Chương 1665: Huynh đệ tay chân, hiển lộ thần thông (2)
Chương 1665: Huynh đệ tay chân, hiển lộ thần thông (2)Chương 1665: Huynh đệ tay chân, hiển lộ thần thông (2)
Chuong 1665: Huynh de tay chân, hiển lộ thân thông (2)
"Ba thành, đây là ba thành máu thịt của Xích Mẫu, đều ở nơi này, quy củ như cũ, chúng ta mỗi người một nửa!"
Đội trưởng cũng mặc kệ bất cứ giá nào rồi, lớn tiếng mở miệng.
Bước chân Hứa Thanh dừng lại, điều chỉnh biểu cảm, cham chậm xoay người nhìn qua đại sư huynh, ánh mắt chân thành càng có cảm động, nhẹ giọng mở miệng.
“Đại sư huynh!"
Đội trưởng nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng vẫy gọi Hứa Thanh tới đây chia của.
Hai người rất nhanh đứng ở bên cạnh núi máu thịt, chia từng khối máu thịt thành hai bộ phận, sau đó đội trưởng cho Hứa Thanh một cái túi da trữ vật đặc thù, dùng để thu máu thịt. Máu thịt Thân Linh không phải là vật tầm thường có thể dung nạp được, mà túi da của đội trưởng, từ hoa văn nhìn, rất giống da của bản thân y . . Nhìn những thu hoạch này, trong lòng Hứa Thanh phấn khởi, cũng rất thỏa mãn đối với thu hoạch cuối cùng sau nhiều năm tới Tế Nguyệt đại vực này.
Phát hiện cảm xúc biến hóa của Hứa Thanh, đáy lòng đội trưởng nổi lên hồ nghi, nhịn không được hỏi một câu.
"Tiểu sư đệ, phải chăng vừa nay ngươi đang diễn trò? Tại sao ta lại cảm giác một màn kia có chút quen thuộc nhỉ.... -
Hứa Thanh nghe vậy liên đè xuống kích động trong lòng, rất nghiêm túc nhìn qua ánh mắt đội trưởng, lắc đầu.
Đội trưởng do dự, đáy lòng vẫn cảm thấy không bình thường, trừng mắt nhìn qua, sau đó thâm nghĩ mình cũng có thể, vì vậy biểu cảm bày ra vẻ cô đơn, vừa muốn mở miệng. Hứa Thanh hiện ra vẻ mặt đắng chát.
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, riêng phần mình trâm mặc.
Hồi lâu, đội trưởng thở dài rồi ho khan một tiếng.
"Tiểu Thanh ngươi học xấu rồi... . Mà thôi mà thôi, nói chính sự, thu hoạch của chúng ta cũng không chỉ chừng này đâu, còn có một thứ."
Đội trưởng nói qua, theo bản năng quan sát chung quanh, thấp giọng mở miệng.
"Những thứ này, là thu hoạch đến từ Xích Mẫu, còn có một phần đến từ Lý Tự Hóa, y hứa hẹn tương lai lúc trở về, sẽ cho chúng ta một cái Thần Giới!"
Hứa Thanh nghe đến đó, ánh mắt lập tức ngưng tụ.
"Thần Giới?"
"Thần Giới!"
Đội trưởng rất nghiêm túc nhẹ gật đầu. Hứa Thanh vốn là tin tưởng, lại nhìn đến biểu cảm rất thật tình của đội trưởng, đáy lòng của hắn cũng có chút không chắc lắm, nhưng cũng không đi so đo, lại cùng đội trưởng hảo hữu câu thông một phen.
Cuối cùng phần máu thịt từ phân thân Xích Mẫu là Trương Ti Vận, Hứa Thanh không muốn, hắn thiêu đốt bụi gai trên đầu của Trương Ti Vận, lấy một đoạn bụi gai màu tím còn thừa lại.
Đối với cái phân phối đó, đội trưởng rất hài lòng.
Giờ phút này kết thúc chia của, tỉnh thân đội trưởng vô cùng phấn chấn, nhướn lông mi lên, trừng mắt nhìn về phía Hứa Thanh.
"Tiểu Thanh, sự tình bên Tế Nguyệt đại vực cũng không xê xích gì nhiều, ngươi chờ ta vài ngày, thê tử trước của ta mặc dù không trả lời tin nhắn của ta, nhưng ta biết rõ nàng ấy vẫn chưa có rời khỏi, ta đi tìm nàng ấy tự ôn chuyện." "Chờ sau khi ta trở lại, chúng ta trở về Phong Hải!"
