Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1384 - Chương 1567: Quá Xấu, Không Hợp Khẩu Vị! (1)

Chương 1567: Quá xấu, không hợp khẩu vị! (1) Chương 1567: Quá xấu, không hợp khẩu vị! (1)Chương 1567: Quá xấu, không hợp khẩu vị! (1)

Chuong 1567: Qua xau, khong hợp khẩu vị! (1)

"Trong những ngày chúng ta không gặp nhau, ta đã mấy lần mơ thấy vị đạo của ngươi, thật sự là hồn khiên mộng nhiễu... Tu vi như thế lại vẫn còn nguyên dương, thật sự là thế gian hãn hữu.

"Chỉ tiếc là ngươi vẫn còn trẻ, không biết được tỷ tỷ tốt, coi tiểu xà trở thành bảo bối, làm tổn thương tâm của tỷ tỷ."

Nữ tử che bộ ngực sữa cao thẳng, bên trong giọng nói kiều mị còn mang theo ngọt ngào, như hoàng oanh xuất cốc, như nước suối đinh đông, như âm thanh thiên nhiên của tiên phủ, dư vị vô cùng.

Âm thanh rơi vào trong tai Hứa Thanh, thấm vào tâm thần, khiến cho hô hấp của hắn lần nữa trở nên dồn dập hơn, theo bản năng cách xa một chút khoảng cách, quay lại nhìn qua nữ tử sau lưng.

"Đừng chạy chứ đệ đệ, tỷ tỷ tha thứ cho ngươi rồi."

"Ai bảo đệ đệ thối nhà ngươi tuấn lãng câu dẫn người như vậy chứ, tỷ tỷ nhìn thấy ngươi là rất vui vẻ."

Nê Hồ Ly đảo đôi mắt đẹp, ánh mắt nồng nhiệt giống như có thể nhìn thấu hết thảy Hứa Thanh từ trong ra ngoài, trên gương mặt đẹp tuyệt mỹ càng chứa đựng một nụ cười phóng đãng không câu nệ, ưỡn ngực tới gần phía Hứa Thanh.

"Lần này ngươi đã hiểu ra hay là nghĩ thông suốt rồi thế, vậy mà lại một mình lén lút tới đây tìm ta."

Hứa Thanh theo bản năng lui vê phía sau, chỉ là hắn lui một bước, Nê Hồ Ly liền tiến một bước, vải mỏng trên người cũng giống như là sắp trượt xuống.

Một màn này phảng phất như là ác bá nhìn thấy thiếu nữ còn trinh, vội vàng vừa cởi quần áo vừa từng bước ép sát.

Đến cuối cùng Hứa Thanh không thể lui được nữa, hắn hít sâu một hơi làm cho mặt mình không cảm xúc, bình tĩnh mở miệng.

"Tiền bối, lân này van bối đến đây, là muốn thương thảo một chút với ngài về quả thận lần trước."

Nê Hồ Ly liếm môi mỉm cười, khoát tay chặn lại.

"Đó đều là việc nhỏ, chỉ là một quả thận mà thôi, chúng ta không nên lãng phí thời gian, tới đây nào, đến trong nhà tỷ tỷ ngôi, một lát nữa tỷ tỷ sẽ đích thân xuống bếp hầm cách thủy quả thận kia để bồi bổ cho ngươi một chút."

Nói xong, Nê Hồ Ly liền muốn đưa theo Hứa Thanh di tới thân điện ngược trên không trung.

"Yên tâm, tỷ tỷ sẽ rất nhẹ nhàng."

Da đầu Hứa Thanh run lên, vận hành tu vi toàn thân, trầm thấp mở miệng.

"Tiền bối, vãn bối không có ý tứ kia, vấn bối là muốn... “

Không đợi Hứa Thanh nói xong, Nê Hồ Ly nhẹ nhàng cười giơ tay lên, quả thận màu vàng hình nửa mặt trăng liền trống rỗng xuất hiện trên bàn tay, trôi lơ lửng trong không trung, quang mang màu vàng chiếu rọi bát phương.

Càng có chấn động kinh người khuếch tán ra từ trên quả thận, hiện ra khí tức cổ hoang.

Lúc trước tu vi của Hứa Thanh có sự chênh lệch cùng bây giờ, tâm mắt cũng là như vậy, giờ phút này lần nữa thấy quả thận đó, trong mắt hắn liền lộ ra kỳ mang, mơ hồ nhìn ra ở bên trên đích xác là có một tia khí tức của đội trưởng.

"Là thứ này đúng chứ?" Ánh mắt Nê Hồ Ly nổi lên làn thu thuỷ.

Hứa Thanh gật đầu.

"Van bối muốn giao dịch quả thận này."

