Chương 1573: Nghịch Nguyệt kịch biến (1)
Chương 1573: Nghịch Nguyệt kịch biến (1)Chương 1573: Nghịch Nguyệt kịch biến (1)
Chương 1573: Nghịch Nguyệt kịch biến (1)
Bên cạnh bờ Tự Âm trường hà, lão đầu khách sạn từ bên Phong Hải Quận cách vạn dặm, trèo non lội suối, trải qua trăm cay nghìn đắng, một đường phong trần mệt mỏi đến nơi này, mà Linh Nhi ăn không đủ no ngủ không được ngon, đói khổ lạnh lẽo trong miệng của lão...
Giờ phút này lại đang vui vẻ khoanh chân ngồi ở sau nhà của tiệm thuốc, những ngày này trải qua cuộc sống vô ưu vô lự cùng với các lão gia gia và lão nãi nãi, bọn họ cũng có nhận thức với sự nhu thuận và khéo miệng của nàng, hơn nữa có quan hệ cùng với Hứa Thanh, khiến cho nàng giống như là tiểu công chúa vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng mập một vòng.
Thoạt nhìn có phần tròn tròn ục ục đáng yêu.
Trước mắt nàng đang cầm cốt đan Hứa Thanh đưa cho trong tay.
Cốt đan này có thể được Nê Hồ Ly lưu trữ, tự nhiên tuyệt không phải vật phàm tục, nhất định là đại năng Cổ Linh tộc nào đó biến thành.
Có lẽ đối với tộc bây khác sẽ không có ý nghĩa lớn, nhưng đối với Cổ Linh tộc mà nói, đây là chí bảo.
Nhất là đối với Linh Nhi, nàng có vận khí Cổ Linh tộc gia trì, trong thời gian ngắn không cần cân nhắc tới việc huyết mạch bị nguyan rủa, cho nên hấp thu lực lượng của cốt đan này cũng không có hạn chế ngoài định mức, mức cực hạn của bản thân nàng chính là điểm cực hạn của sự hấp thu.
Còn có Hứa Thanh ở một bên hộ pháp, thì lại càng là không có tý sơ hở nào.
Vì vậy rất nhanh theo nàng vận hành tu vi, cốt đan dần dân hòa tan biến thành từng sợi sương mù màu bạc, tràn vào theo miệng mũi của Linh Nhi, lan tỏa tới toàn thân, đồng thời tu vi của nàng cũng bỗng nhiên chấn động tăng lên.
Lúc vừa mới đến Tế Nguyệt đại vực cùng với Hứa Thanh, tu vi của Linh Nhi cũng đã là Trúc Cơ, chỉ bất quá vẫn còn chưa ổn định, sau khi trải qua một loạt sự tình, bây giờ đã được củng cố vững chắc.
Mà cách thức và hệ thống tu luyện của Cổ Linh tộc khác biệt với những tộc quần khác, hình như không cần trải qua quá trình mở pháp khiếu cùng với mệnh hỏa, bây giờ trong quá trình hấp thu cốt đan, khí tức trên thân Linh Nhi lại đang tăng tới gân Kim Đan.
Một màn này cũng khiến Hứa Thanh cảm thấy rất kỳ dị.
"Cùng loại với Độc Đan... .... Là phương pháp tu hành thời cổ, không giống như bây giờ."
Hứa Thanh thì thào trong đáy lòng, Độc Đan mở ra từ hộp nguyện vọng, sau khi dung nhập vào trong cơ thể cũng chính là giống như thế này, chẳng qua bởi vì lúc trước Hứa Thanh không đồng nguyên cùng Độc Đan, cho nên hắn lựa chọn dung nhập vào trong thiên cung, lấy phương pháp gián tiếp để nắm quyền nó một cách sơ bộ.
Nhưng Linh Nhi thì không giống vậy.
Theo sương mù màu bạc tràn toàn bộ vào Linh Nhi, cốt đan trong tay của nàng tan biến, lúc xuất hiện dường như đã thình lình trở thành nội đan trong cơ thể nàng.
Lực lượng huyết mạch lập tức âm âm bộc phát trên người Linh Nhi, khí huyết cuồn cuộn, mơ hồ có thể thấy được sau lưng Linh Nhi huyễn hóa ra một nữ chiến thân mặc áo giáp.
Nữ chiến thần này thân thể cao gây, tuyệt mỹ không nhiễm bụi trần, toàn thân tràn ra ý sát phạt đặc biệt rõ ràng, cầm trường thương trong tay, có thể thấy được long xà vờn quanh bốn phía, khí thế cương quyết gào thét phóng lên trên trời.
Đây, mới là chân thân Cổ Linh tộc. Tộc này lúc còn nhỏ là con rắn, trưởng thành hóa người, sau khi huyết mạch đại thành lại có thiên long cộng sinh, long xà hộ thân, chiến thể động trời.
"Yêu!"
