Chương 1736: Vị Hạ Tiên cuối cùng của Vọng Cổ (1)
Chương 1736: Vị Hạ Tiên cuối cùng của Vọng Cổ (1)Chương 1736: Vị Hạ Tiên cuối cùng của Vọng Cổ (1)
Chương 1736: Vị Hạ Tiên cuối cùng của Vọng Gổ (1)
"Ngôi sao này, tên là Cổ Hoàng Tinh!"
"Nó không chỉ là hoàng cung của Huyền U Cổ Hoàng năm đó, bên trong còn có một đạo truyền thừa của Huyền U Cổ Hoàng, chỉ người có đủ hoàng khí mới có tư cách cảm ngộ, nhưng hiện tại lại khác, Hoàng tộc các thời kỳ đều không thể nhận được."
Trong lúc mọi người đang ngóng nhìn Cổ Hoàng Tinh, giọng nói của An Hải công chúa tiếp tục vang vọng, đoạn đường này đều là nàng một mực giới thiệu Hoàng Đô đại vực cho đám người Hứa Thanh.
"Vê phần pho tượng Cổ Hoàng cực lớn ngồi trên Cổ Hoàng Tinh, ta đã từng thấy một ít miêu tả trên sách cổ của hoàng gia, vốn dĩ trước đó, nó không hề tồn tại."
"Là sau khi Cổ Hoàng rời đi, vào thời kỳ Kính Vân Nhân Hoàng, nó đột nhiên xuất hiện ở trên trời, rơi xuống nơi này, cùng phủ xuống còn có một đạo pháp chỉ đến từ Thánh địa."
"Vâ phần nội dung pháp chỉ, trong sách cổ cũng không có ghi chép, cực ít người biết được."
"Mà toàn bộ Cổ Hoàng Tinh, đối với nhân tộc chúng ta mà nói, vừa là Tổ Địa, cũng là cấm địa, chỉ có thời kỳ đặc thù mới có thể tới bên ngoài cảm ngộ."
Theo lời giới thiệu của An Hải công chúa, một đoàn người Hứa Thanh chậm rãi hiểu rõ nhiêu hơn đối với Hoàng Đô đại vực, mà trong lúc người khác đang nghiêm túc lắng nghe, đội trưởng thì nhìn qua Cổ Hoàng Tinh, chỗ sâu trong mắt ẩn giấu khát vọng, trong lòng dâng lên tiếc nuối.
"Lão tử nhớ mang máng, ta từng vì đi vào đó mà chết mất mấy kiếp... Cũng không thành công."
Đội trưởng không cam lòng, sau đó lại chú ý đến vực sâu trong hư vô, thở dài. "Chỗ đó cũng chưa từng thành công tiến vào."
Lúc đội trưởng cảm khái, lời giới thiệu của An Hải công chúa vẫn còn vang vọng.
Mà thần sắc phức tạp trên mặt của Tử Huyên càng đậm, cuối cùng nhìn qua Cổ Hoàng Tinh, trong mắt hiện lên hồi ức, nàng nhớ kỹ ngôi sao này, kiếp trước chỗ đó đã từng là nhà của nàng.
Về phần Ninh Viêm, mặc dù gã cũng biết thông tin ve Cổ Hoàng Tinh nhưng cũng không hiểu rõ như An Hải công chúa, có lẽ do lúc nhỏ ở ngay chỗ này cũng đã quen rồi, cho nên bây giờ gã đứng bên cạnh không ngừng gật đầu.
Còn bên phía Ngô Kiếm Vu thì là thần tình kích động, y cảm thấy thi từ của mình tám chín phần mười sẽ đột phá ở trong nơi đó, thậm chí trong đầu còn tưởng tượng ra bên trong tẩm cung Cổ Hoàng trên Cổ Hoàng Tinh, nhất định có lưu lại bút tích thi từ thực. Về phần Hứa Thanh, hắn không có tập trung toàn bộ chú ý tới trên Cổ Hoàng Tỉnh.
Ánh mắt của hắn nhìn tới hư vô ở giữa hai đại địa vòng tròn, nhìn vực sâu phía dưới Hoàng Đô đại vực.
Theo như lời An Hải công chúa nói lúc trước, có lời đồn rằng vực sâu này đi thông một địa phương tên là Hoàng Thiên, người bên ngoài không biết được Hoàng Thiên là cái gì, nhưng sau khi Hứa Thanh trải qua sự tình bên Tế Nguyệt đại vực, hắn đã có chỗ hiểu rõ... đối với Hoàng Thiên.
Đó là cố hương của Xích Mẫu, cũng là cố hương của Lý Tự Hóa, càng là cấm ky bị đại lục Vọng Cổ trấn áp.
Trong lúc Hứa Thanh suy tư, một ít lời giới thiệu bên trong ngôn từ của An Hải công chúa rơi vào trong tai của hắn, đã nhấc lên một chút gợn sóng, cắt đứt sự trâm tư của hắn.