Trong đôi mắt long lanh của Nê Hồ Ly hiện lên vẻ quyến rũ càng đậm, dường như hóa thành một tâng sương mù thần bí tản ra từ trong ánh mắt, bao phủ bốn phía trở thành màu hồng phấn.

"Đệ đệ thối hà tất nói thẳng thắn như vậy nha, thế sẽ không còn tình thú gì nữa, chỉ cần ngươi đi theo tỷ tỷ, đừng nói một quả thận, một quả khác ta cũng chuẩn bị đến cho ngươi."

"Cái này vốn là thứ lúc đầu ta đồng ý cho ngươi bồi bổ thân thể, nhưng mà. .... Ngươi muốn lấy cái gì để trao đổi đây?"

"Nguyên dương của ngươi sao?"

Nói đến hai chữ nguyên dương, vẻ nồng nhiệt trong mắt Ne Hồ Ly càng mãnh liệt hơn, nàng cắn nhẹ môi son nhìn Hứa Thanh như nhìn báu vật.

Tới giọng nói cũng đều ngọt hơn rất nhiều so với vừa nãy, giống như là ngâm mật vậy.

Mặc dù trước lúc tới đây Hứa Thanh cũng đã có chuẩn bị, nhưng mà ánh mắt này vẫn để cho trong lòng của hắn theo bản năng nổi lên bất an.

"Tiền bối, cả sáu vị sư tôn của ta đã từng dặn đi dặn lại với ta... "Việc này van bối hoàn toàn chính xác không cách nào làm được, bất quá ta có một sư huynh, y nhất định có thể làm cho tiền bối thỏa mãn."

"Ta vào sư môn muộn, nhưng đại sư huynh của ta lại vào sớm hơn rất nhiều năm, cũng là tu hành công pháp tương tự, thân thể cũng còn nguyên dương, tiền bối có thể tùy ý ngắt lấy."

Hứa Thanh biểu cảm nghiêm túc, mang theo thành thật nhìn Nê Hồ Ly.

Ánh mắt Nê Hồ Ly sáng lên.

"Bộ dạng thế nào, cho ta xem một chút."

Hứa Thanh lập tức lấy ra ngọc giản huyễn hóa bộ dạng của đại sư huynh ra, vả lại điều chỉnh thêm khiến cho y càng thêm tuấn lãng.

Chỉ là Nê Hồ Ly vừa đưa tâm mắt nhìn qua liên nhếch miệng lên, vẻ mặt ghét bỏ.

"Quá xấu! Xấu như vậy, cho dù là nguyên dương có dây hơn nữa, cũng không thể hạ miệng được."

Hứa Thanh trâm mặc, hắn đang muốn nói tiếp thì Nê Hồ Ly vung tay lên, rõ ràng trực tiếp ném quả thận màu vàng trong tay cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh sững sờ, lập tức tiếp được.

Nê Hồ Ly ngẩng đầu nhìn lên thế giới đen nhánh tựa như hư vô phía trên, không thèm để ý chút nào, cười cười nhìn về phía Hứa Thanh.

"Ngươi cũng không cần phải vắt hết óc suy nghĩ phải giao dịch như thế nào."

"Ngươi cái tên đệ đệ thối này, chỉ biết cự tuyệt tỷ tỷ ta, thật ra ngươi thử nghĩ một chút đi nà, ngươi chỉ cần hầu hạ ta thôi, về sau cứ an tâm vì ai mà dám chọc giận ngươi nữa chứ, không phải tốt biết bao saol"

"Nhưng mà tỷ tỷ không phải là người chiếm tiện nghi, dùng quả thận này giao dịch nguyên dương của ngươi đúng là khiến ngươi tổn thất nặng, cũng khó trách ngươi không đồng ý." "Mà thôi mà thôi, ai bảo trông ngươi mê người như vậy chứ, coi như tỷ tỷ dùng quả thận này làm tiền đặt cọc trước cho ngươi vậy, đợi tỷ tỷ tìm được bảo vật tốt hơn sẽ giao dịch cùng ngươi."

"Về phần bây giờ, ngươi giúp đỡ tỷ tỷ một việc, đi cùng ta tới một nơi, dùng thân thể nguyên dương của ngươi mở đường cho ta.'

Nói xong, bàn tay như bạch ngọc của Nê Hồ Ly vung lên về phía trước, phía trước lập tức hiện ra gợn sóng, hư không tự động xé rách hóa thành một cái lỗ hổng cực lớn, tựa như một cái lối đi.

Lỗ hổng này không ổn định, khi thì mở ra, lúc lại khép kín, dường như ở giữa còn tôn tại sự vùng vay, hai cỗ lực lượng đối kháng ở bên trong.
Bình Luận (0)
Comment