Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1530 - Chương 1713: Đá Trúng Thiết Bản (2)

Chương 1713: Đá trúng thiết bản (2) Chương 1713: Đá trúng thiết bản (2)Chương 1713: Đá trúng thiết bản (2)

Chương 1713: Đá trúng thiết bản (2)

Mà trong số những thế lực chú ý tới tình hình của trận chiến sắp xảy ra bên Phong Hải Quận, còn có một phương giờ phút này đang phấn khởi nhất, đó chính là Thất hoàng tử đang ẩn nấp.

Gã biết rõ Phong Hải Quận không đơn giản, nhưng gã càng tin tưởng cữu cữu của mình, dẫu sao. ..... Đó là Uẩn Thần.

Vì vậy gã tràn đây chờ mong đối với kết cục của trận chiến đó.

"Hứa Thanh, lần này, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào!"

Cứ như vậy, trong lúc thế lực khắp nơi trong Thánh Lan đại vực dùng các loại phương pháp khác biệt để theo dõi quá trình của trận chiến sắp xảy ra này, đại quân của Thiên Lan Vương đã xuất hiện ở bên ngoài Quận Đô của Phong Hải Quận.

Bọn họ đến, khiến cho bâu trời Phong Hải Quận mất đi sắc thái, đại địa giống như địa long cuộn trào, chấn động liên tục.

Vô số quân sĩ hình thành uy áp, rung chuyển tâm thần của toàn bộ tu sĩ chú ý.

Càng kinh người hơn, chính là thân ảnh khoanh chân đả tọa trên đỉnh đầu con hắc long ở phía trước nhất.

Một phương Phong Hải Quận cũng hoàn toàn yên tính, không có người nói chuyện, tất cả đều ngóng nhìn tới người trung niên uy vũ trên đầu con hắc long kia.

Một khắc mọi ánh mắt hội tụ, Thiên Lan Vương mở hai mắt ra, bên trong đôi mắt tựa như hai chiếc bếp lò bộc phát, khiến cho thiên địa nổ vang, phong bạo cuốn trôi hết thảy.

Bầu trời truyền ra tiếng kinh hô, thân ảnh Thanh Cầm cấp tốc rút lui, không dám đối mắt cùng gã chút nào.

Một tòa Đại Thế Giới mênh mông xuất hiện ở phía trên màn trời Quận Đô Phong Hai Quan, thay the mat troi cua Phong Hải Quận, che mất ánh sáng, tạo thành bóng tối bao phủ Quận Đô.

Chỉ có hỏa diễm không ngừng thiêu đốt bên trong Đại Thế Giới, kèm theo vô số tiếng gào thét giống như hung thần ác sát, khiến cho chúng sinh rung động lắc lư.

Trong khoảng thời gian ngắn, Phong Hải Quận bị ngọn lửa trên Đại Thế Giới của Thiên Lan Vương chiếu rọi.

Pháp bảo Cấm Ky phạm vi trăm dặm của Quận Đô truyền ra âm thanh chói tai, cấp tốc tiêu tán, lại miễn cưỡng tái tạo lại, mà tu sĩ Quận Đô cũng tương tự như vậy.

Mỗi một người đều thắm thiết cảm nhận được sự kinh khủng của Uẩn Thần, toàn bộ bọn họ theo bản năng kích phát ra khí tức của mình, cùng nhau chống cự.

Nhưng đối mặt với Uẩn Thần, tất cả những thứ này đều không có tác dụng. Nếu như Thiên Lan Vương muốn, gã có thể dùng một ý niệm, tiêu diệt toàn bộ mọi người trước mắt.

Nhưng hiển nhiên, mục đích đến lần này của gã không phải là hủy diệt, không phải bức bách Phong Hải Quận tự bạo Thự Quang Chi Dương đồng quy vu tận.

Cho nên mặc dù tràn ra uy áp, nhưng cũng không chân chính phủ xuống bên trong Phong Hải Quận.

Đây chỉ là một dạng cảnh cáo.

Cùng lúc đó, trong đại quân sau lưng Thiên Lan Vương bỗng có một vị đại tướng mặc áo giáp màu đen đi ra, kẻ này ngồi trên một con giao long, một thân tu vi Quy Hư tứ giai, hóa thành thế giới hư ảo mơ hồ ngoài thân thể.

Một đường bay ra cho đến khi tới trước mặt hai quân, kẻ này ngẩng đầu nhìn qua Phong Hải Quận, thân sắc có chút phức tạp, nhưng vẫn là truyền ra âm thanh tram thấp.

