Chương 1761: Có Tử Huyền, tâm không hoảng (1)
Chương 1761: Có Tử Huyền, tâm không hoảng (1)Chương 1761: Có Tử Huyền, tâm không hoảng (1)
Chương 1761: Có Tử Huyền, tâm không hoảng (1)
Thời gian yết kiến, chính là một khắc trời hừng sáng, cách lúc này chỉ có ba canh giờ.
Mà đối với nhân tộc mà nói, gặp mặt Nhân Hoàng chính là một việc vô cùng long trọng, vả lại nhân tộc càng coi trọng lễ nghỉ, nơi khác biệt còn có lễ nghi không giống nhau, vào hoàng cung diện thánh càng là như vậy.
Cho nên cùng đưa tới cùng thánh chỉ, còn có một bộ triều phục thuộc riêng về Hứa Thanh.
Bộ triều phục này cực kỳ phức tạp, rất nhiều hoa văn, có thêu huyền long ngũ trảo, càng có phù văn ấn ký, từ đầu đến chân trọn vẹn tất cả lớn nhỏ hơn 100 kiện, nếu không hiểu mặc như thế nào, rất khó mặc chỉnh te.
Lý Vân Sơn cùng với đám người Khổng Tường Long chú ý đến triều phục, có chút ngẩn người.
Bọn họ không hiểu triều phục này phải mặc như thế nào, chỉ có thể cảm thụ mỗi món đều rất bất phàm.
Cho dù là đội trưởng đã trải qua rất nhiều kiếp, bây giờ nhìn thấy những kiện quần áo đó, cũng đều trợn mắt thật to và có chút mờ mịt, nhưng mà y có thể cảm nhận được, bảo quang ẩn chứa trên những kiện quần áo đã vượt qua trang phục của U Tinh năm đó quá nhiều.
Bên trên lượn lờ tiên khí, ám quang chớp động, tổ hợp cùng một chỗ, giống như một cái pháp bảo di động.
"Đúng là thật có tiền!"
Đội trưởng liếm liếm bờ môi, rất là hâm mộ, đáy lòng cân nhắc mình cũng muốn làm một bộ, nếu không thì thể diện của đại sư huynh sẽ bị hao tổn rất nghiêm trọng.
Về phần Ninh Viêm, gã cũng không mặc thường phục để diện thánh, nhưng có riêng quần áo đặc thù của mình, đồng thời cũng không hiểu đối với triều phục của đại thần, gãi gãi đầu rồi khoát tay chặn lại.
"Ta cũng không biết mặc cái này thế nào cả, hay là ta truyền âm cho Tam tỷ, kêu nàng tới đây một chuyến?”
"Không cần." Tử Huyền nhàn nhạt mở miệng.
"Người cần hữu lễ, mới có khai trí, xuân thấy là triều, thu gặp là bái, phía trước là hồng, phía sau là huyền."
"Kim Long là hoàng, ngũ trảo là tôn, huyền long là vực, ngũ trảo cũng là tôn, đây là trang phục Thiên Hầu trấn thủ một phương chế tạo từ thời cổ."
"Cách nói của Nhân Hoàng từ trên thánh chỉ cùng với đưa tặng kèm triều phục tới đây, đều cho thấy không thể thất lễ, chúng ta cũng không nên thất lễ."
"Vs phần phương pháp mặc, bởi vì là đồ luyện chế từ thời cổ, phối hợp thuật ngũ hành cửu cung, kết hợp thiên tinh diễn hóa, tổng cộng có bốn mươi chín loại phương pháp khác biệt, phối hợp cho mỗi nơi và mỗi nghi thức khác biệt."
"Hôm nay là Nhân Hoàng triệu kiến, Hứa Thanh đại biểu chính là Thánh Lan đại vực, như vậy cần lấy dáng vẻ tướng soái thời cổ diện thánh, trang phục dựa theo âm lịch, bởi vì trấn thủ một phương là công, do đó diện thánh không cần quỳ bái, Nhân Hoàng gật đầu ba lượt, ban thưởng ghế ngôi, Thiên Hầu lạy dài chín lần bái tạ."
Theo lời Tử Huyền truyền ra, Ninh Viêm cùng với đội trưởng, còn có đám người Lý Vân Sơn, tất cả nhao nhao chú ý Tử Huyền, cảm giác trong lòng mỗi người cũng không quá rõ ràng.
Từ đám bọn họ nhìn lại, Tử Huyên hiểu rất rõ đối với điều này, mặc dù có thể dùng cách nói đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác để giải thích, nhưng trong lúc mơ hồ tổng cảm thấy giống như không đơn giản như vay. . .
