Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1465 - Chương 1648: Có Người Dùng Một Đoạn Thời Gian Của Ta

Chương 1648: Có người dùng một đoạn thời gian của ta Chương 1648: Có người dùng một đoạn thời gian của taChương 1648: Có người dùng một đoạn thời gian của ta

Chương 1648: Có người dùng

một đoạn thời gian của ta (2)

Âm thanh kêu rên bén nhọn, thế giới nổ vang, Nguyệt Cung rung chuyển, theo tổn thương dời đi, thân hình vừa mới hình thành của Trương Ti Vận, sau khi nhận lấy tổn thương từ tàn diện Thần Linh vốn đang ở vào trình độ suy yếu nhất.

Giờ phút này lại thừa nhận đòn phá hủy như vậy, thân hình kia lập tức lần nữa tan vỡ, chia năm xẻ bảy, cái đầu cũng là như vậy, trong mắt gã lộ ra vẻ đau khổ cùng khó hiểu, càng có thất lạc.

Đây là cảm xúc của tiểu nam hài kia khi còn sống.

Trong nháy mắt tiếp theo, đầu của Trương Ti Vận nổ tung, bụi gai đội trên đỉnh đầu cũng rung động mạnh và lần nữa vỡ vụn, cuối cùng chỉ còn lại một ít đoạn bụi gai màu tím, rơi xuống mặt đất.

Phân thần của Xích Mẫu trong đó không còn tồn tại. TruongTiVan, chân chính tử vong.

Cảnh tượng, tiêu tán.

Trong chớp mắt, thân hình do nhuyễn trùng tạo thành của đội trưởng trực tiếp liền vọt tới với tốc độ cực nhanh, bộc phát đến cực hạn bản thân, nháy mắt đã đến nơi Trương Ti Vận tử vong, bắt lấy đoạn bụi gai màu tím vừa rơi xuống.

Mà ở bên cạnh chỗ kia, thân ảnh Cổ Linh Hoàng liếc mắt hiển lộ, cũng đang đi bắt, vả lại tốc độ nhanh hơn.

Mắt thấy sẽ bị Thần bắt lấy, đội trưởng điên cuồng hét lớn một tiếng, sau lưng biến ảo một cái hư ảnh Thiên Cẩu, hung hăng nuốt cái về bên kia.

Cùng lúc đó, Hứa Thanh phun ra một ngụm máu tươi lớn, toàn thân cao thấp đồng dạng như vậy, rất nhiều huyết dịch chảy xuôi theo khe hở, nhất là bộ mặt càng là như thế, thân thể lảo đảo lui về phía sau, trong mắt thấy một màn này, trên người hắn cưỡng ép lập lòe ánh sáng tím. "Nó là, của tal

Lời của Hứa Thanh để cho động tác của Cổ Linh Hoàng dừng lại, nếu như người bên ngoài mở miệng như vậy, Thần sẽ không để ý, nhưng mà sau khi tận mắt thấy Hứa Thanh thể hiện ra cái loại lực lượng kinh khủng kia hai lần, mức độ kiêng kị của Thần đối với Hứa Thanh đã tăng lên cực cao.

Lại nghĩ tới bữa tiệc lớn tiếp sau, liền có chút dừng lại.

Trong nháy mắt tiếp theo, đội trưởng hóa Thiên Cẩu gào thét, trực tiếp nuốt cái đoạn bụi gai màu tím kia vào, sau đó liền nhanh chóng cuốn ngược lại về bên người Hứa Thanh, vẻ bất thiện nhìn chằm chằm Cổ Linh Hoàng.

Ánh mắt Cổ Linh Hoàng chớp lên, đảo qua Nhị Ngưu, cuối cùng nhìn tới Hứa Thanh.

Vừa muốn mở miệng, nhưng vào lúc này, một tiếng gâm nhẹ mang theo phẫn nộ bỗng nhiên từ lòng đất Nguyệt Cung truyền ra.

Tiếng gâm này tuyệt không phải tu sĩ có thể phát ra, nó vang vọng làm cho cả ngôi sao Hồng Nguyệt bộc phát hồng mang, mặt đất nhanh chóng hòa tan, hình thành biển máu.

Biển này sên sệt vô cùng, càng có nông đậm mùi máu tươi, ngút thiên hách địa.

Khí tức Thần Linh dựng lên động trời.

Vào thời khắc này Tế Nguyệt đại vực bên ngoài cũng bị làm chấn động.

Đó là..... Âm thanh của bản thể Xích Mẫu.

Thần, hoàn toàn thức tỉnhI

Cùng lúc đó, phía xa bên ngoài Tế Nguyệt đại vực, một nơi cách nơi này rất nhiều đại vực, ở địa phương trung tâm của khắp cả thế giới Vọng Cổ, chỗ đó tôn tại một vực cực kỳ thần thánh đối với nhân tộc.

