Chương 1575: Hiếm khi chủ sự, nhưng dầy danh công (1
Chương 1575: Hiếm khi chủ sự, nhưng dầy danh công (1Chương 1575: Hiếm khi chủ sự, nhưng dầy danh công (1
Chương 1575: Hiem khi chủ sự, nhưng dây danh công (1)
Thân phận của vị nữ tử có tư thế hiên ngang này, chính là hàng xóm của Hứa Thanh ở trong Nghịch Nguyệt Điện.
Pho tượng bên trong Nghịch Nguyệt Điện không chỉ che lấp hình dạng, còn giẩn giấu cả giới tính.
Trước khi đợt phản kháng bộc phát, không có ai biết trong pho tượng đại hán hở ngực kia, lại là một người nữ tử dung mạo xinh đẹp.
Mà tính cách của nàng hiển nhiên cũng không sai biệt lắm cùng với nam nhân, có thể nhìn ra một chút từ ngôn từ phóng khoáng của nàng.
Nàng với tư cách là người đi theo Đan Cửu đại sư sớm nhất, vả lại còn lắng nghe hai tháng đạo âm, hơn nữa ngay từ đầu liền do nàng tự phát tạo thành đội tùy tùng, tất cả những lịch duyệt đó, khiến cho vị hàng xóm này của Hứa Thanh có được danh vọng rất cao trong nhóm người.
Nhất là nàng lại còn có phần tài năng trên việc tổ chức, vì vậy liền tạo thành một đoàn mấy ngàn người tùy tùng thế này.
Mà nhóm này chỉ là hạch tâm, còn có rất nhiều tùy tùng phân tán bên trong Tế Nguyệt đại vực, về phần tu sĩ biết đến và tín nhiệm Đan Cửu thì lại càng nhiều.
Mà một khắc những người này cùng với tu sĩ dưới trướng Tứ điện chủ tới gần Thanh Sa đại mạc, Hứa Thanh cũng nhận được cầu kiến đến từ Mặc Quy lão tổ.
Mặc dù đám người Thế tử rời đị, nhưng Hứa Thanh vẫn có quyên khống chế nơi đây, mà Mặc Quy lão tổ tư cách là tiểu nhị của tiệm thuốc, bất luận là xuất phát từ bất cứ lý do cân nhắc gì, cũng đều không dám lỗ mãng mặt ngoài.
Nhưng mà trong đáy lòng của lão vẫn ít nhiều có chút không cho là đúng. Đây không phải là bởi vì thân phận Hứa Thanh, mà bởi vì tuổi của Hứa Thanh.
Dưới tâm nhìn của Mặc Quy lão tổ, xử lý chuyện lớn thế này, không phải một người trẻ có thể đảm nhiệm.
"Thiếu chủ, lần này có hơi không giống cùng với lúc trước.'
Bên trong tiệm thuốc, Mặc Quy lão tổ vẻ mặt ngưng trọng, mở miệng về phía Hứa Thanh.
"Lần thứ nhất trước đó có đám người Thế tử bọn họ tọa trấn, cho nên chúng ta có thể mở ra phòng hộ, để cho đám người Tứ điện chủ bước vào, nhưng hôm nay.... " Mặc Quy lão tổ nhìn Hứa Thanh.
"Vả lại sau lưng Tứ điện chủ còn có đại quân Hồng Nguyệt đang truy kích, cho nên ta đề nghị lân này không thể mở ra màn phòng hộ gió màu xám tro."
Bên trong tiệm thuốc, bởi vì lời nói của Mặc Quy lão tổ mà bầu không khí cũng trở nên khẩn trương lên, Ninh Viêm không tiếp tục lau chùi nữa, Ngô Kiếm Vu cũng không còn ngâm thơ, Lý Hữu Phỉ cùng với U Tinh tất cả đều nhìn về phía Hứa Thanh.
Trong đó chỉ có Lý Hữu Phỉ là hiện lên vẻ lo lắng không yên rõ ràng, mà Ninh Viêm thì vẻ mặt nghiêm nghị, gã vốn là thủ hạ dưới trướng của Hứa Thanh trong Phong Hải Quận, biết được Hứa Thanh đã từng trải qua việc như thế này, càng là tận mắt nhìn thấy Hứa Thanh lập nhiều đại công cùng với tác động tới thế lực các tộc trong Phong Hải Quận.
Cho nên gã hiểu được, việc xử lý việc lớn thế này, Hứa Thanh có kinh nghiệm và cũng có bố cục.
