Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1471 - Chương 1654: Hài Nhi Khổng Lồ Tiến Công! (1)

Chương 1654: Hài nhi khổng lồ tiến công! (1) Chương 1654: Hài nhi khổng lồ tiến công! (1)Chương 1654: Hài nhi khổng lồ tiến công! (1)

Chương 1654: Hài nhi khổng lồ tiến công! (1)

Đội trưởng mở to miệng muốn nói gì đó, nhưng không đợi y nói ra, Nê Hồ Ly trên màn trời đã cất bước chân xinh đẹp, đung đưa vòng eo mềm mại, thân thể trước lồi sau lõm đi tới trước mặt Hứa Thanh.

Trong đôi mắt đẹp nổi lên vẻ thương mến, nhẹ giọng mở miệng.

"Đệ đệ thối, ngươi gây đi rồi, trong khoảng thời gian này có nhớ tỷ tỷ không?”

Hứa Thanh do dự, đứng dậy cúi đầu.

"Bái kiến Tinh Viêm thượng thần."

Lời của hắn rơi vào trong mắt Nê Hồ Ly, hóa thành u oán.

"Đệ đệ thối, xem ra là không nhớ tỷ tỷ rồi."

Giờ phút này theo vị Thần ấy đến, đám người Thế tử cũng nhao nhao cảnh giác. Đáy lòng đội trưởng hiện ra vô tận chua xót, theo bản năng nhìn tới màu xám tro trong màn trời, nội tâm cảm thấy nhân sinh không đáng, vì sao đều là thượng thần, nhưng lại có chênh lệch lớn như vậy.

Một người hờ hững lạnh lẽo đối với chính mình, thậm chí còn muốn giết chết mình, mà người khác đối với tiểu sư đệ của mình, trong mắt lại tràn ngập thân ảnh của hắn.

Như vậy thì cũng đành, quan trọng nhất là, một bên thì xấu, một bên thì rất đẹp.

Điều này khiến cho cõi lòng đội trưởng cuồn cuộn, nhất là nghe lời nói của đối phương, y cảm thấy chính mình thân là đại sư huynh, rất cần thay thế Hứa Thanh đáp trở về, vì vậy liền tiến lên vài bước, ho khan một tiếng.

"Tinh Viêm tỷ tỷ, tiểu sư đệ của ta khá là thẹn thùng, ta trả lời thay hắn, nhớ chứ, rất nhớ rất nhớ." Ne Hồ Ly nhíu mày, liec mắt nhìn đội trưởng, vẻ mặt ghét bỏ.

"Quả thận ngươi không nên nói chuyện cùng với ta, ta sợ đệ đệ thối sẽ hiểu lâm, cho nên mời ngươi cút, cách ta xa một chút."

Đội trưởng hít vào một hơi thật dài, vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, chưa từng có người nào dùng hai chữ 'quả thận này để gọi y cả, nếu như y có thể đánh thắng được, giờ phút này nhất định sẽ nổi giận.

Nhưng suy nghĩ tới sự chênh lệch lẫn nhau một chút, đội trưởng lặng lẽ cúi đầu xuống, thối lui đến sau lưng Hứa Thanh, đáy lòng cảm khái, so sánh đối phương cùng Bát gia gia, vẫn là Bát gia gia chỗ đó vẫn là biết nói chuyện hơn.

Về phần Nê Hồ Ly, nàng nhìn qua Hứa Thanh, liếm môi đang muốn tiếp tục mở miệng, nhưng vào lúc này bầu trời nổ vang, truyền ra âm thanh của Nguyệt Viêm thượng thần. "Hồ ly lang lơ, còn không qua đây!"

Nê Hồ Ly nghe vậy, cười khẽ với Hứa Thanh.

"Đệ đệ thối, tỷ tỷ đi đánh cái khung trước, một hồi chúng ta lại gặp."

Nói xong, thân thể Tinh Viêm thượng thần nhoáng một cái, bay thẳng đến bức tranh vẽ trừu tượng trên bầu trời, nháy mắt dung nhập vào, sau đó bên trong đồ họa đó liên nhiều hơn một màu hồng nhạt, giờ phút này bốn loại màu sắc giao hòa, khiến cho màn trời chấn động kịch liệt.

Tốc độ chuyển động của vòng xoáy bên trong tranh vẽ trở nên nhanh hơn, mơ hồ có thể thấy được màu đỏ trong đó hình như đang bị áp chế.