Tên của nó gọi là Hoàng Đô Đại Vực. Vị trí của nó cách Te Nguyệt đại vực cực kỳ xa xôi, dựa vào bản thân tu sĩ dù là phi hành cả đời cũng đều rất khó đạt tới, mà giờ khắc này, chính giữa Hoàng Đô Đại Vực của nhân tộc, có một tòa hùng thành to khoảng một quận.

Thành này mênh mông, trong đó lầu các như rừng, có vô số nhân tộc sinh sống trong đó, mà thứ bắt mắt nhất trong nội thành chính là một tòa Hoàng Cung xa hoa hùng vĩ.

Dưới mắt, trong một chỗ đại điện trong Hoàng Cung đang có hai người ngồi đối diện đánh cờ.

Một người trong đó là một nam tử trung niên, y mặc áo bào màu da cam, tóc dài được một cây trâm gỗ chạm khắc rồng buộc lên, ngồi ở chỗ đó tựa như long bàng hổ cứ, trên người tản mát ra uy áp tương tự như trời càng có hoàng khí vô hình lan tràn bốn phía, huyễn hóa ra cự long, phun ra nuốt vào hào quang ở trong thiên địa.

Người này chính là Nhân Hoàng duong dail

Khí thế của y như là cầu vồng, đồng thời tướng mạo kèm theo uy nghiêm, mắt ngậm tinh thần, giờ phút này cầm trong tay quân cờ trắng, nhàn nhạt mở miệng.

"Quốc sư, bây giờ chiến tranh với Hắc Thiên tộc, ngươi cho rằng kết quả sẽ như thế nào?"

Nói xong, y đang muốn hạ xuống con cờ trong tay, hai mắt bỗng nhiên khẽ nhúc nhích, nhìn người đối diện.

"Quốc sư?"

Ngôi đối diện Nhân Hoàng, là một người thanh niên, gã mặc trường bào màu tím, tướng mạo tuấn lãng gân như yêu nghiệt, tóc dài tản mạt xõa trên mặt đất, trên mỗi một cọng cũng hình như ẩn chứa nhật nguyệt tinh thần.

Nếu như Hứa Thanh ở nơi này, như vậy liec mắt liền có thể nhận ra người này. .... Chính là Tử Thanh Thái Tử!

Dưới mắt người đó cầm cờ đen trong tay, nhưng trong mắt rực rỡ lại có một vòng mây mù lướt qua ở bên trong.

Sau khi nghe được giọng của Nhân Hoàng, mây mù trong mắt Tử Thanh tản đi, nhẹ giọng mở miệng.

"Không có gì bệ hạ, chẳng qua là có người dùng một đoạn thời gian của ta."

Trong mắt Nhân Hoàng có thâm ý, cờ trắng hạ xuống bàn, đang muốn mở miệng, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt của y bỗng nhiên biến đổi, chợt ngẩng đầu nhìn bầu trời ngoài đại điện.

Ánh mắt Tử Thanh Thái Tử nheo lại, tương tự ngẩng đầu.

Cùng lúc đó, cự long trên bầu trời cũng phát ra tiếng gào thét động trời, âm sóng truyền khắp bát phương, nhìn chằm chằm lên màn trời.

Không chỉ bọn họ như vậy, rất nhanh liền có từng đạo khí tức kinh khủng bộc phát từ bên trong Hoàng Đô, đồng loạt khóa chặt bầu trời.

Mọi ánh mắt đều nhìn lại một mục tiêu.

Tàn diện Thần Linh.

Tàn diện Thần Linh trên bầu trời vẫn nhắm mắt như trước, chỉ là vào lúc này, đầu của Thần lại bỗng hơi chuyển động nhúc nhích.

Vị trí chuyển tới, là phương naml

Nơi đó là phương hướng Thánh Lan đại vực, cũng là phương hướng Tế Nguyệt đại vực, càng là phương hướng ngôi sao Hồng Nguyệt.

Giờ phút này có không ít vạn tộc cũng chú ý đến một màn đó, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đại lục Vọng Cổ đều kinh hãi.

Mà có rất ít người biết được tại sao tàn diện Thần Linh lại như thế, sự tình bên trong Tế Nguyệt đại vực, bởi vì quyên hành của Xích Mẫu, người ngoài không thể dò xét.

Nhưng bất luận là như thế nào, cử động của tàn diện Thần Linh cũng làm cho cả tất cả hạng người đỉnh phong trên Vọng Cổ đều không khỏi thấy tim đập nhanh.
Bình Luận (0)
Comment