Chương 1735: Từng là đệ nhất vực ở Vọng Cổ (2)
Chương 1735: Từng là đệ nhất vực ở Vọng Cổ (2)Chương 1735: Từng là đệ nhất vực ở Vọng Cổ (2)
Chương 1735: Từng là đệ nhất vực ở Vọng Cổ (2)
"Mà sau đó ta ở trong Hoàng Đô, sống một cách mờ mịt bất lực, chỉ có thể cẩn thận từng ti từng tí, một thân một mình.
“Trong Hoàng thành to lớn.....'
Ninh Viêm đắng chát, lắc đầu.
"Cho đến mấy năm sau, ta nhận được một đạo pháp chỉ của phụ hoàng, ngài ấy kêu ta đi tới Phong Hải Quận, sau khi tới đó liền mai danh ẩn tích, rồi lặng lẽ ghi chép hết thảy."
"Tiếp đó, ta gặp lão đại ngươi."
Ninh Viêm nhìn qua Hứa Thanh, dưới ánh trăng, bên trong cánh đồng bát ngát, gã thổ lộ ra những lời trước giờ không bao giờ nói với người ngoài, bởi vì trên quãng đường cùng nhau đi tới, không biết từ lúc nào, bên trong cảm thụ của Ninh Viêm, Hứa Thanh càng lúc càng giống với ca ca của mình. Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không ai biết hắn đang nghĩ tới ai.
Hồi lâu sau hắn giơ tay lên, vuốt vuốt tóc Ninh Viêm.
"Sau chuyến đi Hoàng Đô này, nếu như không vui, chúng ta cùng nhau quay về Phong Hải Quận."
"ỪI" Ninh Viêm dùng sức gật đầu.
Hứa Thanh nở nụ cười, tiếp tục đi về phía trước.
Bên trong ánh trăng, bọn họ càng đi càng xa, cho đến khi tan biến khỏi chân trời.
Mấy ngày sau, tòa truyên tống trận cổ của Thái An quận mở ra, một đoàn người Hứa Thanh rời khỏi truyền tống trận, mà đi cùng một chỗ với bọn họ còn có người bên ngoài.
Đó là An Hải công chúa.
Trước lúc truyền tống trận mở ra thì nàng đã đến, đi cùng đám người Hứa Thanh tới Hoàng Đô đại vực. Theo tia sáng của trận pháp tan biến, địa phương cách Hôi Hải đại vực khoảng ba vực, một vùng đất vô cùng mênh mông, trong một tòa trận pháp chiếm diện tích cực lớn, tia sáng trong đó bỗng lập lòe.
Diện tích của trận pháp này siêu việt hơn xa so với toàn bộ truyền tống trận cổ Hứa Thanh nhìn thấy trên đường đi tới, phỏng là lớn hơn gấp ba lần, chất liệu càng là kinh người, đều là chế tạo bằng linh thạch thượng phẩm, vả lại bốn phía truyền tống trận còn có vô số cự thạch.
Phía trên từng cái đêu khắc phù văn, tràn ra chấn động kinh khủng.
Chỗ xa hơn còn có một tòa quân doanh.
Chức trách của bọn họ chính là thủ hộ truyền tống trận, thời khắc đều có quân sĩ nhân tộc tuân tra khắp bát phương.
Mà trận pháp như vậy, trên vùng đất này cũng không phải chỉ có một tòa, mỗi chỗ đều có mục đích khác biệt, quân doanh ở trong nơi đây đồng dạng cũng có rất nhiều chỗ.
Về phần hình dáng của mảnh đại địa này, là một vòng tròn!
Nó thật giống như một cái vòng khuyên vậy, phạm vi cực lớn, không sai biệt lắm cỡ một số tiểu vực.
Nhưng mà nơi đây, chỉ là một bộ phận của Hoàng Đô đại vực.
Khu vực bên trong của đại địa hình vòng tròn này được ngăn cách bởi một mảnh biển hư vô, sau đó là một mảnh đại địa hình vòng tròn khác nữa, thậm chí chỗ càng sâu, đại địa hình vòng tròn như vậy, một cái bọc lấy một cái, trọn vẹn trên trăm.
Mà khu vực trung tâm được trên trăm đại địa hình vòng tròn bao quanh, chỗ đó thình lình tôn tại một ngôi sao vô cùng lớn, mênh mông kinh người, dù là cách rất xa cũng đều có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của nó.
Nó không phải do đất đá hình thành, mà là trạng thái khí!
Bên trên có mây mù lượn quanh, thi thoảng còn có vòng xoáy như gió bão xuất hiện, nương theo đó là tia chớp am am âm vang vọng khắp bát phương.
