng đất cúng bái bốn phía.

Tất cả thứ đó khiến cho nữ tử đi tới, trở thành thứ rực rỡ duy nhất ở nơi đây.

Cứ như vậy từng bước một, nàng đi tới trước mặt Hứa Thanh.

Một làn gió thơm ập thẳng vào mặt, cảm giác xao động không cách nào khống chế bốc lên trong cơ thể Hứa Thanh, hóa thành từng cỗ một nhiệt lưu không thể kiêm nén chạy tán loạn ở trong thân thể của hắn, tựa như vô số dã thú cuông bạo muốn bộc phát trong cơ thể của hắn.

Hứa Thanh hô hấp dồn dập, mặc dù hắn đã từng trải qua một màn tương tự, nhưng lân này không giống vậy.

Bất quá hắn biết rõ, đây là do vị cách ảnh hưởng.

"Nhất định là vị cách!"

Hứa Thanh giữ vững ý chí, hít sâu một hơi, lui ra phía sau vài bước sau đó cúi đầu mở miệng.

"Bái kiến tiền bối."

Nê Hồ Ly chân ngọc nhẹ ngừng, sợi tóc cùng vải mỏng màu đỏ trên người bị gió thổi tới dấy lên, phấp phới ngay trước mặt Hứa Thanh.

Giờ phút này chấn động trong cặp mắt phượng ẩn chứa làn thu thủy của nàng không phải là nhu tình, mà là biển lửa không bị cản trở, khiến cho cả người nàng tràn đầy nồng nhiệt, trực tiếp nhìn qua Hứa Thanh, nhịn không được liếm liếm môi son.

Giọng nói mêm mại, vang vọng bốn phương.

"Công tử, đã lâu không gặp."

Nói xong, Nê Hồ Ly nhẹ nhàng nhấc bước chân lên, lắc lắc cái eo khiến người ta tim đập thình thịch, đi vòng qua sau lưng Hứa Thanh.

Nhẹ nhàng ngửi một cái, vẻ mặt say mê.

"Vị đạo biến đổi khiến cho lòng người ta càng thêm ngứa ngáy hơn rồi, thật là chờ mong.
Bình Luận (0)
Comment