Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1466 - Chương 1649: Lý Tự Hóa Cùng Xích Mẫu

Chương 1649: Lý Tự Hóa cùng Xích Mẫu Chương 1649: Lý Tự Hóa cùng Xích MẫuChương 1649: Lý Tự Hóa cùng Xích Mẫu

Chương 1649: Lý Tự Hóa cùng Xích Mẫu

Những hạng người đỉnh phong mà tim đập nhanh này, cũng đã bao hàm cả cường giả Uẩn Thần xuất hiện ở vùng đất Hắc Thiên tộc bây giờ.

Trong Hắc Thiên tộc, một trận kịch biến đang bộc phát.

Chiến tranh, đang mở ral

Sau khi Nhân Hoàng phóng ra hai quả Thự Quang Chi Dương nguyên vẹn lần trước, Hắc Thiên tộc đã đại bại, tử thương vô số, cuối cùng chỉ có thể đưa toàn tộc co đầu rút cổ ở bên trong đại vực của bản thân, phát động Vực Bảo hình thành phòng hộ, dùng cái này để chống cự.

Mặc dù nhân tộc thu binh, nhưng bên trong Hắc Thiên tộc bị ánh sáng do Thự Quang Chi Dương tạo thành, bao phủ chỗ đó, vì vậy tổn thương thời khắc tôn tại, những năm gần đây tộc nhân tử vong càng ngày càng nhiều, tộc nhân mới ra sinh càng là mười không còn một.

Đối với Hắc Thiên tộc mà nói, đại giới của một trận chiến đó quá lớn, lớn đến mức căn cơ của tộc quân bọn họ cũng đều bị rung chuyển, mà hình như Thần Linh của bọn họ cũng đã bỏ rơi bọn họ, vô số lần hô hoán, thủy chung không có đáp lại chút nào.

Khiến cho Hắc Thiên tộc càng ngày càng thê thảm, bởi vì đặc tính bản thân, trong mấy năm này bọn họ liên tục gặp khó khăn, cũng không có dư lực để đi phát phát động chiến tranh, bọn họ chỉ muốn sống qua trận trời đông giá rét này.

Nhưng. ... . Chiến tranh không phải là không muốn thì sẽ không đến.

Lần này một phương phát động đến từ Thánh Lan đại vực, quân đoàn nhân tộc cùng với quân dưới trướng Thánh Lan Đại Công Tước, xé rách một đạo lỗ hổng trên lớp phòng hộ của Hắc Thiên tộc. Theo cái lỗ hổng này mở ra, đại quân tràn vào.

Người thống lĩnh đại quân nhân tộc không phải là Thất hoàng tử... Mà là cường giả đến từ thế lực bên ngoại của gã, một trong Tam Thập Tam Thiên Vương của nhân tộc bây giờ.

Thiên Thương Vương!

Cũng là cữu cữu của Thất hoàng tử!

Gã đích thân dẫn quân, thống lĩnh toàn bộ quân lực bên trong Thánh Lan đại vực, phát khởi chiến tranh với Hắc Thiên tộc, cũng chính là gã dựa vào chí bảo, mở ra màn phòng hộ của Hắc Thiên tộc.

Ngay cả Thánh Lan Đại Công Tước đối mặt với Thiên Thương Vương cũng đều hạ thấp thái độ.

Bởi vì mỗi một vị trong Tam Thập Tam Thiên Vương của nhân tộc. . . . . Đều là Uẩn Thần!

Giờ phút này trong lúc chiến tranh bộc phát, trong khi chiến trường nổ vang, giết chóc động trời, bên trong đại vực của Hắc Thiên tộc, bất kể địch ta song phương, chỉ cần là người tu vi đỉnh phong, trong chốc lát tâm thần đều chấn động, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhìn tới tàn diện Thần Linh.

Một khắc vạn tộc ngóng nhìn, ở Tế Nguyệt đại vực, trên ngôi sao Hồng Nguyệt, bên trong Nguyệt Cung. . . . . Khí tức Xích Mẫu dựng lên ngập trời.

