Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1391 - Chương 1574: Nghịch Nguyệt Kịch Biến (2)

Chương 1574: Nghịch Nguyệt kịch biến (2) Chương 1574: Nghịch Nguyệt kịch biến (2)Chương 1574: Nghịch Nguyệt kịch biến (2)

Chương 1574: Nghịch Nguyệt kịch biến (2)

"Cảm ơn đại sư huynh, ta đã từng giới thiệu qua, nhưng mà Thần chê ngươi xấu."

Hứa Thanh bất đắc dĩ, thật ra cái này cũng là một trong kế hoạch nguyên bản của hắn.

Bây giờ hắn nói ra câu này thì đội trưởng liền sững sờ và vẻ do dự nhìn Hứa Thanh, y có chút không rõ những lời này của Hứa Thanh là sau khi nghe dụng ý của mình đưa ra thì phản bác, hay là thật sự đúng là như thế.

Nhưng vô luận như thế nào, tuy nhiều một vị thượng thần sẽ khiến cho đại sự trong tương lai thêm chút biến số, nhưng cuối cùng cũng gia tăng khả năng thành công, cho nên đội trưởng ho khan một tiếng, không đi tiếp tục chủ đề lúc trước nữa.

Trong cuộc sống những ngày tiếp theo, Hứa Thanh ngoại trừ mỗi ngày tu luyện, chính là đưa tới máu Thần tử mới, trong ngoài gia trì cùng đội trưởng, khiến cho cánh cửa lớn của tòa cung điện cao nhất này nổ vang, càng ngày càng chấn động lên.

Đồ đằng Xích Mẫu ở bên trên cũng đã bắt đầu thiêu đốt, mắt thường có thể thấy được trở nên mơ hồ.

Cứ như vậy tiếp nữa, ngày phá giải hiển nhiên là không xa.

Nhưng đối với tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện mà nói, bọn họ đã tạo thành thói quen với việc cung điện cao nhất mỗi ngày chấn động, cũng không có quá nhiều tâm tình đi chú ý nữa, thật sự là trong khoảng thời gian này do ngôi sao Xích Mẫu đã tới rất gần, theo Hồng Nguyệt Thần Điện thu lưới, toàn bộ quân phản kháng trên Tế Nguyệt đại vực cũng đều tràn đầy nguy cơ.

Mà kịch biến cũng đã xuất hiện ở trong hơn mười ngày sau. Nhị điện chủ của Nghịch Nguyệt Điện, chết trận!

Đối với khắp cả Nghịch Nguyệt Điện mà nói, cái chết của y không thể nghi ngờ là một cú đả kích khổng lồ, trận chiến ấy máu chảy thành sông, tử thương vô số, khiến cho vô tận rên rỉ, đồng thời cũng làm cho nhân tâm kiên định trở nên bị dao động.

Tiến theo là Tứ điện chủ Thiên Nam Tử tới trợ giúp tương tự cũng bị thương nặng, vô lực thay đổi thế cục, chỉ có thể dẫn theo thế lực còn sót lại của song phương tan tác rời đi.

Mà không đợi nhân tâm của Nghịch Nguyệt Điện khôi phục từ trong trận kịch biến đó, một đại sự kiện còn oanh động hơn so với việc Phó điện chủ chết trận, như là sấm sét, lần nữa nổ vang khắp toàn bộ Nghịch Nguyệt Điện.

Nhất điện chủ cùng với Ngũ điện chủ lựa chọn phản bội Nghịch Nguyệt Điện, gia nhập Hồng Nguyệt, trở thành tu sĩ Hồng Nguyệt. Càng là vì tìm đến danh trạng, bọn ho dùng quyền hạn của bản thân để phong bế cửa vào Nghịch Nguyệt Điện, khiến cho toàn bộ tu sĩ Nghịch Nguyệt không cách nào tiến vào Nghịch Nguyệt Điện.

Việc này dẫn tới gợn sóng ngập trời, phải biết rằng tiến vào Nghịch Nguyệt Điện, chính là bích chướng cuối cùng của tu sĩ Nghịch Nguyệt, bây giờ lại không cách nào mượn nhờ Nghịch Nguyệt Điện để tránh né, tu sĩ Nghịch Nguyệt chẳng khác nào bị chấn gãy đường sống.

Mặc dù Tam điện chủ cùng Tứ điện chủ thì một người vẫn còn thủ vững, một người tan tác bị đuổi giết mà vẫn còn sống, nhưng trong bọn họ thì quyên hạn của Nhất điện chủ là lớn nhất, cho nên trong thời gian ngắn, bọn họ không cách nào xóa đi phong bế đối với Nghịch Nguyệt Điện.