Mặc dù Ngô Kiếm Vu không biết được cụ thể bằng Ninh Viêm, nhưng cũng đã được nghe nói tới, về phần U Tinh, lúc trước nàng đã tận mắt nhìn thấy Hứa Thanh ở trên chiến trường, mà sau lại càng là nghe nói tới kinh biến quận thừa Phong Hải Quận, cho nên hiểu rõ đối phương cũng không phải là đơn giản như là mặt ngoài.
Nhưng hiển nhiên Mặc Quy lão tổ không biết được việc ấy, vì vậy ngay khi lão vừa mới nói xong, liền tiếp tục nhìn tới Hứa Thanh lân nữa mở miệng.
"Kính xin Thiếu chủ định đoạt!"
Mặc Quy lão tổ vẻ mặt ngưng trọng, thật sự là tình thế bên ngoài đã đến thời khắc mấu chốt nhất, mà một khi mở ra màn phòng hộ, bình an của đại mạc sẽ xuất hiện mạo hiểm bị dao động.
Trong ánh mắt của mọi người, Hứa Thanh ngồi ở chỗ nguyên bản của Thế tử, nhắm mắt trầm tư.
Linh Nhi hiểu rõ tình thế nghiêm trọng, vì vậy nhu thuận đứng ở sau lưng Hứa Thanh.
Thời gian từng chút xíu trôi qua, Hứa Thanh không nói gì, một vòng uy nghiêm vô hình dân dần hình thành trên người hắn.
Giờ khắc này hắn tựa như trở về tới Phong Hải Quận năm đó, thay thế lão cung chủ chấp chưởng Chấp Kiếm Cung, khi đó hắn vốn có đòn sát thủ, tuy rằng yếu hơn rất nhiều so với hiện nay, nhưng có đủ trình độ nhất định để thay đổi càn khôn.
"Bây giờ binh lực của chúng ta như thế nào?" Hứa Thanh mở mắt ra, bình tĩnh mở miệng.
"Thực lực nguyên bản của toàn bộ đại mạc rất yếu, tuy có gió màu xám tro xuất hiện hình thành phòng hộ, nhưng vẫn không tính là quá mạnh, tính cả ta ở bên trong, tổng cộng toàn bộ đại mạc chỉ có ba vị Quy Hư."
"Vâ phần Linh Tàng thì có chín vị, đã bao hàm cả bộ tộc Thủ Phong."
"Nguyên Anh trên trăm, còn lại đều là tu sĩ cấp thấp."
"Không tính tiệm thuốc chúng ta."
Mặc Quy lão tổ có chút ngoài ý muốn với sự bình tĩnh của Hứa Thanh, nhưng vẫn nhắc nhở một chút. "Chut thực lực này, so sánh cùng với Hồng Nguyệt Thân Điện mà nói, chỉ như vài sợi lông của chín con trâu mà thôi, trừ phi Thế tử trở ve. . . . . Nếu không không thể chống cự."
Mặc Quy lão tổ đang muốn tiếp tục mở miệng, nhưng lại bỗng nhiên lấy ngọc giản ra, cúi đầu xem xét, thần sắc lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
"Thiếu chủ, ta vừa mới nhận được tin báo, đại quân Tứ điện chủ đã thay đổi phương hướng, bọn họ không chạy về phía chúng ta nữa, mà là đang ở ngoài phạm vi đại mạc, đi về phía những nơi khác, đang rời xa, giống như là muốn tìm một địa phương quyết chiến sinh tử cùng truy binh của Hồng Nguyệt."
"Đây là không muốn làm cho chúng ta khó xử.....'
Mặc Quy thấp giọng mở miệng, thần sắc có chút phức tạp, cũng có bất đắc dĩ.
Hứa Thanh gật đầu, cầm lấy chén trà một bên, không có uống ma giữ trong tay, ngóng nhìn nước trà trong đó, trong lúc mơ hồ, hắn dường như thấy được một thân ảnh ở sâu trong ký ức từ mặt nước trà.
Năm đó, người kia đứng ở biên giới Phong Hải Quận, tự thiêu đốt chính mình, một người ngăn cản quân địch, đã trở thành vĩnh hằng.
Lúc đó, chấn động cùng đau đớn trong nội tâm Hứa Thanh vô cùng mãnh liệt, nhưng hắn bất lực, không có cách nào để đi cứu giúp.
Bây giờ... Hắn nhìn thấy một người đồng dạng.
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
"Một, hội tụ toàn bộ tu sĩ đại mạc tới Khổ Sinh sơn mạch, dùng nơi này làm gốc, không có lệnh của ta, không thể ra ngoài chút nào."
"Hai, báo cho Tứ điện chủ biết, không cần cải biến phương hướng, cứ tới đại mạc là được." Hứa Thanh nói xong liền đứng lên. Mặc Quy lão tổ nghe đến đó bỗng có chỗ do dự.