Đại địa Nguyệt Cung hóa thành biển máu sền sệt, giờ phút này trong khi biển máu không ngừng bốc lên, đám người Thế tử cũng lần lượt thức tỉnh, riêng phần mình lui ra phía sau, lúc đến gân Hứa Thanh, cảm giác suy yếu trên người bọn họ cực kỳ rõ ràng.

Thương thế của Hứa Thanh cũng rất nghiêm trọng, đội trưởng bên đó đồng dạng như vậy, tất cả bọn họ giờ phút này đều là sắp đến trình độ dầu hết đèn tắt.

"Tiếp theo, không phải là chúng ta có thể can thiệp được nữa rồi."

Đội trưởng liếc mắt nhìn Hứa Thanh, khan khan mở miệng.

Hứa Thanh hơi yếu ớt gật đầu, nhìn về phía biển máu trước mặt.

Biểu máu này càng lúc càng bốc lên, âm thanh nổ vang vang vọng, bay nhanh xoay tròn thành vòng xoáy, bên trong vòng xoáy đó, có một đạo thân ảnh đang đi tới.

Thân ảnh này không có hình người, tựa như vô số chiếc cánh bằng máu thịt sinh trưởng cùng một chỗ, giao thoa lẫn nhau, riêng phân mình lan tràn hình thành vô số xúc tu, chập chờn, như một vật thể không quy tắc.

Chỉ có vị trí chính giữa nhô lên một gương mặt, gương mặt đó cũng không có làn da mà chỉ có máu thịt, không ngừng nhúc nhích lộ ra khí tức kinh khủng.

Mà bốn phía gương mặt, mọc ra rất nhiều con mắt, từ lớn đến nhỏ, cũng là vô trật tự.

Giờ phút này trong từng con mắt, đều chiếu roi ra thân ảnh đám người Hứa Thanh, quỷ dị vô cùng.

Thần không có cánh tay, cũng không có hai chân, tựa như một cỗ điêu khắc bằng máu thịt thật lớn, chậm rãi bay lên từ trong vòng xoáy biển máu.

Uy áp kinh khủng bóp méo toàn bộ Nguyệt Cung, toàn bộ Hồng Nguyệt cùng với toàn bộ Tế Nguyệt đại vực.

Tồn tại đó, chính là bản thể Xích Mẫu!

Tâm thần đám người Hứa Thanh chấn động, trong đầu truyền đến đau nhức kịch liệt, dường như nhận thức không cách nào thừa nhận thân ảnh đối phương, vì vậy không thể khống chế mà tự động đi cải biến bộ dáng Thần Linh trong mắt bọn họ.

Trong nháy mắt tiếp theo, trong mắt đám người Hứa Thanh, bộ dạng của Xích Mẫu liền biến thành một nữ tử, nàng có một đầu tóc dài huyết sắc, toàn thân trường bào màu đỏ.

Trên mặt Xích Mẫu cũng không có những con mắt kia, vị trí con mắt chỉ còn lại hai cái lỗ máu thủng.

Rất nhiều máu tươi chảy xuôi lan tràn ra toàn thân Xích Mẫu, còn có thể thấy trên người ả quấn quanh một căn bụi gai.

Căn bụi gai đó ôm lấy thân hình và đâm vào trong đó, giờ phút này theo thân ảnh Xích Mẫu tiến về phía trước, bụi gai co rút lại, dường như đang hấp thu huyết dịch của Xích Mẫu.

Về phần sau lưng, là vô số hoa Bỉ Ngạn huyết sắc.

Mỗi một lần Xích Mẫu hạ bước chân xuống, đều nở một đóa hoa như vậy, mà bên trong từng đóa hoa, cũng thình lình tôn tại một thân ảnh giống Xích Mẫu như đúc.

Đám Xích Mẫu đang nhảy động, đang trùng lap. . . . Tựu như một màn phát sinh ở trên Hồng Nguyệt lúc trước.

Mà theo Xích Mẫu xuất hiện, một cỗ thân uy mênh mông vượt xa Trương Tỉ Vận cũng ở trên người ả tràn ra bên ngoài, bài sơn đảo hải.

