Chương 1700: Đưa lễ vật cho Tổng Minh (1)
Chương 1700: Đưa lễ vật cho Tổng Minh (1)Chương 1700: Đưa lễ vật cho Tổng Minh (1)
Chương 1700: Đưa lễ vật cho Tổng Minh (1)
Mấy ngày sau, theo Diêu Hầu cùng với Thất gia lần lượt rời khỏi, theo Cung chủ ba Cung cùng với các tông môn bận rộn trấn áp toàn bộ các quận phản loạn, tin tức về các phương đều được tổng hợp đưa đến.
Ví dụ như mức độ phản loạn, ví dụ như tình trạng cùng quyết tâm làm loạn của dị tộc biển cấm, lại ví dụ như nguyên nhân thực sự hơn vạn tu sĩ Phong Hải Quận chạy khỏi chiến trường Hắc Thiên tộc sau đó bị nhốt ở tuyệt địa.
Chân tướng chính là do Đại Diễn Đạo Cung của Liên Minh Bát Tông trước kia tương trợi
Tổng Minh của Liên Minh Bát Tông cũng không phải là một thân một mình đi tới tìm Thất hoàng tử nương tựa, gã còn dẫn theo cả Lăng Vân Kiếm tông cùng với Đại Diễn Đạo Cung cùng nhau rời đi.
Sau khi phụ thuộc vào Thất hoàng tử, Đại Diễn Đạo Cung dựa vào am hiểu đối với trận pháp, được an bài hiệp trợ bố trí trận pháp trên chiến trường, tương đối an toàn.
Cuối cùng bởi vì không đành lòng đối với tu sĩ Phong Hải Quận, mắt thấy 500 vạn người tử thương đến trình độ như vậy, Đại Diễn Đạo Cung liền âm thâm mở ra quyên hạn trận pháp trong trình độ nhất định cho đám người Khổng Tường Long.
Nhờ vậy mới để cho đám người Khổng Tường Long có thể còn sống cùng với chạy ra ngoài.
Việc này nguyên bản sẽ không bị người khác tìm ra kết quả nhanh như vậy, nhưng nhân tâm Đại Diễn Đạo Cung phức tạp, trong đó có người thương xót Phong Hải Quận, nhưng cũng có người một lòng phụ thuộc với Thất hoàng tử.
Vì vậy xuất phát từ lý niệm riêng cùng với đấu tranh quyền lực nội bộ, cho nên chuyện này đã bị Đại Diễn Đạo Cung tự mình truyền ra, mũi nhọn trực chỉ tới tông chủ Đại Diễn Đạo Cung.
Việc này khiến cho lão tổ Đại Diễn Đạo Cung cùng với Thất hoàng tử tức giận, hạ lệnh tiêu diệt toàn bộ, chém giết tất cả những người tham dự, chỉ có tông chủ Đại Diễn Đạo Cung bị định nghĩa là đầu sỏ gây nên là không rõ tung tích.
Cũng bởi vì như vậy, việc này mới truyền ra ngoài, khiến cho các phương chú ý.
Cũng ngay vào lúc đó, bởi vì Diêu Hầu cùng Thất gia còn có rất nhiều thế lực đều đã phân tán, vào thời điểm Quận Đô của Phong Hải Quận tương đối trống rỗng, đã có một người đến đây.
Người này là một lão giả, mặc đạo bào màu nâu, thần sắc mỏi mệt, càng là một thân bị thương nặng, trên người ngoại trừ vẻ phong trần mệt mỏi ra, chính là vô cùng cẩn thận và cảnh giác. Sau khi bước vào Quận Đô, lão lập tức liên hệ với hai người.
Một người là Tử Huyền, một người là Huyết Luyện Tử.
Bọn họ không có ra ngoài, mà ở lại thủ hộ Phong Hải Quận, một cái chớp mắt nhận đến tin tức, thân sắc của Tử Huyền cùng với Huyết Luyện Tử đều lập tức biến hóa.
Bởi vì bọn họ biết người này.
Chính là tông chủ Đại Diễn Đạo Cung bị Thất hoàng tử truy sát mấy ngày gần đây, Diễn Diệp Tử tu vi Linh Tàng đại viên mãn.
Nếu như đổi thành những người khác đi đến Quận Đô của Phong Hải Quận vào thời điểm này, muốn gặp mặt Huyết Luyện Tử cùng với Tử Huyền sẽ rất khó được tiếp kiến, dẫu sao lúc này cũng đang là thời kỳ chuẩn bị chiến đấu, thế cục dễ biến đổi.
Nhưng mà tông chủ Đại Diễn Đạo Cung Diễn Diệp Tử, được tính là có ân cứu mạng đối với tu sĩ Phong Hải Quận trên chiến trường Hắc Thiên tộc.
Thế lực trong tông môn lại bị Thất hoàng tử chém giết toàn bộ, tử vong hơn ngàn người, không nói máu chảy thành sông nhưng cũng vô cùng thê thảm, mà bản thân lão càng là cửu tử nhất sinh, một thân trọng thương mới thoát được ra ngoài.
Lão tới đây tìm nơi nương tựa, không thể không gặp, nhất là lão còn nói có bí mật trọng đại muốn báo cho bọn họ biết.