Nhưng mà sự cường hãn của Xích Mẫu cũng được thể hiện ra trong thời khắc này, dù là Lý Tự Hóa chính diện giao chiến cùng ả, thêm cả Nguyệt Viêm thượng thần cùng với Tinh Viêm thượng thân hiệp trợ, vẫn không khiến cho Xích Mau hoan toan bi rung chuyen.

Thời gian dần trôi qua, sắc mặt đám người Thế tử ngưng trọng, đội trưởng cũng có chút lo lắng, cuối cùng y hung hăng nghiến răng.

"Xem ra thời khắc mấu chốt vẫn là phải dựa vào ta rồi!"

"Thê tử trước của ta quá yếu!"

"Tiểu sư đệ, tới giúp ta một tay, một hôi dùng cái này gõ đầu ta, dùng sức mạnh chút nhat"

Nói xong, đội trưởng lấy ra một chiếc quyền trượng, ném cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh một tay tiếp được, đưa mắt nhìn qua, quyền trượng này tổng thể màu lam, tràn ra cảm giác mông lung, nhìn lâu liền không tự chủ bị thứ này thu hút.

Trượng này, chính là vật ban đầu ở Thiên Ngưu Sơn, do lỗ tai kiếp trước đội trưởng biến thành thân hình cầm ở trong tay.

"Quyền trượng Đại Tế Mộng!"

Hứa Thanh nhìn về phía đội trưởng.

"Không sai, chính là món đồ chơi đó, ta chuẩn bị đưa mộng ảnh kiếp trước vào chỗ Xích Mẫu, làm thức tỉnh nhân tính của ả, khiến cho ả mất cân bằng!"

Trong mắt đội trưởng lộ ra điên cuồng, nói xong trong thân thể của y bay ra một con nhuyễn trùng màu lam, rơi vào trên mặt đất, tiếp theo thân thể nhoáng một cái, tay áo vung vẩy, hai tay giơ lên, triển khai vũ đạo kỳ dị.

Giống như là tế tự vậy, nhanh chóng chuyển động trong vùng đất Nguyệt Cung này.

Theo vũ đạo kia hình thành, còn có tiếng ngâm xướng truyên ra từ trong miệng y, không nghe rõ cụ thể đang đọc mấy thứ gì đấy, chỉ có thể cảm thụ được sự phức tạp trong đó.

Một màn này đưa tới đám người Thế tử chú ý, lão Bát bên đó nhìn một chút, trong mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị.

"Có chút ý tu

Mà đội trưởng càng là ở trong ngâm xướng cùng vũ đạo đó, trên người dần dần xuất hiện từng đoàn từng đám sương mù bảy màu, giao hòa lẫn nhau hiện ra mông lung, đồng thời có thể mơ hồ thấy trong những thứ sương mù này giống như tồn tại vô số cảnh tượng.

Những cái cảnh tượng đó, đều là mộng.

Những giấc mộng này có tốt đẹp, có bi thương, có khiến người ta đau khổ, có khiến người ta si mê, ẩn chứa toàn bộ phương diện và sắc thái của nhân tính.

Đối với tu sĩ mà nói, những thứ mộng này tựa như là vô số nhân sinh, nếu như toàn bộ tràn vào trong đầu, liền giống như tiến vào trong luân hồi vậy, thể nghiệm đủ loại sinh hoạt, sẽ có cảm giác vượt qua vô tận năm tháng.

Nếu như quá đắm chìm vào, sẽ đánh mất đi bản thân mình. Nhưng đối với Thần Linh mà nói, ý nghĩa của những thứ giấc mơ này lại bất đồng cùng tu sĩ.

Tiên Thiên Thần Linh còn tốt, nhưng với Hậu Thiên Thân Linh, nhân tính của bọn họ cùng với thú tính còn có Thần Tính đã đạt đến mức cân bằng, nếu như một cái nào đó bị phóng đại, sẽ khiến sụp đổ cùng mất cân bằng.

Cho nên, ở trên người những vị Hậu Thiên Thần Linh, những giấc mộng nhân tính này, chính là kịch độc.

Nhưng dưới tình huống bình thường, đối với Thần Linh mà nói, thật ra thì tổn thương của loại kịch độc đó không lớn như trong tưởng tượng, chỉ cần một cái chớp mắt, dùng Thần Hỏa thiêu đốt là Thần Tính liền có thể đè xuống hết thảy, khiến cho trạng thái lại trở vê cân bằng.

Nhưng bây giờ Xích Mẫu đang giao chiến cùng Lý Tự Hóa và hai thượng thần khác, kể từ đó, trong nháy mắt mất đi cân bằng, liền biến thành rất trọng yếu.
Bình Luận (0)
Comment