Đội trưởng liếm liếm bờ môi, giống như đáy lòng có chút nồng nhiệt, phất phất tay cùng Hứa Thanh sau đó nhanh chóng rời đi.
Nhìn qua thân ảnh đội trưởng, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống.
Phiến khu vực này có hai người bọn họ phong ấn, còn có huyết dịch của đội trưởng, rất thích hợp để Hứa Thanh bế quan, vả lại bây giờ Tế Nguyệt đại vực có đám người Thế tử thủ hộ, rất là an toàn.
Cho nên Hứa Thanh cũng sẽ không đổi nơi khác, giờ phút này hắn cúi đầu nhìn qua một đoạn bụi gai màu tím nhỏ trong lòng bàn tay, ánh sáng tím ở bên trên hầu như là giống như đúc cùng với tia sáng tử thủy tinh của hắn.
Quan trọng nhất là, hắn cầm lấy bụi gai, tử thủy tỉnh trong cơ thể rõ ràng truyền ra chấn động.
"Hắn là vật đồng nguyên." Hứa Thanh thì thào trong lòng, trong mắt lộ ra quyết đoán, toàn lực thôi phát tử thủy tỉnh.
Trong thời gian ngắn, toàn thân Hứa Thanh bộc phát ánh sáng tím bao phủ bốn phương, trùm cả thân ảnh của hắn, đồng thời bụi gai màu tím trong tay hắn cũng tương tự tràn ra tia sáng lập lòe, tới dung hợp.
Nháy mắt tiếp theo, ánh sáng tím tản đi, Hứa Thanh cúi đầu nhìn qua tay phải trống trơn, trong mắt lộ ra quang mang kỳ dị, sau đó cảm giác tử thủy tinh của chính mình.
Tử thủy tỉnh cũng không có khác biệt quá lớn cùng với trước kia, duy chỉ có bên trong tử thủy tinh cũng không phải là tôn tại sợi thô hình dáng sương mù giống như lúc trước, mà xuất hiện một cái vòng XOáy.
Vòng xoáy này chuyển động trong im hơi lặng tiếng, không biết thông tới nơi nào. Đối với sự biến hóa của tử thủy tỉnh, Hứa Thanh không phải rất lý giải, hắn dung nhập thân thức vào trong muốn xem xét, nhưng vòng xoáy đó sâu vô hạn, dù cho Hứa Thanh kéo dài thân thức ở bên trong vẫn không thể tìm kiếm đến điểm cuối cùng.
Nhưng mà trong quá trình tìm kiếm ở nơi đó, Hứa Thanh cảm nhận được nguy hiểm.
Hình như có một số ánh mắt ở cuối cùng của vòng xoáy nhìn tới chính mình.
Hứa Thanh trâm ngâm, cuối cùng lựa chọn thu hồi thần thức, không hành động thiếu suy nghĩ.
Tiếp theo hắn thở sâu, lấy ra túi da đội trưởng cho, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt ngưng trọng.
"Đối với Thần Linh mà nói, máu thịt Xích Mẫu là thuốc bổ cực lớn, đối với ta mà nói cũng là một trận tạo hóa lớn lao."
"Như vậy, để những thứ máu thịt này vào bên trong Bí Tàng, để hỏa lò Thiên Đạo hấp thu, sẽ có trợ giúp bao nhiêu đối với tu vi của ta đây?"
Trong lòng Hứa Thanh vô cùng chờ mong, sau khi trải qua sự tình bên trong Tế Nguyệt đại vực, nhất là tận mắt nhìn thấy cùng tham dự với trình độ nhất định trong cuộc chiến Thần Linh. .....
Hết thảy mọi thứ, để cho Hứa Thanh đã càng thêm cố chấp đối với việc trở nên mạnh mẽ.
Nhất là... . Một câu cuối cùng trước khi tử vong từ nhỉ tử thứ tư của Chúa Tể nói với hắn, một mực vang vọng trong lòng Hứa Thanh.
"Quá khứ của ta, liệu có phải là tương lai của ngươi hay không!"
Hứa Thanh trầm mặc, phía sau nổ vang biến ảo ra Bí Tàng, hàn mang trong mắt lóe lên.
Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có tư cách đi tìm Tử Thanh Thái Tử, chém giết gã.
Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có năng lực đi thăm dò bí ẩn của thế giới này, công bố chân tướng.
Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có nắm chắc, nghịch chuyển hết thảy!
Hứa Thanh giơ tay lên, ném túi da trong tay vào Bí Tàng!