(*Yêu này là yêu quái, không phải là 'yêu thương)
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra kỳ mang, hắn đã nhìn ra, phương thức tu hành của Linh Nhi tương tự cùng với một chút hung thú tu luyện, là luyện nội đan của bản thân, nâng cấp huyết mạch của bản thân là chủ yếu.
Còn lần đột phá này đối với Linh Nhi mà nói có ý nghĩa rất trọng đại, cho nên không cách nào hoàn thành trong thời gian ngắn, cần một chút thời gian đi uẩn dưỡng, vì vậy Linh Nhi rất nhanh liên đắm chìm vào trong tu hành, hóa thành một đạo ánh sáng, rơi vào trên cánh tay Hứa Thanh, trở thành ấn ký.
Hứa Thanh thông qua ấn ký có thể rõ ràng cảm thụ được trạng thái của Linh Nhi, sau khi phát hiện nàng không có gì đáng ngại, Hứa Thanh liền dò xét Nguyên Anh của mình một chút.
"Phải nhanh chóng tăng những Nguyên Anh khác ngoại trừ Tử Nguyệt, đều lên tới trình độ thu hút ngũ kiếp."
"Từ đó sau khi trải qua lần mệnh kiếp thứ năm, ta chính là Nguyên Anh đại viên mãn."
"Còn có bên chỗ đại sư huynh, phải đưa quả thận tới cho y nữa."
Nghĩ tới đây Hứa Thanh lấy ra tấm gương, bước vào cung điện chí cao trong Nghịch Nguyệt Điện, dung nhập tượng thân, một cái chớp mắt mở mắt ra, hắn liền nghe được tiếng đội trưởng hô hoán.
"Tiểu Thanh, ta cảm nhận được quả thận của mình rồi!"
"Nó ở ngay chỗ của ngươi có đúng hay không?”
"Tiểu sư đệ, ngươi nhất định đã bỏ ra đại giới vô cùng đau đớn thê thảm vì ta, tất nhiên đại sư huynh sẽ không quên chuyện này!"
Trên cửa chính, đội trưởng huyễn hóa tiểu đồ đằng, lộ ra gương mặt kích động.
Hứa Thanh nhìn đội trưởng một cái, phất tay hất ra một quả thận màu vàng, bay thẳng đến đồ đằng rồi nháy mắt dung nhập vào trong đó, trong đồ đằng rất nhanh truyền ra âm thanh khoan khoái dễ chịu của đội trưởng.
"Rốt cuộc ta đã trở thành nam nhân nguyên vẹn một lần nữa!"
"Tiểu sư đệ, lần này hết thảy chuẩn bị của chúng ta đều còn ổn, chỉ còn kém đẩy cái cửa này ra, yên tâm, ta và ngươi nội ứng ngoại hợp, cộng thêm máu của những con Thần Nghiệt kia, chúng ta rất nhanh liên có thể phá vỡ nói"
Tinh thân của đội trưởng vô cùng phấn chấn, nội tâm tràn đầy kích động, hiển nhiên lấy được quả thận trở lại khiến cho niềm tin của đội trưởng cũng phóng đại lên.
"Đúng rồi tiểu sư đệ, Nê Hồ Ly kia có thân phận gì, ngươi có manh mối gì không?”
Hứa Thanh gật đầu.
"Là Tinh Viêm thượng thần."
Ánh mắt đội trưởng ngưng tụ lại.
Hứa Thanh không nhanh không chậm nói lại sự tình một lân cùng với đội trưởng, bao gồm nơi cuối cùng cùng Nê Hồ Ly đi tới, cùng với chỗ đó bây giờ đã có thêm một cánh cửa bùn.
Đội trưởng nghe xong như có điều suy nghĩ.
"Thì ra là vị này, ta chưa thấy qua, nhưng mà tiểu sư đệ, dựa theo sự miêu tả của ngươi, vị thượng thần gợi cảm quyến rũ đó hẳn là không có hảo ý."
Đội trưởng liếm liếm bờ môi, tram thấp mở miệng.
"Tiểu sư đệ, ngươi đã làm đủ nhiều vì đại sư huynh rồi, ta không đành lòng để ngươi tiếp tục nữa, như vậy đi..... Ngươi quay lại giới thiệu ta cho con hàng Iang lơ này. . . Khục, cho vị thượng thần này.'
"Để ta tới trả giái"
Đội trưởng ngữ khí trịnh trọng, một bộ dạng vì sư đệ nhà mình cái gì cũng có thể bỏ ra.
"Tỉnh Viêm thượng thần kia không phải là thích nguyên dương sao, để ta tới!"
"Loại sự tình như thế, ta thân là đại sư huynh, vô luận là xuất phát từ tình nghĩa hay là đạo nghĩa, đều là việc đáng phải làm, để ta tới trả giá, ta dâng nguyên dương của chính mình cho vị thượng thân đó!"
Đội trưởng ngữ khí bi phẫn, trong thần sắc càng hiện ra vẻ kiên quyết.