Đó là một khỏa Khí Thái Tinh khổng lồ và chấn động.
Những tỉnh hoàn bốn phía ngôi sao đó, chính là từng đại lục hình tròn.
Mà phía dưới ngôi sao cực lớn... lại là vực sâu đen nhánh.
"Nơi đây, chính là Hoàng Đô đại vực!
"Toàn bộ Hoàng Đô đại vực, thật ra có thể xét tổng quát là một đại vực treo trên bầu trời, phía dưới đại vực chính là một mảnh vực sâu không nhìn thấy đáy, rất ít người biết bên trong chân chính tồn tại cái gì, nhưng mà có truyền thuyết kể rằng, chỗ đó đi thông đến một nơi gọi là Hoàng Thiên.
"Mà bộ dạng của Hoàng Đô đại vực là một Khí Thái Tinh kinh người, vô số năm trước nó được Huyền U Cổ Hoàng luyện hóa từ trên trời đưa xuống, tạo thành hoàng cung của Cổ Hoàng, hôm nay là Tổ Địa của nhân tộc chúng ta."
"Dù là con nối dõi của hoàng tộc cũng không có tư cách bước vào bên trong Khí Thái Tinh, chỉ có Nhân Hoàng cùng với Thái tử tương lai mới có tư cách vào bên trong đó để tế tổ."
"Mà 100 tầng tinh hoàn bao bọc bốn phía Khí Thái Tinh chính là chỗ cư trú của con dân nhân tộc chúng ta, mảnh đất dưới chân chúng ta chính là tâng ngoài cùng, nơi đây nhìn như đại địa, thực tế chỉ là do thân thông ngưng kết rồi hình thành."
"Những thứ tinh hoàn này từ ngoài tới trong, càng tới gân Khí Thái Tinh, yêu cầu cùng cấp độ cư trú lại càng cao hơn, về phần một tầng cuối cùng trong đó. ..... Chính là Hoàng Đô của nhân tộc chúng ta.'
Trên vòng tròn tít mãi bên ngoài Khí Thái Tinh, theo tòa truyền tống trận này lập lòe, thân ảnh một đoàn người Hứa Thanh va An Hai cong chua cung nhau xuất hiện.
Một khắc hiện thân, giọng nói của An Hải công chúa cũng truyền ra.
Tất cả mọi người đến từ Phong Hải Quận đều bị một màn mênh mông trước mắt này chấn động, dù là trở ngại tu vi nên không thể nhìn thấy rất xa, thế nhưng lời nói của An Hải công chúa lại như vẽ ra cảnh tượng trong lòng từng tu sĩ Phong Hải Quận.
Nhưng mà đội trưởng lại bĩu môi, không quan tâm lắm, Tử Huyền thì là ngóng nhìn hình bóng ngôi sao, trong mắt lộ ra mờ mit.
Những người khác mặc dù chấn động, thế nhưng rất nhanh cũng lần lượt đè xuống gon sóng trong lòng, khôi phục lại và riêng phần mình trâm mặc, Hứa Thanh cũng thu hồi ánh mắt, quét mắt nhìn An Hải công chúa bên cạnh, khẽ gật đầu.
Thần sắc An Hải công chúa như thường, nhưng trong lòng cũng rất ngạc nhiên, phải biết rằng Hoàng Đô đại vực của nhân tộc bởi vì đã từng là đệ nhất vực trong Vọng Cổ, được Cổ Hoàng xây dựng cho nên rất khác biệt cùng với đại vực tâm thường, cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy sẽ rất khó ung dung, tu sĩ Phong Hải Quận vừa nãy cũng là biểu hiện như vậy, nhưng mà không khỏi khôi phục quá nhanh.
Nhưng nàng cũng đè xuống kinh ngạc, tiếp tục đồng hành cùng đám người Hứa Thanh, cứ như vậy trôi qua mấy ngày, dưới An Hải công chúa an bài, bọn họ một đường truyền tống tới tinh hoàn ở sâu bên trong gân Hoàng Đô.
Theo họ càng lúc càng tới gân, Khí Thái Tinh cực lớn cũng càng lúc càng chiếu vào trong mắt mọi người rõ ràng hơn.
Chỉ thấy mây mù lượn quanh trên ngôi sao, mây mù trôi và thỉnh thoảng sẽ giống như xốc lên chiếc khăn che mặt, hiển lộ ra một pho tượng Huyền U Cổ Hoàng to lớn kinh người.
Pho tượng này khoanh chân đả tọa bên trên ngôi sao, tuy là vật chết nhưng thân thái rất thật, khí thế ngập trời.