Chương 1719: Hắn ...là đệ đệ của ngươi đúng không? (2)
Chương 1719: Hắn ...là đệ đệ của ngươi đúng không? (2)Chương 1719: Hắn ...là đệ đệ của ngươi đúng không? (2)
Chương 1719: Hắn ...là đệ đệ của ngươi đúng không? (2)
Nhân Hoàng tram mặc, sau một lúc lâu, giọng nói trâm thấp vang vọng truyền ra từ bóng lưng của gã.
"Ngươi có mấy phần nắm chắc?"
"Mười phần, chỉ can bệ hạ gật đầu, đồng ý cuộc giao dịch này."
Quốc sư cười mở miệng.
Trong mắt Nhân Hoàng lộ ra vẻ thâm sâu, tiếp tục nhìn tới mây mù nơi xa.
Trong lầu các một mảnh im lặng, cho đến một lúc lâu sau, Nhân Hoàng bước về phía trước một bước, tan biến khỏi lầu các.
Chỉ có giọng nói lạnh lùng, mang theo uy nghiêm của người bề trên vang vọng ra.
"Người tên Hứa Thanh kia, là đệ đệ của ngươi đúng không!"
Thần sắc Quốc sư như thường, không có bất kỳ biến hóa nào, uống hết nước trà trong chén rồi đặt xuống, sau đó thân ảnh mỉm cười, mơ hồ biến mất.
Lớn gió thổi tới, mây mù cuốn qua, bao phủ lầu các vào trong biển mây.
Cùng lúc đó, bên trong Thánh Lan đại vực, theo tu sĩ các tông các tộc hội tụ, trận chiến tranh đối với Hắc Thiên tộc lần nữa bộc phát.
Lần này không liên quan gì với Thất hoàng tử cùng Thiên Lan Vương.
Lần này là do Hứa Thanh khởi xướng, nhìn mặt ngoài là do Thập Nhị hoàng tử dẫn đầu, triển khai trận chiến còn dang dở đối với Hắc Thiên tộc.
Từ trên nhân số tu sĩ, nếu như so với lúc trước thì càng nhiều hơn nữa, mà Thánh Lan Đại Công Tước cũng đích thân dẫn quân, cùng với đám người Thất gia và Diêu Hầu, chia đại quân thành ba quân đoàn, tiến vào trong Hắc Linh đại vực.
Lúc trước tuy rằng Thiên Lan Vương thất bại lớn, nhưng nội tình vẫn còn, Tiên Thuật vẫn có thể bộc phát, nhất là đã công phá được khu vực địa bàn rất lớn, bức bách Hắc Thiên tộc đến trình độ nhất định.
Mà trận chiến từ những phía khác bên trong Hắc Linh đại vực cũng khiến cho viện binh của Hắc Thiên tộc không cách nào đến đây được, chỉ có thể thủ vững từng địa phương, từng người tự chiến.
Nhưng trên thực tế, nếu như Hắc Thiên tộc bên trong Hắc Linh đại vực thật sự chống cự lại, trận chiến tranh này vẫn sẽ vô cùng thê thảm khốc liệt.
Nhưng quỷ dị là... Đối mặt với quân đội của Thánh Lan đại vực bước vào, Hắc Thiên tộc trong Hắc Linh đại vực lại không hề có chút phản kích nào, điều đó là hoàn toàn khác biệt cùng lúc đối mặt với Thiên Lan Vương.
Về phần Hứa Thanh, hắn không đi đến chiến trường, hắn ở biên giới giữa Hắc Linh đại vực cùng Thánh Lan đại vực chỉnh lý lại tin tức đến từ các phương. Thời gian dần trôi qua, theo đại quân thuận lợi khởi động, Hứa Thanh cũng có phán đoán đối với chiến lực khắp cả Hắc Thiên tộc.
Hắc Thiên tộc có hai đại vực, theo thứ tự là Hắc Linh cùng Hắc Thiên.
Hoàng của Hắc Thiên tộc cùng với một chút cường giả đỉnh phong vào trước lúc khai chiến đã bị một người thần bí đánh trọng thương, loại hành vi trảm thủ này gần như khiến cho Hắc Thiên tộc ngay từ đầu đối mặt với đại quân nhân tộc đã liên tiếp bại lui.
Càng bởi vì như rắn mất đầu, đối mặt với nguy cơ diệt tộc, Hắc Thiên tộc cũng căn cứ lý niệm khác biệt, phân chia thành ba phương.
Một phương do Hắc Thiên Hoàng câm đầu, hội tụ đại quân, bọn họ chủ yếu là ở bên trong Hắc Thiên đại vực, là chủ lực giao chiến cùng nhân tộc.
