Chương 1738: Phong vân tế hội (1)
Chương 1738: Phong vân tế hội (1)Chương 1738: Phong vân tế hội (1)
Chương 1738: Phong vân tế hội (1)
Vào lúc đám người Hứa Thanh vừa đến, trận pháp của Hoàng Đô lại kích hoạt trạng thái dò xét, việc này tuy có phần trùng hợp, nhưng khả năng lớn càng giống như lời Nhị Ngưu nói, là có người khác cố ý làm ra.
Sự thật cũng đúng là như thế.
Thời điểm một đoàn người Hứa Thanh bước chân tới trận pháp ngoài Hoàng Đô, bên trong vòng tròn Hoàng Đô có người ở trong nơi ẩn nấp cười lạnh, đồng thời có thêm càng nhiều thế lực trong Hoàng Đô đều đang ngồi xem thế nào.
Đối với bọn họ mà nói, đám người Hứa Thanh đến từ Phong Hải Quận là người xa lạ, vả lại còn có bối cảnh kinh người, nhưng những thứ bọn họ biết được đa số đều là đến từ tình báo và tin tức.
Không hề chân chính tiếp xúc qua.
Mà ở bên trong Hoàng Đô rắc rối phức tap, nhan tam kho phan biet nay khong thể tuỳ tiện tiếp xúc đối với người lạ.
Cho nên bây giờ ngồi ngoài nhìn xem thế nào, chính là lựa chọn của tuyệt đại đa số thế lực trong Hoàng Đô.
Bọn họ cũng vui vẻ nhìn người khác ra tay dò xét việc này, từ đó để cho bản thân làm ra phán đoán với hành động của đối phương trong tương lai.
Dẫu sao cái thế giới này, chẳng phải là cứ không đen tức là trắng, lập trường hay lợi ích, đều sẽ quyết định phương hướng hành động, thân phận bằng hữu hay địch nhân cũng sẽ tùy theo bộ mặt giả dối trong nội tâm mà chuyển biến.
Quá trình chuyển biến có khi là lập tức, có lúc chậm chạp, hết thảy đều dựa theo nhu cầu.
Nhân tộc như thế, vạn tộc khác cũng đều như vậy, đây là biểu hiện phức tạp của nhân tính, cũng là một yếu tố tự nhiên mà xã hội chắc chắn phải có.
Mà trong lúc các phương đang nhìn chăm chú, bên ngoài trận pháp, trên mặt Nhị Ngưu nở nụ cười, quay đầu nhìn Hứa Thanh.
"Tiểu sư đệ, ngươi thấy thế nào?"
Thần sắc Hứa Thanh như thường, nhìn qua trận pháp phía trước, trâm giọng mở miệng.
"Đã có người muốn nhìn, vậy cho gã nhìn."
Nói xong, Hứa Thanh cất bước, đi đến trận pháp phía trước.
Hắn rất tự tin đối với tử thủy tỉnh của mình, bất luận là Cổ Linh Hoàng hay là Xích Mẫu, đều chưa từng cảm nhận được tử thủy tinh trong cơ thể hắn, lại càng không cần phải nói tới trận pháp này.
Mà ngoại trừ tử thủy tinh, Hứa Thanh không có gì muốn ẩn giấu cả.
Giờ phút này theo Hứa Thanh đi đến, một khắc thân thể của hắn bước vào phạm vi trận pháp, trận pháp dấy lên chấn động bao phủ thân ảnh hắn, bắt đầu... dò xét.
Mà lực lượng dò xét này chẳng qua là vừa phát tác, trận pháp liền lập tức nổi lên sóng lớn, xuất hiện ánh sáng màu lam rực rỡ, bao phủ bát phương.
Màu lam, đại biểu cấp độ của trận pháp đã tăng lên trình độ nhất định.
Hứa Thanh có thể cảm nhận được, trận pháp biến hóa là đến từ thân thể Thần Linh của chính mình, hiển nhiên nhục thể của hắn đã tạo thành kích thích không nhỏ đối với trận pháp này.
Bên trong Hoàng Đô, các thế lực khắp nơi ngóng nhìn nơi đây nhao nhao như có điều suy nghĩ, mà một cái chớp mắt sau, tỉnh thân của bọn họ lại xuất hiện chút gợn sóng.
Bởi vì theo Hứa Thanh đi về phía trước, dò xét tới tâng sâu hơn, màu sắc của đại trận bao phủ Hoàng Đô lại lần nữa cải biến, từ màu lam biến thành màu vàng.
Trận pháp vang lên, lần nữa đề cao! Lần này, Hứa Thanh vẫn tương tự có thể cảm thụ được đầu nguồn, đó là do Thần Tàng của hắn dẫn đến, mà hiện giờ ở bên trong trận pháp vặn vẹo, Thần Tàng biến ảo hiện ra ở sau lưng của hắn.
