Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1509 - Chương 1692: Quá Khứ Và Hiện Tại (2)

Chương 1692: Quá khứ và hiện tại (2) Chương 1692: Quá khứ và hiện tại (2)Chương 1692: Quá khứ và hiện tại (2)

Chương 1692: Quá khứ và hiện tại (2)

Bây giờ Diêu Vân Tuệ đã là chấp sự Ti Luật Cung, càng rất được Cung chủ trọng dụng, cho nên lần này đi theo cùng đối phương tới đây bái kiến Quận Trưởng.

Toàn bộ hành trình nàng đều rất căng thẳng, cũng có phức tạp, một mặt là bởi vì nàng cũng không xa lạ gì với Hứa Thanh, thậm chí mâu thuẫn đầu tiên khi Hứa Thanh mới đến Phong Hải Quận cũng chính là do nàng tạo ra.

Mà thế sự khó liệu, nàng nằm mơ cũng không cách nào nghĩ đến sự tình tiếp theo của Phong Hải Quận, lại khiến cho Hứa Thanh một bước lên trời, bước đến trình độ nàng phải ngưỡng vọng.

Đồng thời cảm xúc phức tạp đối với Hứa Thanh cũng khiến cho đáy lòng của nàng có vô vàn gợn sóng, thật sự là chính bản thân cũng không biết tại sao, mỗi lần nghĩ đến Hứa Thanh, trong đầu lại không nhịn được mà suy nghĩ tới những điểm tốt của hắn.

Những năm qua đã càng thâm căn cố đế.

Giờ phút này sau khi nghe Cung chủ nói, Diêu Vân Tuệ hít sâu cố gắng đè xuống chấn động trong lòng, cung kính tiến lên, dùng hai tay dâng một khối ngọc giản cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh ngẩng đầu, chú ý đến trên người Diêu Vân Tuệ.

Hôm nay Diêu Vân Tuệ rõ ràng đã có trang điểm qua mới tới, một đầu tóc đen tỉnh lệ giống như nước chảy rơi lả tả xuống, chân mày lá liễu cong cong, cái mũi thanh tú đẹp de tinh xảo, má phấn hơi phiếm hồng, đôi môi như là anh đào tích thủy, không khỏi lộ ra vẻ hấp dẫn.

Gương mặt trái xoan trong suốt như hoa như ngọc, làn da trơn nhẫn trắng như băng như tuyết.

Thực tế vẻ mặt của nàng lại rất nghiêm túc, cộng với một thân đạo bào hắc bạch đại biểu cho sự công chính và nghiêm minh của Ti Luật Cung, lại tăng thêm vài phần trang trọng.

Mà cũng bởi vì như thế, cảm giác tương phản lại càng lớn, bởi vì đạo bào phủ trên người khó che đậy những đường cong mê người thân thể của nàng, lại toát lên vẻ đẹp cấm ky, nét đẹp kích thích người khác rạo rực muốn chiếm hữu.

Nhưng Hứa Thanh bất vi sở động, giơ tay lên tiếp nhận ngọc giản, đảo thần thức qua, bắt đầu kiểm tra.

Đáy lòng Diêu Vân Tuệ lại càng phức tạp hơn, nhìn Hứa Thanh trước mắt, đầu óc của nàng có chút loạn.

Tâm tư của nàng thì Hứa Thanh không hiểu, giờ phút này hắn đang chú ý tới danh sách trong khối ngọc giản.

Trong đó là danh sách tu sĩ Ti Luật Cung gia nhập mấy năm gần đây, mỗi tháng cố định ba mươi người, đến từ tông môn các phương, cũng có một số là do Ti Luật Cung bồi dưỡng.

Ba cung của Phong Hải Quận có được quyền tự chủ trên việc chiêu mộ người, nhưng cuối cùng vẫn là phải cấp cho Quận Trưởng xem qua.

Sau khi quét qua một vòng, Hứa Thanh đang muốn bỏ xuống, nhưng rất nhanh đáy lòng của hắn khẽ di một tiếng, chú ý tới một tháng trong năm trước, số người gia nhập Ti Luật Cung không phải ba là mươi người, mà là hai mươi chín.

Nhất là bên trong còn có một cái tên Hứa Thanh quen thuộc.

Đinh Tuyết.

"Tháng bảy năm trước, thiếu đi một người?" Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn Diêu Vân Tuệ.

Diêu Vân Tuệ nghe vậy vội vàng thu hồi sự phức tạp trong đáy lòng, nghĩ lại một phen, nhớ tới nguyên do của chuyện này, lại nhớ tới bên trong danh sách có người của Thất Huyết Đồng, cho nên cũng có chỗ lý giải nguyên nhân Hứa Thanh hỏi.

Chỉ là nhớ tới chuyện này, thân sắc của nàng không khỏi cổ quái, thấp giọng mở miệng.

