Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1401 - Chương 1584: Liệt Vị Thứ Bảy (2)

Chương 1584: Liệt vị thứ bảy (2) Chương 1584: Liệt vị thứ bảy (2)Chương 1584: Liệt vị thứ bảy (2)

Chương 1584: Liệt vị thứ bảy (2)

Sau khi kết liễu Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu, hai tay của hư ảnh Xích Mẫu này lại chậm rãi che đôi mắt, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, dị biến đột nhiên xuất hiện.

Trên người Thần đột nhiên tuôn ra rất nhiều máu tươi, mà gương mặt Thần cũng nhanh chóng cải biến, lại xuất hiện bộ dáng Hứa Thanh, đối với bản thể hoặc là phân thân của Xích Mẫu, quyền hành Hứa Thanh tự nhiên không cách nào đối kháng, nhưng nếu như chỉ là một đạo thần niệm, hắn có thể cố gắng vùng vẫy.

Đội trưởng bên đó cũng giống như thế, mặc dù toàn bộ nhuyễn trùng cũng đều vỡ vụn, thế nhưng chút ít máu thịt vẫn không tiêu tán, bây giờ tất cả hội tụ lại cùng một chỗ, hợp thành một cánh tay.

Cánh tay này héo rũ, hiện ra cảm giác mục nát, ở bên trên còn quấn quanh miếng vải phong ấn, tựa như duỗi ra từ địa ngục Cửu U, cẩn thận nhìn lại, còn có thể thấy vô số vong hồn hình thành quỷ thủ, quấn quanh ở trên cánh tay này, đều đang lôi kéo cánh tay này lại, giống như không muốn làm cho thứ kia xuất hiện, muốn kéo cánh tay kia quay về.

Nhưng cánh tay héo rũ này bỏ qua toàn bộ, hạ một ngón tay xuống mi tâm Xích Mẫu.

Móng tay đen nhánh trực tiếp chạm tới mi tâm Xích Mẫu.

Oanh một tiếng, toàn thân Xích Mẫu rung động lắc lư, đã bắt đầu mục nát, Thần muốn đi hóa giải, nhưng vào lúc này Hứa Thanh trong cơ thể lần nữa bộc phát, tiến hành thôn phệ đoạt xá từ bên trong.

Hư ảnh Xích Mẫu lay động kịch liệt, dưới trong ngoài trấn áp, Thần giống như đến cực hạn có thể thừa nhận, sau mấy cái hô hấp hư ảnh liên mơ hồ rất nhiều, cuối cùng oanh một tiếng, vỡ ra tan nát.

Hư ảnh Xích Mẫu chia năm xẻ bảy, hóa thành một mảnh máu chảy màu vàng, bắt đầu tiêu tán.

Hồ máu Hứa Thanh biến thành từ trong nhanh chóng chia lìa, hội tụ thành gương mặt bản thân hắn, lực lượng quyên hành màu đỏ chấn động nhưng với trạng thái rất không ổn định, hiển nhiên là do tăng vọt quá nhiều, vượt qua năng lực Hứa Thanh có thể thừa nhận và khống chế.

Giờ phút này cánh tay héo rũ của Nhị Ngưu cũng đã tiêu tán, chỉ còn lại một vòng ánh sáng màu lam hội tụ, trở thành nhuyễn trùng và lộ ra gương mặt của đội trưởng, vẻ điên cuồng rất mãnh liệt, vẫn vô cùng máu chiến.

Mà sau khi Xích Mẫu tan vỡ hình thành dòng máu chảy, giờ phút này trong lúc tiêu tán lại đang lần nữa cấp tốc hội tụ, hình thành một cái con mắt huyết sắc, con mắt này chợt mở ra, thân niệm vang vọng.

"Hồng chú, trớ chỉ, kéo hồn, dung mệnh." Chương 1584: Liệt vị thứ bảy (2)

Nháy mắt bốn từ tám chữ đó truyền ra, con mắt máu liền khép kín rồi tiêu tán.

Vào thời khắc này, cánh cửa của tòa cung điện cao nhất cũng không còn bất luận đồ đằng nào của Xích Mẫu tồn tại nữa.

Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu, thành công.

Nhưng... Một làn gió âm lãnh lăng không dựng lên, mang theo lực lượng nhân quả nào đó không cách nào tránh khỏi, trực tiếp phủ xuống, rơi vào trong cảm giác của Hứa Thanh cùng với đội trưởng trong cánh cửa.

Ý chí Hứa Thanh run lên, huyết hải tan vỡ rồi ý chí trực tiếp bị cổ lực lượng quỷ dị này đánh ra khỏi cánh cửa, trở ve thân thể, sau đó hắn liền phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Thân thể lập tức lại biến thành đỏ thẫm, vả lại đang hóa thành giấy, máu thịt ở bên trong cũng giống như thế, mắt thường cũng có thể nhìn thấy thân thể của hắn. .. đang trở thành người giấy.

Dù là linh hồn cũng không cách nào tránh khỏi, vận mệnh cũng đều bị cải biến.