Vì vậy rất nhanh, bên trong đại điện phủ Quận Trưởng, Hứa Thanh cùng với Huyết Luyện Tử còn có đám người Tử Huyền cùng gặp mặt vị tông chủ Đại Diễn Đạo Cung này.
Thương thế của lão cực nghiêm trọng, không giống làm giả, lục phủ ngũ tạng vỡ vụn hơn phân nửa, toàn bộ đều dựa vào tu vi Linh Tàng mạnh mẽ chống đỡ, lúc nhìn thấy đám người Hứa Thanh, thần sắc của lão có chút hoảng hốt, hiển nhiên là đang nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên trông thấy Hứa Thanh.
"Bái kiến Quận Trưởng!"
Sau một lúc lâu, tông chủ Đại Diễn Đạo Cung đè xuống cảm khái trong lòng, cung kính chắp tay, nhưng lại chấn động tới thương thế trong người, khiến cho sắc mặt không khỏi càng tái nhợt thêm vài phần.
Hứa Thanh lập tức phất tay, đưa một cỗ lực lượng nhu hòa tới nâng dậy, gọi người mang ra đan dược, khách khí đặt ở trước mặt vị tông chủ Đại Diễn Đạo Cung này.
"Đa tạ tông chủ tương trợ trên chiến trường Hắc Thiên tộc, chúng ta cũng đã nghe nói tới việc bên Đại Diễn Đạo Cung, đây là bảo dược và thiên đan chữa thương của Quận Đô, hết thảy lấy thương thế của tông chủ làm trọng, có thể trực tiếp phục dụng."
Tông chủ Đại Diễn Đạo Cung nghe vậy liền câm lấy, chú ý tới Huyết Luyện Tử cùng với Tử Huyền đều đang nhìn mình, mặc dù ánh mắt không có gì địch ý gì, nhưng lão biết rõ, mình đến đây tất nhiên sẽ khiến cho họ hoài nghi.
Vì vậy lão không có chút gì do dự, cũng không nhìn xem đan dược là thật hay giả, một hơi nuốt vào.
Huyết Luyện Tử nheo mắt lại, Tử Huyền bất động thanh sắc.
Vẻ mặt Hứa Thanh từ đầu đến cuối cũng đều như thường, nhìn qua tông chủ Đại Diễn Đạo Cung ăn đan dược xong sau đó khoanh chân đả tọa, cũng không tiếp tục mở miệng.
Cho đến một nén nhang sau, tông chủ Đại Diễn Đạo Cung mở hai mắt ra, thương thế trong cơ thể đã hòa hoãn một chút, bị lão lân nữa áp chế xuống, sau đó thở ra một hơi thật dài, lần nữa cúi đầu về phía Hứa Thanh, thân sắc hiện ra vẻ thổn thức, càng có một chút áy náy.
"Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới nhoáng một cái. . . . Ta vẫn còn nhớ rõ lúc Quận Trưởng lần đầu tiên tới Liên Minh Bát Tông.
Tông chủ Đại Diễn Đạo Cung lắc đầu thở dài.
"Đáng tiếc Đại Diễn Đạo Cung ta đi theo lâm người, một bước lầm, vạn bước sai...
"Quận Trưởng, ta liều chết chạy ra ngoài, đi tới Phong Hải Quận này, chỉ vì tới báo một chút tin tức cho các ngươi biết, định đoạt như thế nào, các ngươi có thể tự mình lựa chọn."
"Một, ta trên chiến trường Hắc Thiên tộc, mặc dù không đành lòng nhìn tu sĩ Phong Hải Quận vô cùng thê thảm, nhưng nếu như kêu ta dùng đệ tử tông môn của mình cùng với sinh tử của bản thân đi mạo hiểm cứu sống bọn họ, ta làm không được.'
"Sở dĩ cứu hơn một vạn người kia, là bởi vì ngay lúc đó trận pháp xuất hiện một chút sai lầm, trong quá trình chữa trị, liền có một cái cơ hội có thể không bị người khác phát hiện mà hình thành truyền tống, coi như là tra ra, cũng không có liên quan gì cùng với ta."
"Cho nên ta đã lựa chọn giúp đỡ."
"Loại chuyện này người ngoài không thể nào biết được, bên trong Đại Diễn Đạo Cung cũng không thể nào phát hiện nhanh như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi hơn một vạn tu sĩ Phong Hải Quận mới được truyền tống không lâu, việc này đã được truyền ra bên trong Đại Diễn Đạo Cung."
"Tiếp theo chính là một trận đồ sát, một khắc ta liều chết chạy ra liền hiểu rỡ, đây là một cái bẫy, có người lợi dụng sự mềm lòng của ta, bày ra một thế cục."
"Có người muốn để cho những tu sĩ của Phong Hải Quận chạy thoát, tiếp theo lấy họ làm thẻ đánh bạc, để cho Phong Hải Quận cần phải đi tới cứu viện, dùng kế gậy ông đập lưng ông, cũng là điệu hổ ly sơn."
Tông chủ Đại Diễn Đạo Cung trầm giọng mở miệng, thần sắc mọi người trong đại điện riêng phân mình khác biệt, lặng ngắt như tờ.