Nếu như chỉ là như vậy, thật ra vẫn còn ổn, trận pháp phát ra tia sáng màu vàng, mặc dù xuất hiện không nhiều lắm, nhưng đối với quyền quý cùng với các phương trong Hoàng Đô mà nói, còn có thể tiếp nhận.
Nhưng trong chớp mắt, tâm tình của bọn họ liền xuất hiện biến hóa, chỉ thấy trên lưng Hứa Thanh treo một quả cầu, giờ phút này dưới trận pháp dò xét, nó giống như bị kích thích, vậy mà lại tự trôi nổi lên.
Lập lòe ánh sáng rực rỡi
Mà sau khi nó trôi nổi lên cùng bộc phát tia sáng, lập tức liền khiến cho trận pháp Hoàng Đô truyền ra tiếng rít bén nhọn vang vọng bát phương, tràn đầy cấp bách, đồng thời cũng khiến cho tâm thân các phương đang ngóng nhìn nháy mat dang cao.
Màu sắc trận pháp từ màu vàng biến thành màu caml
Đó là một loại báo động trước mãnh liệt, đại biểu nguy cơ, đại biểu hung hiểm!
Giờ phút này thần sắc của An Hải công chúa bên cạnh cũng xuất hiện biến hóa, nhìn Hứa Thanh đi vào trận pháp, tinh thân của nàng cuộn trào.
"Hắn thật sự có được Thự Quang Chi Dương!"
Nhưng sự tình còn xa xa chưa hề kết thúc, Hứa Thanh lần nữa đi ra một bước, máu thịt Xích Mẫu trên người hắn, từ bên trong Thân Tàng và từ trong túi trữ vật, lập lòe ra huyết quang đỏ thẫm.
Huyết quang động trời dựng lên khí tức Thần Linh bao phủ thiên địa, tác động tới trận pháp, khiến cho trận pháp vào thời khắc này hoàn toàn bộc phát, cuộn trào kịch liệt, tất cả tòa tháp màu đen cũng đều chấn động, tia sáng của trận pháp cũng hoàn toàn biến thành màu đỏi
Báo động dol
Giờ khắc này, thế lực khắp nơi bên trong Hoàng Đô nhao nhao ngưng trọng, mà người ẩn nấp đứng ở sau lưng an bài hết thảy cũng xuất hiện vẻ nghiêm túc.
"Máu thịt Xích Mẫu!"
"Lời đồn nói rằng hắn chỉ hiệp trợ chứ không chân chính tham dự là lời nói vô căn cứ, hiện tại nhìn ra, rõ ràng không phải như thết"
"Hắn chẳng những tham dự chém giết Xích Mẫu, càng là lấy được máu thịt của Thần Linh!"
Trong lúc các phương chấn động, máu thịt Xích Mẫu cùng với mặt trời Viễn Cổ đồng thời bị kích thích, khiến cho ... giữa chúng nó xuất hiện xu thế dung hợp nhất định.
Loại xu thế này, không phải một cộng một đơn giản như vậy.
Cho nên chỉ trong chớp mắt, màu sắc trận pháp Hoàng Đô trực tiếp từ màu đỏ biến thành màu denll
Toàn bộ mặt đất Hoàng Đô đều đang chấn động, vào thời khắc này, phòng ngự đến từ hạch tâm nhân tộc cũng được toàn diện mở ra, thậm chí càng có tiếng chuông cổ xưa gõ lên vang vọng trong Hoàng Đô.
Đông...... Đông...
Từng tiếng chuông cổ vang vọng thiên địa, chấn động nhân tâm, vả lại càng ngày càng dồn dập, mà giờ khắc này, thế lực khắp nơi trong Hoàng Đô đều nhao nhao thay đổi sắc mặt.
Càng có từng đạo khí tức kinh khủng bộc phát ra từ bên trong Hoàng Đô, khóa chặt tới nơi đây.
Đội trưởng bên đó cũng hoảng sợ, toàn bộ mọi người đến từ Phong Hải Quận xuất hiện thân sắc ngưng trọng, bộc phát nghiêm nghị, trong mắt Lý Vân Sơn lộ ra hàn mang, trong mắt phượng của Tử Huyền hiện lên ánh sáng âm u, nhìn Cổ Hoàng Tỉnh.
Giờ phút này mây mù trên Cổ Hoàng Tinh có dấu hiệu tăng tốc chảy xuôi rất nhẹ, khó có thể nhận ra.
Mắt thấy một trường hạo kiếp hết sức căng thẳng, đội trưởng bên đó bỗng nhiên lớn tiếng mở miệng.
"Vực tôn của Thánh Lan đại vực chúng ta theo hoàng mệnh mà đến, bọn ngươi cố ý dùng trận pháp để nhục nhã, càng bức bách bản thân Vực tôn bộc phát nội tình, cái này là có ý gì!
"Chẳng lẽ là muốn chia lìa Thánh Lan cùng Hoàng Đô đại vực, muốn nhân tộc ta phân liệt, tâm này. . . phải tru diệt!"