Chương 1606: Quân vương giáng lâm (1)
Chương 1606: Quân vương giáng lâm (1)Chương 1606: Quân vương giáng lâm (1)
Chuong 1606: Quan vuong giang lam (1)
Theo giọng nói của Điện hoàng truyền ra, hòn đảo tổng bộ Hồng Nguyệt lập tức rung động lắc lư, rất nhiều Thần Điện xây dựng ở bên trên đều đang lay động, trong đó càng có chín tòa Thần Điện lập lòe tràn ra ánh sáng màu đỏ.
Hình thành một cái đồ án cửu tinh.
Mà phiến khu vực này, bởi vì tia sáng của chín mặt trời, khiến cho thiên địa đã mất đi màu đỏ nguyên bản, duy chỉ có màu sắc từ phàm xác của Xích Mẫu cùng với bản thân Điện hoàng vẫn còn như trước, mà bây giờ lại có thêm chín đạo ánh sáng nữa.
Trong lúc ánh sáng màu đỏ chớp động, từ bên trong chín tòa Thần Điện to lớn riêng phần mình tràn ra khí tức cổ xưa, nương theo máu tươi như nước sông cùng với sát khí bốc lên, từng trận tiếng vó ngựa dần dần truyền đến. Rất nhanh, chín thân ảnh riêng phần mình lộ ra.
Đạo thân ảnh thứ nhất, là một dị tộc bốn tay, không nhìn ra nam nữ, chỉ có thể nhìn thấy một chiếc trường bào héo rũ quăn xoắn, mang theo cảm giác mục nát cùng với năm tháng trôi qua, mà bốn cánh tay, có ba cái đã hư thối và bị khóa sắt quấn quanh.
Nhưng chỗ cánh tay thứ tư, trên bàn tay nâu đen lại cầm một thanh trường mâu, mũi mâu còn có máu tươi nhỏ xuống.
Đạo thân ảnh thứ hai là nhân tộc, tương tự có tạo hình huyết giáp, ở dưới mũ giáp là hai đôi mắt màu đỏ như hỏa diễm đang thiêu đốt, trong tay cũng cầm trường mâu.
Thả mắt nhìn đi, theo bọn họ lần lượt bước ra, chín thân ảnh này hoàn toàn chiếu tới trong thiên địa.
Bọn họ có nhân tộc, có dị tộc, riêng phần mình khác biệt, nhưng bọn họ đều mặc chiến giáp đồng bộ, đầu cùng với thân hình đều bao bọc ở bên trong.
Trên khải giáp lạc ấn phù văn và có đồ đằng Xích Mẫu, rõ ràng là màu máu nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác thần thánh, mà dưới thân thể của bọn họ, đều cưỡi một con ngựa màu máu đỏ thẫm.
Chín con ngựa này cũng được khoác chiến giáp trên thân, nhìn tới làn da trân trụi lộ ra bên ngoài, chỗ đó là một mảnh máu thịt không có chút da nào tồn tại, thật giống như bị tươi sống lột bỏ.
Vừa đi, vừa có máu tươi chảy xuôi.
Mắt ngựa đỏ tươi và hàm răng sắc bén, nhìn như là ngựa thực tế như là yêu thú, mà mỗi con trong bọn nó cũng không phải là bốn chân, mà là sáu chân.
Chín người cùng chín ngựa xuất hiện, khiến cho toàn bộ chiến trường liền có chỗ bạo động, một phương Hồng Nguyệt thân tình kích động, còn một phương Nghịch Nguyệt thì tâm hồn bị chấn nhiep.
Thật sự là Huyết Vệ Hồng Điện được Điện hoàng triệu hồi tràn ra chấn động tu vi quá mức khủng khiếp, theo bọn họ tiến về phía trước, một luồng sóng khí tức như bài sơn đảo hải nghiền nát tất cả, kinh thiên động địa ập tới.
Đạt đến gần vô hạn Uẩn Thần.
Thậm chí có thể nói bọn họ chỉ kém một bước nhỏ, liền có thể bước vào Uẩn Thần.
Mà hiển nhiên cảnh giới Uẩn Thần này, không chỉ cần có đầy đủ tu vi, càng cần thêm một chút điều kiện đặc thù, cho nên đến tận bây giờ, bên trong toàn bộ Tế Nguyệt đại vực, ngoại trừ đám người Thế tử ra, trong vô số năm qua, Uẩn Thần mới xuất hiện như là phượng mao lân giác.
