Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1510 - Chương 1693: Chủ. . . Ta. .. Nghe Lời (1)

Chương 1693: Chủ. . . Ta. .. Nghe lời (1) Chương 1693: Chủ. . . Ta. .. Nghe lời (1)Chương 1693: Chủ. . . Ta. .. Nghe lời (1)

Chương 1693: Chủ. . Ta. .. Nghe lời (1)

Bên trong khói thuốc lượn lờ, Trương Tam thấy được thiếu niên trước kia.

Hứa Thanh lại thấy được cảnh núi thây biển máu bên trong khói thuốc.

Mà theo khói thuốc chậm rãi tản đi, ánh mắt hai người nhìn nhau, Hứa Thanh nở nụ cười, Trương Tam cũng tương tự cười sảng khoái, y gõ tẩu thuốc lên mặt đất, đổ tàn thuốc xám tro sau khi cháy hết xuống mặt đất.

"Lần này giúp ngươi luyện cái gì?"

Trương Tam hỏi.

Hứa Thanh phất tay, lấy ra chiếc bình nhỏ đựng Pháp Hạm của mình, đặt ở trước mặt Trương Tam.

Những năm gần đây, hắn đã rất ít khi dùng tới Pháp Hạm, bởi vì theo tu vi tăng lên, Pháp Hạm này đã trở thành gân gà.

Nhưng Hứa Thanh không muốn bỏ qua, cho nen lan nay han di tim Truong Tam, ngoại trừ ôn chuyện ra, còn muốn nhờ y hỗ trợ tiến hành một lần cải tạo lớn cho Pháp Hạm.

Trương Tam chú ý đến trên Pháp Hạm, không cần Hứa Thanh mở miệng, chỉ cần nhìn xuyên thấu qua chiếc bình nhỏ là có thể biết chiếc Pháp Hạm này hau như không được sử dụng, cũng hiểu rõ ý nghĩ của Hứa Thanh, vì vậy trong mắt liền lộ ra một tia ánh sáng kỳ dị.

"Đại Dực?”"

Hứa Thanh gật đầu.

Trương Tam lập tức hưng phấn, xoa xoa đôi bàn tay, tram tư một phen.

"Một mình ta không làm được, cần phải gọi những nghệ nhân lão luyện của đệ lục phong Thất Huyết Đồng cùng tới, nhưng mà như vậy cũng chưa đủ, còn cần cả trận pháp nữa... Hứa Thanh, luyện chế Đại Dực cho ngươi, việc này khả năng cần tới lực lượng của toàn bộ tông môn Thất Huyết Đồng phối hợp, như thế mới đủi"

"Việc này đối với người khác mà nói rất khó, nhưng đối với ngươi mà nói, chỉ cần một câu."

"Mà nguồn động lực của Đại Dực mới là quan trọng nhất, nếu như có thể để vào bên trong một cái pháp bảo, như vậy liền rất tốt, nếu như có thể dùng máu thịt của tồn tại thân thánh, thì càng là hoàn mỹ.”

Trương Tam nói qua, lại rít một hơi thuốc, Hứa Thanh bỗng nhiên lấy ra một căn lông vũ, đặt ở trước mặt Trương Tam.

Căn lông vũ này vừa ra, uy áp Thần Linh mênh mông trong đó liền âm ầm bộc phát, cũng may Hứa Thanh sớm có chuẩn bị, cho nên ảnh hướng không lớn, nhưng vẫn khiến cho bốn phía xuất hiện mơ hồ vặn vẹo.

Trương Tam trợn mắt thật to, chợt bị sặc khói thuốc trong miệng, tẩu thuốc trong tay cũng không cầm chắc, lạch cach một tiếng rơi xuống trên mặt đất, da đầu của y như muốn nứt ra, trong lòng như có trăm vạn đạo thiên lôi âm âm nổ vang.

Trương Tam đã từng thấy qua máu thịt của tôn tại thân thánh, vả lại không chỉ một lần, thậm chí máu thịt Câu Anh cũng đã từng thấy, nhưng sự kinh khủng ẩn chứa bên trong một căn lông vũ này, cả đời này y cũng chưa từng gặp qua.

So sánh cùng với những thứ y đã từng nhìn thấy trước kia, những cái đó lập tức trở thành đồ bỏ đi, quả thực tựa như là đom đóm so với ánh trăng vậy.

"Cái này.... Cái này.... .”

Trương Tam run ray cả người chấn động và ho khan rất lâu, vẻ không cách nào tin, lại khó khăn ngẩng đầu.

"Đây là máu thịt Thần Linh."

Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.