"Quận Trưởng đại nhân, tháng bảy năm trước lúc đầu vốn cũng là ba mươi người, trong đó có một người gọi là Triệu Trung Hằng, người này nguyên bản cũng có thể thông qua, nhưng gã vì muốn ở cùng một bộ phận với nữ tu tên là Định Tuyết, công khai đút lót chủ quản nhưng không thành."

"Việc này bị Đinh Tuyết cử báo, tiếp theo Triệu Trung Hằng bị loại bỏ tư cách... . Bây giờ vẫn còn trong thời kỳ khảo hạch lại."

Hứa Thanh lắc đầu, lúc hắn nhìn thấy tên của Đinh Tuyết, cũng nhớ tới Triệu Trung Hằng.

Giờ phút này nghe thấy nguyên nhân, vậy mà lại là bị Đinh Tuyết tố cáo.

Hứa Thanh vô cùng đồng tình và cảm khái đối với Triệu Trung Hằng.

Nhưng loại sự tình này, tự nhiên hắn sẽ không can thiệp, vì vậy lại đưa ngọc giản cho Diêu Vân Tuệ.

Sau khi lại nói chuyện cùng với Cung chủ Ti Luật Cung một phen, một nén nhang sau Cung chủ Ti Luật Cung cũng đứng dậy rời đi.

Hứa Thanh cũng đích thân đưa tiễn ra bên ngoài đại điện, sau khi đi một đoạn xa, Diêu Vân Tuệ đi theo bên cạnh Cung chủ Ti Luật Cung liền nhịn không được quay đầu lại, đưa mắt nhìn lên phía đại điện.

Thân ảnh thon dài của Hứa Thanh đứng ở nơi đó, cùng với trời xanh tôn nhau lên, trong mắt của nàng, hóa thành Vĩnh hằng...

Đoạn thời gian về sau, công việc của Hứa Thanh cuối cùng đã giảm đi một chút, rốt cuộc hắn cũng có thời gian ôn chuyện cùng với cố nhân.

Người thứ nhất hắn đi gặp chính là Trương Tam.

Với sự náo nhiệt cùng phồn hoa của Quận Đô, Trương Tam có đủ đầu óc làm ăn tự nhiên không thể không đến, mấy năm này y mượn nhờ tiền lời thu được từ bến cảng của Thất Huyết Đồng, đã mở ra mấy tiệm phi chu ở trong Quận Đô.

Phi chu của Thất Huyết Đồng đã sớm được cải tiến, chia ra làm hai phiên bản, một loại là đệ tử nhà mình tu hành sử dụng, loại khác thì là bán cho người ngoài, tư cách pháp khí.

Bởi vì thân phận của Thất gia cùng với Hứa Thanh, lượng tiêu thụ phi chu của Thất Huyết Đồng trong Quận Đô cùng với các châu khác rất khả quan, cho nên những cửa hàng bên trong Quận Đô cũng đều rất thịnh vượng.

Đối với việc Hứa Thanh đến, Trương Tam cực kỳ hưng phấn, nhưng lại khó tránh khỏi câu nệ, nghênh đón Hứa Thanh đi tới sân sau.

Cho đến sau khi ôn chuyện một phen, Trương Tam mới giảm bớt câu nệ, nhưng cũng không cách nào tiêu tán, thật sự là hơn nửa tháng này, y nằm mơ cũng cười tỉnh cả ngủ.

Khoản đầu tư năm đó, không biết đã tăng vọt bao nhiêu. . .

"Quận. . . Hứa Thanh sư huynh, mấy ngày hôm trước đội trưởng cũng đã tới đây, sau đó lại rời đi, còn dẫn theo một vị đại mỹ nữ."

Trương Tam xoa xoa tay, thấp giọng mở miệng.

Hứa Thanh nở nụ cười, trong khoảng thời gian này cũng không thấy bóng dáng của đội trưởng đâu, hắn dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra, đối phương nhất định là ở cùng một chỗ với Lý Thi Đào, nghĩ đến thật là sung sướng.

Mà thấy bộ dạng Trương Tam, Hứa Thanh dứt khoát giống như như năm đó, ngồi xổm ở bên cạnh đối phương.

Thân thể Trương Tam khẽ chấn động, nhìn qua Hứa Thanh, sau đó lấy ra cây tau hút thuốc, rít một hơi dài, sau khi phun ra một làn khói màu trắng, y liền cảm khái muôn phần, trong lúc mơ hồ, hình như thấy được Thất Huyết Đồng lúc trước bên trong sương khói, thấy được một người thiếu niên cẩn thận đi theo bên cạnh đội trưởng.

"Không thể tưởng tượng được, thật đúng là không thể tưởng được. ... -"
Bình Luận (0)
Comment