Mà thân thể nhuyễn trùng của đội trưởng bên đó cũng tương tự như vậy, liên tục tan vỡ dưới cỗ lực lượng quỷ dị này, cuối cùng hóa thành tiểu đồ đằng, sau đó nhanh chóng hóa thành giấy, gương mặt trong đó lộ ra vẻ ngưng trọng.

"Tiểu sư đệ, đây là Thần yểm trớ, là nguyền rua của Thần Linh!"

"Ngươi trước tiên kiên trì một chút, ta nghĩ biện pháp hóa giải rồi tiếp đó giúp ngươi, thứ đồ chơi này cực kỳ khó chơi, vô cùng hung mãnh!"

Đội trưởng nói xong, đồ đăng tràn ra ánh sáng màu lam lóng lánh, hình thành vòng xoáy để toàn lực đối kháng, càng là từ bên trong vòng xoáy truyền ra tiếng quỷ khóc sói tru, phảng phất có vô số tôn tại đang gao thét ở bên trong.

Mà mỗi một tiếng gào thét, cũng đều rung chuyển tâm thần, ẩn chứa lực lượng kinh khủng.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra lãnh mang, nguyên rủa này hoàn toàn chính xác là hung mãnh, chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp, nửa người của hắn đã hóa giấy, huyết sắc đó vô cùng quỷ dị, không bị quyền hành Hồng Nguyệt của bản thân Hứa Thanh ảnh hưởng.

Thậm chí Hứa Thanh triển khai Độc Cấm cũng đều vô ích.

Hình như loại nguyền rủa này không phải dựa vào vị cách, mà là định luật nhân quả nào đó, chạm đến liền hẳn phải chất.

Nhưng đối với Hứa Thanh mà nói cũng có một chút chỗ rất tốt, đó chính là chấn động Thần Tính của hắn ở dưới nguyền rủa đã bị áp lại, nhân tính bắt đầu trở về, cân bằng lần nữa phủ xuống.

Nhưng mà nhân tính trở về, cũng không cách nào giải quyết lực lượng nguyên rua đang lan tràn.

Hứa Thanh cảm thụ thân thể của mình đang bị cải biến rõ ràng, linh hồn cũng đều ảm đạm, vô tận âm lãnh bao phủ toàn thân, một loại cảm giác tử vong không cách nào khống chế tràn ngập trong nhận thức của hắn.

Dựa theo cái xu thế này, Hứa Thanh hiểu rõ sợ là chưa tới thời gian trăm hơi thở, mình sẽ hoàn toàn hóa thành giấy, trở thành một bộ người giấy màu đỏ.

"Loại nguyền rua này. . . . . Chưa hẳn không thể phá."

Nguy cơ trước mắt, Hứa Thanh nhắm hai mắt lại, nhà tù 132 khu Đinh trong cơ thể bốc lên, vào thời khắc này ý cảnh quên lãng hắn cảm ngộ được lan tràn ra, bao phủ thân thể của hắn, cũng bao phủ tòa cung điện chí cao này, bao trùm đến đồ đằng đội trưởng trên cửa chính.

"Ồ?" Đội trưởng đang toàn lực hóa giải nguyền rủa bỗng sửng sốt một chút, sau đó thần sắc lộ ra mờ mịt.

Quên lãng ... có thể cắt đứt hết thảy nhân quả*.

Mà bản thân nguyên rủa cũng chính là một bộ phận của nhân quả.

Cho nên chỉ cần vĩnh cửu xóa đi đoạn ký ức bị nguyền rua từ trên thân hồn, cũng là chặt đứt tất cả nhân quả đó.

Đây là ý cảnh đối kháng cùng Thần Thuật!

Mà ý cảnh, chính là phương thức mà thời đại Huyền U Cổ Hoàng còn tại đại lục Vọng Cổ, đã cho rằng có thể chống lại Thần Linh.

Thời gian, trôi qua.

Hai đốt hương sau, Hứa Thanh khoanh chân ngồi bên cạnh cửa lớn mở mắt ra, lộ ra vẻ mờ mịt.

"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"

Trên cửa chính, Nhị Ngưu bên trong đồ đằng lộ ra gương mặt cũng là mờ mịt, nhìn Hứa Thanh. "Đúng vậy, vừa xong đã xảy ra chuyện gì, kỳ quái, ta giống như đã quên mất chuyện gì đó, không được, ta phải suy nghĩ thật kỹ.... -

Quên lãng ... có thể cắt đứt hết thảy nhân quả*.

Đây chính là lý do vì sao mỗi người chúng ta khi đầu thai sang kiếp khác, lại được làm mới lại ký ức, theo một số thuyết thì lúc chuyển thế sẽ uống canh của Mạnh Bà hoặc một dạng tương tự như thế, để quên lãng.

Quên đi buồn vui sướng khổ, hỉ nộ ái ố của kiếp này, có thể giảm bớt nhân quả mà bắt đầu một kiếp sống mới, cũng như ký ức sẽ không bị trùng lập hay xung đột.

Ấy chính là luân hồi.

Còn vị đạo hữu nào trọng sinh hay xuyên không, hoặc đại năng thì không tính nhé!
Bình Luận (0)
Comment