"Mặt khác, toàn bộ Thiên Hầu, Thiên Vương cùng với Đại Đế thời kỳ Cổ Hoàng chết trận, đều từng lưu lại truyền thừa ở trong ngôi sao này, năm đó trước khi Huyên U Cổ Hoàng rời đi, Thiên Hầu Thiên Vương cùng nhau đi tới Thánh địa nhân tộc cũng đều riêng phần mình lưu lại truyền thừa bên trong Cổ Hoàng Tỉnh."
"Một vị lưu lại truyền thừa sau cùng, là Chấp Kiếm Đại Đế."
"Lão nhân gia ngài, là một vị Đại Đế sau cùng của nhân tộc, bản thể vì thủ hộ nhân tộc mà chết trận, lưu lại phân thân ở Hoàng Đô đại vực."
"Vâ phần truyền thừa Chấp Kiếm Đại Đế lưu lại, chính là Đế Kiếm của ngài ấy, chôn ở chỗ sâu trong Cổ Hoàng Tinh, vô số năm qua, thủy chung yên lặng. ... “
Hứa Thanh ngẩng đầu, ngóng nhìn Cổ Hoàng Tỉnh.
Bốn chữ Chấp Kiếm Đại Đế này có ý nghĩa sâu xa với hắn.
Tới đây đi bái vị Chấp Kiếm Đại Đế, cũng là một trong những mục đích chuyến này của Hứa Thanh, vì vậy hắn bỗng nhiên mở miệng.
"An Hải điện hạ, phân thân của Chấp Kiếm Đại Đế, là đang ở bên trong Cổ Hoàng Tinh, hay là.... -
Hứa Thanh nhìn An Hải công chúa.
Đây là lần đầu tiên hắn mở miệng sau khi đi đến Hoàng Đô đại vực, An Hải công chúa nghe vậy cũng lập tức nghiêm túc trả lời.
"Phân thân Chấp Kiếm Đại Đế biến thành pho tượng, không có ở bên trong Cổ Hoàng Tinh, đây là lựa chọn khi lão nhân gia ngài còn sống, ngài đã lựa chọn đặt phân thân của mình ở bên ngoài Cổ Hoàng Tinh, làm phòng tuyến cuối cùng cho nhân tộc cùng với Tổ Địa."
"Chúng ta truyền tống thêm mấy lần, lúc tiếp cận vòng tròn bên trong Hoàng Đô là có thể nhìn thấy."
Hứa Thanh gật đầu, mọi người tiếp tục đi về phía trước. Thời gian trôi qua, một đoàn người Hứa Thanh tiến về phía trước trong Hoàng Đô đại vực, bởi vì có An Hải công chúa đi chung nên mọi việc rất là trôi chảy, sau khi trải qua ba lượt truyền tống, sáng sớm ngày hôm sau, rốt cuộc bọn họ đã thấy được Hoàng Đô.
Hứa Thanh cũng nhìn thấy... Chấp Kiếm Đại Đết
Toàn bộ khu vực hình vòng tròn này, đều là Hoàng Đô, vị trí biên giới đại địa có từng tòa tháp màu đen cao vút đứng vững vàng trong mây, cùng với từng pho tượng mênh mông, giao thoa lẫn nhau.
Chúng nó von quanh Cổ Hoàng Tỉnh, tạo thành một kết cấu dạng tròn.
Tạo hình của những pho tượng trong đó khác nhau, nhưng mỗi một pho tượng đều rất khí thế, vả lại tất cả đầu là nhân tộc, bên trong có nam có nữ, có già có trẻ, biểu cảm khác nhau, cũng có thể cảm giác được toàn bộ thất tình lục dục khác nhau trên những pho tượng. "Những tòa tháp màu đen là bộ phận tạo thành đại trận Hoàng Đô, mà các pho tượng vờn quanh Hoàng Đô, ngoại trừ Chấp Kiếm Đại Đế, những vị khác đều là đời sau xây dựng. Bọn họ là toàn bộ Thánh Nhân của nhân tộc đã vẫn lạc, cùng với số Thánh Nhân đi theo Cổ Hoàng rời khỏi từ thời kỳ Cổ Hoàng đến nay, còn có Nhân Hoàng các thời kỳ."
"Bên trong có 108 tôn Thiên Hầu cổ xưa nhất, cùng với Tam Thập Tam Thiên Vương trước kia, còn có chín tôn Đại Đế của nhân tộc."
"Nhưng mà theo vận mệnh của nhân tộc bị hạ thấp, thời kỳ Đông Thắng Nhân Hoàng đời sau tuy có 27 vị Thiên Vương có đủ tư cách đứng sừng sững ở đây, nhưng sau sự kiện Huyền Thiên, vận mệnh nhân tộc như mặt trời lặn phía tây, thời kỳ Thánh Thiên Nhân Hoàng chỉ có 5 vị Thiên Vương có đủ tư cách. Rồi đến thời kỳ Kính Vân Nhân Hoàng xuất hiện sự bộc phát, nhưng cũng chỉ xuất hiện 6 vị mà thôi.