Nếu như đi so sánh, như là trăng sáng cùng với đom đóm vậy!

"Thần Linh, không thể nhìn thẳng... . Cho nên bản năng của chúng ta vì bảo hộ bản thân, sẽ tự động cải biến nhận thức, chiết xạ đối phương thành bộ dáng mà riêng chúng ta có thể tiếp nhận!"

Đội trưởng ở bên cạnh trâm thấp mở miệng.

Hứa Thanh lặng lẽ nhìn qua Xích Mẫu đi tới, nếu như không nhìn tới chỗ mắt của ả, như vậy gương mặt Xích Mẫu có thể nói là tuyệt mỹ.

Cái loại xinh đẹp ấy không giống sinh linh có thể có được, hoàn mỹ vô khuyết, đồng thời cũng theo bước chân hạ xuống, nhanh chóng biến hóa.

Lúc là diện mạo nguyên bản, khi thì lại hiện ra một gương mặt nam tử thống khổ, thân uy đồng dạng cũng bộc phát ở trên gương mặt đó, hình như đang bị dung hợp cùng tiêu hóa. Mặt gương mặt đó chính là Cửu U thượng thần bị Xích Mẫu nuốt vào.

Giờ phút này đám người Thế tử cũng đều trầm mặc, bọn họ nhắm hai mắt lại, không có lựa chọn ra tay mà đang chờ đợi.

Đội trưởng thở sâu, tương tự không nhúc nhích, cũng đang chờ đợi.

Hứa Thanh biết rõ, bọn họ đều đang đợi. ..... Chúa Tể Lý Tự Hóa.

Cũng chính là thời khắc này, pho tượng Lý Tự Hóa đội trời đạp đất, đứng sừng sững trên bình nguyên Sám Hối, hai tay đang giơ cao giữ lại ngôi sao Hồng Nguyệt, khí tức khôi phục trên người Chúa Tể bỗng nhiên tan biến.

Cặp mắt của y, chậm rãi mở ra.

Một cái nháy mắt mở ra, trong mắt Chúa Tể mang theo tang thương, mang theo thâm ý, nhìn Tế Nguyệt đại vực.

Theo ánh mắt hạ xuống, toàn bộ Tế Nguyệt đại vực một mảnh sáng ngời. Bầu trời huyết sắc bị xé nứt, hóa thành từng rặng mây đỏ, đại địa lên xuống bị bất động, tạo thành sơn mạch cao thấp không bằng phẳng.

Vạn vật tàn lụi đã thành hạt giống cỏ cây, một gốc thực vật, từng cây đại thụ, biến thành từng mảnh rừng rậm, dưới ánh mắt của Chúa Tể, toàn bộ khôi phục.

Một cái chớp mắt này, đại địa tuyệt vọng liền tỏa ra hy vọng cùng sinh cơ.

Chỉ có Hồng Nguyệt, vẫn đỏ tươi như trước.

Lý Tự Hóa ngẩng đầu nhìn lên Hồng Nguyệt, buông lỏng hai tay đang bắt lấy ngôi sao này.

Hồng Nguyệt cũng không có rời đi, mà trôi nổi trong giữa không trung.

Lý Tự Hóa trâm mặc mấy hơi rồi đi thẳng về phía trước, mỗi một bước hạ xuống hư không, cũng tràn ra sắc vàng rung động, khiến cho tia sáng từ ngôi sao Hồng Nguyệt cũng đều bị áp chế, xuất hiện ảm đạm. Cho đến khi y bước lên Hồng Nguyệt, đi tới trước Nguyệt Cung, một khắc bước vào, thân ảnh Xích Mẫu bên trong vòng xoáy huyết sắc trong Nguyệt Cung cũng hoàn toàn hiện ra.

Nhìn nhau cùng Chúa Tể.

“Đã lâu, không gặp."

Nhắc nhở của tác giả Nhĩ Căn: Chương này bị Xích Mẫu cùng Lý Tự Hóa xuất hiện ảnh hưởng, có khoảng 1000 chữ không hiện thị ra được.
Bình Luận (0)
Comment