Vẻ mặt Trương Tam lập tức ngốc trệ, sau một lúc lâu y mới lặng lẽ nhặt tẩu thuốc trên mặt đất lên, bản năng rít một hơi dài, thậm chí dùng sức quá mạnh, một chút đốm lửa đã bay ra rơi vào trên người.

Mà sắc mặt của y cũng nhanh chóng đỏ thâm, trong ánh mắt tràn ngập tơ máu, hô hấp vô cùng dồn dập, giọng nói cũng đều khàn khàn, mang theo kiên định nói ra.

"Vậy là đủ rồi!"

"Hứa Thanh, ta nhất định sẽ thiết kế ra cho ngươi một chiếc Đại Dực trước đó chưa từng có, sau đó dùng căn lông vũ này tư cách nguồn khu động, ta tin tưởng, chiếc Đại Dực này nhất định.... “

Hứa Thanh có chút do dự, cuối cùng vẫn là cắt ngang lời nói của Trương Tam.

"Trương Tam sư huynh, ý của ta là, ngươi dựa theo khí tức của căn lông vũ này để thiết kế Đại Dực, vê phần nguồn động lực... . Không phải là mảnh lông vũ."

Trương Tam mờ mịt nhìn qua Hứa Thanh, lại nhìn tới căn lông vũ kia một chút, tiếp theo y nghĩ tới phong cách của đội trưởng. .... Sau đó đã hiểu rồi.

Mà cái hiểu rõ này, cũng khiến cho y gần như hóa đá, thậm chí tới khi Hứa Thanh rời đi rồi vẫn không khôi phục lại.

Cho đến hồi lâu, y mới thở phào một hơi thật dài, đáy lòng cũng run rẩy vô tận đối với đáp án mình vừa ý thức được.

"Lông vũ Thần Linh cũng không xứng làm làm nguồn động lực, nói rõ bọn họ còn có thứ mạnh hơn nữa, mà loại thịt Thần Linh này nếu như chỉ là một chút xíu mà nói, có rất nhiều phương pháp thu được, nhưng nếu như có số lượng lớn... -

"Bọn họ, chẳng lẽ giết Thần!"

Trương Tam giật mình một cái, lập tức đè ý niệm trong đầu xuống, y rất rõ ràng, có một số việc mình có thể biết rõ, mà có một số việc, dù biết được cũng như là không biết gì mà thôi!

Giờ phút này sắc trời đã dân dần muộn, Hứa Thanh rời khỏi chỗ Trương Tam, bước di trên đầu đường Quận Đô, hắn không có cố ý che dấu khí tức, nhưng chấn động trên người khiến cho mắt của phàm tục không cách nào thấy thân ảnh của hắn.

Hứa Thanh đi trong đám người, cảm thụ bau không khí hối hả nơi đây, trong lòng vô cùng bình tĩnh.

Hắn nhìn thấy tu sĩ, nhìn thấy Chấp Kiếm Giả, nhìn thấy phàm tục, thậm chí còn nhìn thấy Ngôn Ngôn vẻ mặt không vui, ánh mắt hiện ra sát ý đang tuần tra.

Trong mắt Ngôn Ngôn cũng không nhìn thấy Hứa Thanh, nàng mang theo sát ý đi qua bên cạnh Hứa Thanh.

Hứa Thanh ngóng nhìn, một lát sau đi tới, sau đó rời khỏi sát bên Ngôn Ngôn.

Mà sau khi hắn rời đi, bước chân Ngôn Ngôn đột nhiên đình trệ, sau đó chợt quay đầu nhìn bốn phía, thật lâu sau mới. ..... Lặng lẽ cúi đầu xuống.

Thời gian trôi qua, cảnh ban đêm càng đậm, đám người cũng ít dần đi, Hứa Thanh đi về phía phủ Quận Trưởng cũng dừng bước chân lại, nhìn qua sau lưng.

Ngoài trăm trượng phía sau hắn có một người ngôi, tư thái của người đó tựa như một con chó.

Một khắc Hứa Thanh dừng lại, người này cũng ngừng lại, trong mắt lộ ra nghi ngờ, nhìn qua phía Hứa Thanh.

Trong mắt người đó cũng không có thân ảnh của Hứa Thanh.

Nhưng y có thể cảm giác được khí tức của Hứa Thanh, đây là thiên phú của y, cho nên tuy rằng không nhìn thấy nhưng y vẫn là một đường đi theo, cho đến giờ phút này, y cảm nhận được cỗ khí tức kia, biến mất.

Việc này khiến cho tâm tình của y sa sút, lặng lẽ ngồi ở đó như bị bỏ rơi.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment