Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1496 - Chương 1679: Một Khúc Thanh Phong Xuân Ý Tới (2)

Chương 1679: Một khúc thanh phong xuân ý tới (2) Chương 1679: Một khúc thanh phong xuân ý tới (2)Chương 1679: Một khúc thanh phong xuân ý tới (2)

Chương 1679: Một khúc thanh phong xuân ý tới (2)

Chính là Hứa Thanh sử dụng hình thái Thần Linh tâng thứ nhất!

Quỷ Đế là thân thể, vô cùng hùng vĩ, đầu đội đế quan, tôn quý như Hoàng.

Kim quang chói mắt tràn ra từ trên thân thể hắn, hóa thành bảy màu chiếu khắp bốn phía.

Thiên Đạo hỏa lò nằm ở trái tim liên tục nhảy lên, mỗi một lân nhảy đều giống như thiên lôi, càng bắn ra ngọn lửa hừng hực, thiêu đốt toàn thân, khiến cho thân hình này bộc phát hỏa diễm.

Một thanh trường thương màu đen lượn lờ vô số tia chớp xuất hiện ở bên người Hứa Thanh, hắn một tay nắm chặt, cất bước lao nhanh, cuốn động khí thế ngập trời, ném ra một thương về phía Lăng Vân lão tổ.

Ông một tiếng, thanh trường thương màu đen này liền xuyên qua hư không, nghiền nát tất cả, vạn vật tan vỡ, hết thảy toái diệt, mang theo khí thế diệt sạch, xuất hiện ở trước mặt Lăng Vân lão tổ, từ vị trí ngực, xuyên thấu mà qua.

Tiếng kêu càng thêm thê lương thảm thiết truyền ra từ trong miệng Lăng Vân lão tổ, lồng ngực của lão xuất hiện một cái lỗ thủng thật lớn, đạo ngân tản ra bên ngoài, từng cái bốc cháy lên.

Đau khổ không cách nào hình dung lan tràn toàn thân, hai mắt của lão đỏ thẫm, cảm giác nguy cơ sinh tử càng thêm cường liệt, trong đầu trống rỗng và chỉ còn lại ý liều mạng, vừa muốn liều lĩnh hội tụ tu vi bị đánh tản ra, nhưng đội trưởng làm sao có thể để cho lão có cơ hội chứ.

Hầu như đồng thời vào lúc trường thương xuyên thấu, thân ảnh đội trưởng lần nữa tới gần, biến ảo Thiên Cẩu tỏa ánh sáng lam lóng lánh, hung hăng nuốt một cái.

Toàn thân Lăng Vân lão tổ chấn động kịch liệt, thân thể nhanh chóng hóa thành băng điêu, rất nhiều sinh cơ không cách nào khống chế bị hút ra, dung nhập tới chỗ đội trưởng, hết thảy thứ này khiến cho Lăng Vân lão tổ phát cuồng.

Nhưng đều vô dụng, lúc này thân ảnh Hứa Thanh dĩ nhiên cũng đã tới gần, toàn lực đánh một quyền vào trên băng điêu.

Oanh một tiếng, băng điêu tan vỡ, toàn thân Lăng Vân lão tổ nát bấy, cả người tóc tai bù xù, chật vật cùng suy yếu trước đó chưa từng có.

Đội trưởng ngạo nghễ, lần nữa phóng đi, phối hợp vô cùng hoàn mỹ cùng Hứa Thanh, hai người ngươi tới ta di trong thời gian thật ngắn, triển khai oanh kích giống như bài sơn đảo hải về phía Lăng Vân lão tổ.

Đốc Quân cùng với đại quân bốn phía vừa muốn tương trợ, nhưng đám người Thất gia cũng đều riêng phần mình bộc phát khí thế.

Ngay sau đó, Lăng Vân lão tổ phát ra tiếng hét đinh tai nhức óc, khí tức bốc lên, giống như xuất hiện hồi quang phản chiếu, nhưng cuối cùng cũng không phải là động thủ, mà là rút lui, lựa chọn của lão đúng là tạm tránh mũi nhọn.

Bởi vậy có thể thấy được Hứa Thanh cùng với đội trưởng xuất thủ, làm cho cả Lăng Vân lão tổ cũng đều hoảng sợ.

Nhưng ... lão không có cơ hội.

Đội trưởng toàn thân run lên, ánh sáng màu lam chiếu như biển, trong lúc bát phương lập lòe liên hóa thành vô số nhuyễn trùng màu lam, cuốn quanh biển ánh sáng, hình thành một cái đại thủ màu lam, một phát bóp về phía Lăng Vân lão tổi

Còn Hứa Thanh thì thân thể lập tức tuôn ra hắc khí, vờn quanh bản thân hình thành áo giáp màu đen, trong mắt có u hỏa thiêu đốt, thời khắc này khí tức của hắn lập tức tăng vọt kinh người.

Đây chẳng phải là toàn bộ hình thái Thần Linh tâng thứ hai của hắn, chỉ là một bộ phận.

Cùng với đội trưởng đồng loạt ra tay chém giết Lăng Vân lão tổ, vốn không đáng để Hứa Thanh hao phí máu thịt Xích Mẫu triển khai nguyên vẹn hình thái Thần Linh tâng thứ hai, hôm nay hắn không muốn tiêu hao máu thịt Xích Mẫu để phô bày ra thực lực mạnh nhất.

Trong chớp mắt, dưới sự bộc phát của hai người, đồng thời ra tay khiến thiên địa rung động lắc lư, thiên lôi nổ vang, hư vô nổ tung, thân ảnh Hứa Thanh tới gần Lăng Vân lão tổ, tay phải giơ lên bộc phát hắc khí, vờn quanh trường thương hình thành đao ảnh bên ngoài, hóa thành một thanh Thiên Đao.

Đao này quét ngang, chém qua trên cổ Lăng Vân lão tổi

Độc Cấm càng là nhanh chóng lan tràn, ảnh hướng đến toàn thân lão, nhanh chóng hư thối.

Lăng Vân lão tổ kêu rên, đạo ngân của lão thế mà cũng cũng xuất hiện dấu hiệu bi an mon.

Cùng lúc đó, đội trưởng biến ảo ra đại thủ màu lam cũng một phát bắt lấy đầu và thân đã chia lìa của Lăng Vân lão tổ, hung hăng bóp, trong tiếng nổ vang, thân thể Lăng Vân biến thành thịt nhão, gương mặt đội trưởng biến ảo, vừa muốn tới nuốt.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo liền phát hiện trong đó có độc, vội vàng bỏ qua, đổi nuốt thành thu.

Ánh sáng màu lam cũng vào lúc này tiêu tán đi, lộ ra chân thân đội trưởng, yu oán liếc mắt nhìn Hứa Thanh.

Thân thể Hứa Thanh cũng nhanh chóng cải biến, từ hình thái Thần Linh tầng thứ hai trở về tâng thứ nhất, đứng ở nơi đó nhìn tới đại quân, trên người bốc lên sát khí, khiến cho thiên địa tối sâm lại.

Bốn phía cũng lập tức an tĩnh, vô số ánh mắt hội tụ tới trên người Hứa Thanh cùng đội trưởng, từng trận âm thanh hấp khí cũng lần lượt truyền ra.

Hết thảy những thứ này đều phát sinh quá nhanh, hung mãnh tột cùng, tất cả mọi người nơi đây đều nhao nhao chấn động tâm thần.

Linh Tàng trảm Quy Hư.

Việc nay. . . . . Là hau như không thể nào phát sinh, nhưng hôm nay, tất ca mọi người nơi đây đều tận mắt chứng nhận!

Bên phía Đốc Quân, trên thân hơn vạn tu sĩ đều xuẩt hiện chấn động mãnh liệt, giờ phút này gã trung niên ngồi trên Bạch Tượng cũng là thân sắc nghiêm túc, trong mắt lộ ra sát ý.

Mà bên phía Phong Hải Quận, Thất gia nở nụ cười, trong mắt mang theo vui mừng, lại đưa mắt nhìn tới phía Tế Nguyệt đại vực, như có điều suy nghĩ, đồng thời khóe mắt đảo qua bầu trời, không nói tiếng nào.

Huyết Luyện Tử thì vuốt râu, thân sắc ngạo nghễ, mang theo đắc ý, thoạt nhìn có vài phần rất giống với biểu cảm quen thuộc của đội trưởng.

Trên mặt Diêu Hầu hiện ra một vòng kỳ dị, lão trọng điểm nhìn tới chính là hai chữ ở trên cánh bu6ml

Vâê phần những người khác, thân sắc từng người cũng đều khác biệt.

Cung chủ và chấp sự ba cung, cùng với cường giả các tông đều ngưng thần.

Dưới vùng đất, trong lòng Diêu Vân Tuệ dâng lên rung động, trong khoảng thời gian qua nàng dù sao vẫn luôn bị tiểu nam hài do vận khí của Phong Hải Quận hóa thành gây ảnh hưởng, không cưỡng lại được phải nhớ tới điểm tốt của Hứa Thanh, cũng từ đó chậm rãi thâm căn cố đế.

Thế cho nên giờ phút này ... Diêu Vân Tuệ cũng có chút ngây người.

Mà trên bầu trời, Tử Huyền dịu dàng thướt tha, trong đôi mắt đẹp của nàng không có thuyền lớn, cũng không có vạn vật, chỉ có thân ảnh đứng ở đẳng xa kia, thân ảnh này đã trở thành thứ duy nhất trong thế giới của nàng, nhẹ giọng lẩm bẩm.

"Trở về là tốt rồi."

Vẻ ưu sầu trên gương mặt sắc nước hương trời cũng dần dần tiêu tán, lộ ra thân thái tươi tắn, càng lúc càng xinh đẹp.

Chính là mmắt cười hỏi hoa hoa giải ngữ, một khúc thanh phong xuân ý tới.
Bình Luận (0)
Comment