Dù là cỗ phân thân của Thần Tước Tử, bây giờ cũng chỉ là nửa bước Uẩn Thần mà thôi, vê phần bản thể năm đó như thế nào, việc này đã chìm xuống trong lịch SỬ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mà bây giờ người duy nhất đạt tới Uẩn Thần, chỉ có Điện hoàng.
Nhưng mà tu vi Uẩn Thần của Điện hoàng là dạng chắp vá cùng với được gia trì, dĩ nhiên tôn tại chỗ thiếu hụt chí mạng.
Cho nên chín Huyết Vệ Hồng Điện cổ xưa này xuất hiện, đối với bố cục của trận chiến bên ngoài phàm xác của Xích Mẫu có ảnh hưởng cực lớn, một khi bọn họ tham dự vào chiến trường, như vậy ưu thế mà chiến hồn Nghịch Nguyệt Điện mang đến cũng sẽ tan rã.
Nhưng mà bước chân của Lý Tiêu Sơn cũng không hề dừng lại, ngược lại tốc độ càng lúc càng nhanh, trong mắt lộ ra chiến ý, vào thời khắc này không chút do dự mà bắt đầu thiêu đốt toàn thân.
Loại thiêu đốt đó cũng không phải là thực chất, mà là nội hạch.
Theo Lý Tiêu Sơn thiêu đốt, tướng mạo của lão lại xuất hiện nghịch chuyển, không còn là bộ dáng lão hủ mà hóa thành bộ dạng trung niên, khí tức cũng đạt tới đỉnh phong nhân sinh.
Giờ phút này Lý Tiêu Sơn vừa bay nhanh, trong miệng cũng vang vọng truyền ra lời nói.
"Cả đời Lý mỗ trải qua tổng cộng hơn bảy nghìn trận chiến sinh tử, hơn ngàn trận lúc đầu là cùng cảnh giới, sau đó ta lĩnh ngộ bản nguyên giết chóc, ý cảnh sát lục, liền vượt cảnh mà chiến!"
"Chín Huyết Vệ cảnh giới tương tự với ta, một mình ta có thể chiến toàn bộ."
Lý Tiêu Sơn gam nhẹ một tiếng, âm âm bộc phát tốc độ, lại hóa thành chín đạo tàn ảnh, phóng về phía chín Huyết Vệ ở dưới đại địa với tốc độ cực nhanh, lập tức đã đến phía trước bọn họ, đại đao trong tay càng là riêng phần mình chém.
Lẫn nhau va chạm, vang vọng ra âm thanh định tai nhức óc, Lý Tiêu Sơn phun ra máu tươi, thân thể lui lại ba bước mới cưỡng ép dừng lại, mà bước chân tiến về phía trước của chín Huyết Vệ cũng đồng loạt bị ngừng.
Hơi thở tiếp theo, một con ngựa bỗng nhiên rung động lắc lư, thân thể trực tiếp từ giữa phân liệt hóa thành hai nửa, Huyết Vệ dị tộc ở phía trên kia cũng truyền ra âm thanh ken két, áo giáp trực tiếp tan vỡ, lộ ra thân thể khô héo dưới lớp áo giáp.
Mà cỗ thân xác đó cũng không cách nào thừa nhận, xuất hiện một đạo vết đao, vết tích càng lúc càng lớn và dân dần càng rõ ràng, cuối cùng thân thể của Huyết Vệ dị tộc này cũng tương tự như con chiến mã, tách thành hai phần.
Đại địa, chín tòa Thần Điện lập lòe nổ vang, giờ phút này một tòa trong đó tia sáng ảm đạm rồi sụp xuống.
Một đao đỉnh phong của Lý Tiêu Sơn, vậy mà lại kinh khủng đến thế.
Liếm đi máu tươi trên khóe miệng, chiến ý trong mắt Lý Tiêu Sơn càng đậm, giờ phút này lão không quan tâm tới sinh tử của chính mình, mà lão cũng vô cùng rõ ràng, sự phục sinh của Nghịch Nguyệt Điện cũng không phải là không có hạn mức cao nhất.
Mà lão đã đến cực hạn của bản thân.
Nhưng lão không thèm để ý, tiếp tục vung vẩy đại đao, lần nữa lao tới.
Bên kia, khuôn mặt không cảm xúc của Thần Tước Tử không có bất kỳ chấn động nào, đạp chân trên biển lửa, lao thẳng đến phía Điện hoàng.