"Quận Trưởng Phong Hải Quận Diêu Thiên Yến, Quận Thừa Trịnh Khải Dịch, tiếp nhận phạt chỉ của Thiên Vương!"

"Phong Hải Quận có năm tội, thứ nhất bất kính đối với Hoàng tộc."

"Thứ hai, kháng chỉ bất tuân đối với lệnh chiêu mộ binh lính."

"Thứ ba, nghi ngờ sát hại Đốc Quân cùng với vạn binh kêu gọi nhập ngũ của quân ta."

"Thứ tư, binh sĩ Phong Hải Quận lâm trận bỏ chạy."

"Thứ năm, tống hợp các hành vi, kéo dài chiến cuộc, ảnh hưởng cực lớn, có dấu hiệu theo địch!"

Sau khi bình tính mở miệng, vị đại tướng này nhìn tới những thân ảnh trên lầu các Phong Hải Quận xa xa.

"Các ngươi, đã biết tội chưa!"

Lời gã vừa ra, toàn bộ tu sĩ trong đại quân sau lưng Thiên Lan Vương đồng loạt gâm nhẹ.

"Nhận tội!" Âm thanh siêu việt thiên lôi, bát phương nổ vang, cuồn cuộn ập tới, thiên địa vang động, dấy lên gió lớn, thổi tới trước mặt mọi người Phong Hải Quận, khiến cho quần áo của tất cả mọi người đều bay phất phới.

Khiến cho tâm thần của bọn họ xuất hiện gợn sóng, nhưng lại không có ai nói chuyện.

Thần sắc Hứa Thanh như thường, ngóng nhìn đại quân.

Bọn họ trầm mặc, khiến cho ánh mắt của Thiên Lan Vương thoáng âm trầm, tên đại tướng phía trước cũng tương tự đảo mắt qua Phong Hải Quận, tiếp tục mở miệng.

"Nhưng Thiên Vương niệm tình các ngươi cùng là nhân tộc, không muốn thấy cảnh nhân tộc tự giết lẫn nhau, cho nên đưa ra bốn điều cho các ngươi làm theo, dùng cái này lập công chuộc tội."

"Một, giao lính đào ngũ cho quân ta giam giữ, tùy ý thẩm phán." "Hai, lập tức phóng thích vạn người Đốc Quân.

"Ba, Diêu Thiên Yến, Trịnh Khải Dịch, gia nhập quân đoàn, vả lại kêu gọi 100 vạn người nhập ngũ, cùng nhau tới tiền tuyến."

"Bốn, cống nộp toàn bộ Thự Quang Chi Dương lên trên."

Tên đại tướng nói xong, lui ra phía sau trở về đại quân, mà một phía Phong Hải Quận vẫn trâm mặc như trước.

Thiên Lan Vương thấy vậy, chậm rãi đứng lên từ trên hắc long, bao quát Quận Đô, giọng nói như lôi đình vang vọng.

"Nếu như trận chiến với Hắc Thiên tộc có thể chiến thắng, bổn vương sẽ miễn đi hết thảy tội trạng của Phong Hải Quận, Phong Hải Quận có thể tiếp tục tự trị bên trong đất phong của Thất hoàng tử."

"Nếu như không. . .

Trong mắt Thiên Lan Vương xuất hiện vẻ lạnh lẽo, tu vi Uẩn Thần tràn ra, ảnh hưởng tới bầu trời, khiến cho phong vân cuốn động, rất có tư thái sẽ dùng một ý niệm phá hủy Quận Đô, khiến cho sinh linh đồ thán.

Trong lầu các Phong Hải Quận, Thất gia quay đầu nhìn Hứa Thanh.

Diêu Hầu tương tự nhìn về phía Hứa Thanh, giờ phút này ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn đến Hứa Thanh.

Đội trưởng bên đó thì lộ ra vẻ mặt ngạo nghễ, đắc ý vô cùng.

Một màn này cũng đưa tới sự chú ý của Thiên Lan Vương, gã hơi nhíu chân mày lại, lúc trước gã cũng cảm giác được Phong Hải Quận quỷ dị, giờ phút này loại cảm thụ đó càng thêm rõ ràng, vì vậy hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt mở miệng.

"Xem ra các ngươi còn có những thứ khác dựa vào, cứ việc xuất ra đi, bổn vương cũng rất tò mò."

Thần sắc Hứa Thanh như thường, không có nhìn tới Thiên Lan Vương đang tràn ra uy nghiêm, hắn ngóng nhìn lên màn trời, chắp tay cúi đầu. "Cửu gia gia, gã gọi ngài."
Bình Luận (0)
Comment