Mà việc trọng yếu nhất, là sau khi trải qua việc này, giữa tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện cũng xuất hiện nguy cơ giảm sự tín nhiệm nghiêm trọng. Không thể không nói, hai vị Phó điện chủ phản bội, bất luận là do Hồng Nguyệt chuẩn bị từ trước hay là khát vọng sống sót của bọn họ gây nên, đều khiến cho tổng thể Nghịch Nguyệt Điện trong nháy mắt gần như sụp đổ.

Mà hết thảy nguyên do, truy cứu căn nguyên đến sâu xa, đều bởi vì Nghịch Nguyệt Điện đã bao nhiêu năm rồi, tòa cung điện chí cao vẫn thủy chung chưa từng được mở ra, không có Điện chủ chân chính xuất hiện, cũng là như rắn mất đầu, từ đó dần dần tự chia rẽ.

Tình thế đã đến thời điểm tuyệt vọng nhất, sự hỗn loạn của Tế Nguyệt đại vực cũng cũng giống như thế, ngôi sao Hồng Nguyệt nơi chân trời cũng đã bao trùm non nửa cái màn trời.

Không một ai biết hy vọng ở nơi nào, có xuất hiện hay không.

Hết thảy đều tiến vào thời gian đếm ngược.

Hiện giờ đại mạc chính là tịnh thổ duy nhất, vào lúc này nó giống như một chiếc đèn còn thắp sáng sau cùng trong đêm tối.

Lúc này ở bên ngoài chiếc đèn ấy, Tứ điện chủ thương thế rất nghiêm trọng dẫn theo tu sĩ dưới trướng cùng với tu sĩ còn sót lại của Nhị điện chủ, chìm trong yên lặng tới gần.

Bọn họ không có bất kỳ nơi nào có thể đi, chỉ có đại mạc là mục tiêu duy nhất còn sót lại của bọn họ.

Hơn mười vạn tu sĩ phần lớn đều mờ mịt, vẻ mặt ảm đạm, thật ra bọn họ đã không để ý đối với tử vong nữa rồi, chết lặng dần dần khuếch tán toàn thân, cơn mỏi mệt đã trở thành cảm giác vướng víu với sinh mệnh, không thể vứt bỏ dù chỉ một chút.

Nhưng ở trong những tu sĩ này, có một đám người, phương diện tinh thân của bọn họ hoàn toàn khác biệt cùng với những tu sĩ khác, không hề nhìn thấy vẻ mờ mịt trên người của bọn họ, cũng không nhìn thấy sự ảm đạm mà chỉ có sự phấn khởi cùng với nét cố chấp thay thế.

Hình như cơn mỏi mệt không phải là vướng víu của bọn họ, bởi vì trong lòng của bọn họ vẫn luôn có hi vọng đang nhen nhóm, đã trở thành hỏa diễm, đang hừng hực đốt lên.

Những người này số lượng đại khái khoảng mấy nghìn, bọn họ tựa như tự tạo thành một cỗ thế lực, hội tụ cùng một chỗ với nhau, trong đó tu vi mạnh yếu đều có, lẫn nhau vô cùng đoàn kết.

Nhất là quân áo, mặc dù màu sắc cùng kiểu dáng khác biệt, nhưng cũng có điểm thống nhất.

Trước ngực, đều thêu lên một chữ 'Cửư.

Phía sau, cũng thêu lên một chữ Đan.

Đám người kia, chính là tùy tùng của vị Đan Cửu đại sư thần bí mà lại truyền kỳ trong Nghịch Nguyệt Điện!

Bọn họ lấy một nữ tử cầm đầu, nữ tử này có tu vi Linh Tàng, mặc dù mặc trường bào nhưng vẫn khó có thể che lấp dáng người, nhất là tướng mạo tuy không nói là tuyệt sắc, nhưng cũng là một giai nhân thuộc hàng đỉnh lưu.

Nàng không phải là người tu vi mạnh nhất bên trong nhóm người đó, nhưng nhóm tùy tùng Đan Cửu đại sư lại tự phát lấy nàng cầm đầu, hiển nhiên thân phận của nữ tử này ở trong nhóm tùy tùng trong cực cao.

“Mọi người kiên trì thêm một chút nữa, chúng ta sắp đến được Thanh Sa đại mạc rồi!"

"Căn cứ ta lắng nghe hai tháng đạo âm của đại sư, ta có thể cảm nhận được sự huyền diệu của đại sư, đại sư lấy thanh sa làm lô, nhật nguyệt làm lửa, lấy quy tắc thiên địa làm dược liệu, ngưng tụ bạch phong, luyện chế thành đan!"

"Mà bạch phong, chỉ có ở trong Thanh Sa đại mạc mới có, cho nên..... Đại sư nhất định ở bên trong đại mạc!"

Giọng nói của nữ tử sục sôi, lớn tiếng phóng khoáng mở miệng cùng với những người bên cạnh.
Bình Luận (0)
Comment