Còn bên kia thì lấy quyên quý cầm đầu, bọn họ xuất lực không nhiều lắm, phần lớn là lựa chọn hợp thành đoàn an nấp, muốn đàm phán cùng nhân tộc, một phương này hoạt động mạnh ở giữa hai vực Hắc Thiên cùng Hắc Linh.
Một phương sau cùng chính là cuộc chiến bên phía Thiên Lan Vương nơi đây, bọn họ là lấy tế tự của Hắc Thiên tộc cầm đầu.
Tế tự của Hắc Thiên tộc thuộc về thần quyền, vốn là bao trùm trên cả hoàng quyền, có địa vị chí cao vô thượng trong Hắc Thiên tộc, nhưng Giáng Thần Thuật không thành công, tộc quần đại bại, Thần Linh không để ý tới bọn họ, cộng thêm lời đồn đại ngủ say.
Tất cả những thứ này khiến cho địa vị của những tế tự nơi đây không còn lớn bằng lúc trước nữa, bây giờ ở trong cuộc đại chiến cùng nhân tộc lại càng tỏ ra suy nhược, khiến cho tộc quần rất căm phẫn.
Thế cho nên bọn họ chỉ có thể lựa chọn ở trong Hắc Linh vực, thủ vững thân miếu của mình. Vì vậy một phương này cơ bản đều là do tế tự cùng với thần vệ tạo thành, bọn họ một mực không ngừng triệu hoán Thần Linh của mình, khẩn cầu Thần Linh phủ xuống.
Bọn họ cũng là một phương đầu tiên cảm giác được Xích Mẫu tử vong.
Khi đại quân của Hứa Thanh bước vào, bọn họ cũng truyền ra pháp chỉ, không chống cự, không phản kích, mặc kệ đại quân tiến thẳng tới trong đại vực, xuất hiện ở bên ngoài vị trí thân miếu bao phủ trong sương mù của bọn họ.
Nơi đây, cũng là địa phương Thiên Lan Vương trúng kế.
Đã có vết xe đổ, Thất gia cùng đám người Diêu Hầu dẫn theo quân Thánh Lan đại vực cũng không trực tiếp xâm nhập, một phương diện lan tràn Tiên Thuật, một phương diện khác thì là muốn phái người vào dò xét.
Nhưng không đợi bên Thánh Lan an bài, Hắc Thiên tộc trong sương mù bỗng đi ra một người.
Người này không có tóc, mặc trường bào màu tím, sau khi xuất hiện, cúi đâu về phía đại quân Thánh Lan, đưa ra một cái yêu cầu.
Bọn họ, mời Hứa Thanh đích thân đến.
Bọn họ, muốn gặp mặt Hứa Thanh một lần.
Chỉ cần Hứa Thanh đến, bất kể cuối cùng như thế nào, bọn họ cũng lựa chọn quy hàng.
Yêu cầu này khiến cho Thánh Lan Đại Công Tước có chút do dự, nếu như đổi thành lúc trước, lựa chọn đó đối với gã mà nói vô cùng đơn giản, một tên Linh Tàng mà thôi.
Nhưng hôm nay không giống nhau, gã biết rõ bây giờ bên trong Phong Hải Quận này ai là người cầm đầu.
Cho nên gã đưa lựa chọn đến chỗ Thất gia cùng Diêu Hầu.
Rất nhanh, Hứa Thanh ở biên giới đại vực nhận được truyan âm của Thất gia.
Cầm ngọc giản truyền âm trên tay, Hứa Thanh nhớ lại cái loại cảm giác nhận được triệu hoán lúc còn trên biển cấm.
Vì vậy hắn ngóng nhìn tới chỗ sâu trong Hắc Linh vực, lựa chọn đi đến.
Mấy ngày sau, thân ảnh của hắn xuất hiện ở phía trước Thánh Lan đại quân, xuất hiện ở bên ngoài mảnh sương mù, đứng ở chỗ này, trong lòng Hứa Thanh nổi lên một loại cảm giác kỳ dị.
Hắn cảm nhận được chỗ sâu trong sương mù... Có lực lượng quyên hành của chính mình.
Mà sự xuất hiện của hắn, cũng khiến cho sương mù cuộn trào, hơn mười vị tế tự của Hắc Thiên tộc mặc trường bào màu tím, bước ra từ trong sương mù.
Một khắc nhìn thấy Hứa Thanh, bọn họ rõ ràng kích động, xoay người cúi đầu, lão giả câm đầu nhìn qua Hứa Thanh, truyền ra giọng nói khàn khàn. "Mời Tử chủ, quy vị!"