Trong lúc mọi người đang suy đoán, Tử Huyền đưa mắt nhìn triều phục màu đen, tay phải nhẹ nhàng giơ lên, hơn 100
kiện trang phục lập tức bay tới, tất cả đồ
vật vụn vặt lẻ tẻ lớn nhỏ vờn khắp bốn
phía quanh người Hứa Thanh. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hứa Thanh nhìn những kiện quần áo này, trở ngại nhận thức từ nhỏ đến lớn, hắn không hề hiểu đối với những thứ lễ nghi thời cổ, nhưng trong lòng của hắn rất vững vàng.
Bởi vi. . . . . bên trong Hoàng Đô này, sợ là không có mấy người hiểu rõ thời kỳ Cổ Hoàng vượt qua Tử Huyên.
Thậm chí Hứa Thanh cảm thấy có khả năng nhất định, có khi năm đó Tử Huyền cũng đã tham dự vào phương pháp định chế bộ triều phục này.
"Các ngươi ra ngoài đợi một chút." Tử Huyền nói giọng lành lạnh, giờ phút này nàng chỉ nói như vậy, nhưng bên trong hình như ẩn chứa một chút uy nghiêm, đám người Lý Vân Sơn không khỏi cúi đầu, rời khỏi đại điện. Về phần đội trưởng và Ninh Viêm, vốn đã sợ Tử Huyền, càng là nhanh chóng rời khỏi.
Rất nhanh, trong điện chỉ còn lại có Hứa Thanh và Tử Huyền.
"Triều phục rất khó tự mặc, A Thanh, ngươi nhắm mắt lại, ta sẽ giúp ngươi."
Giọng nói Tử Huyền êm dịu, Hứa Thanh nghe vậy hít sâu, ngoan ngoãn nhắm nghiền hai mắt.
Trong nháy mắt tiếp theo, theo Tử Huyên phất tay, y phục trên người Hứa Thanh lập tức chia lìa, trong khi thân thể Hứa Thanh chấn động, từng kiện từng kiện triêu phục hạ xuống, dựa theo phương pháp phối hợp khác biệt, từng cái tổ hợp, mặc vào trên người Hứa Thanh.
Vừa mặc, giọng nói của Tử Huyền cũng vừa vang vọng bên tai Hứa Thanh.
"Triều phục của Thiên Hầu, lấy màu đen là chủ yếu, tạo hình đoan trang ngay ngắn, vốn xưng huyền đoan, đầu phục nguyên bộ cùng huyền đoan là ủy mạo, chất liệu năm đó yêu cầu cần xương thôn thiên thú để chế tạo đường viền."
"Bây giờ thôn thiên thú đã diệt sạch, được thay thế bởi tiên huyền ngọc, bởi vì loại triều phục này chỉ dùng ủy mạo và huyền đoan tạo thành, cho nên 'ủy đoan” đã biến thành kiến giải chính thức về triều phục này trong thời kỳ Cổ Hoàng."
Nghe giọng nói của Tử Huyền, Hứa Thanh cũng càng xác định suy đoán trong nội tâm hơn, hắn có thể cảm nhận được quần áo ngoài thân thể đang không ngừng tổ hợp mặc lên, nhìn như rất nhiều nhưng trên người lại cảm thấy rất là thoải mái dễ chịu.
Thậm chí tu vi trong cơ thể cũng hơi tăng tốc vận hành, một cỗ cảm giác thiên tâm thông linh cũng thản nhiên dựng lên, hình như trên ảnh hưởng với pháp tắc cùng quy tắc cũng được gia trì không ít.
"Ổn rồi, ngươi có thể mở mắt ra." Sau một lúc lâu, giọng nói của Tử Huyền lại truyền đến.
Hứa Thanh nghe vậy mở hai mắt ra, thứ đầu tiên hắn nhìn thấy là Tử Huyền đứng ngay trước mặt, trong mắt của nàng xuất hiện một tia thân thái cùng với tán thưởng.
Tiếp theo hắn giơ tay vung lên, một mảnh hơi nước bốc lên hội tụ thành gương soi, chiếu rọi bộ dáng bản thân ra ngoài.
Huyền đoan màu đen, trong ngay ngắn hiện ra cảm giác mênh mông cuồn cuộn, huyền long ngũ trao trên người giống như đang sống, theo áo bào vũ động, như lượn ở trên thân, mơ hồ còn có tiếng gào thét vang vọng.
Giày mũi nhọn ở hai chân nhếch lên, có ba vòng tròn, dưới huyền ngọc quan đội trên đầu có ngọc vân đới, ngọc bội tổ thụ... đây đủ mọi thứ.
Hơn nữa bản thân tướng mạo Hứa Thanh vốn bất phàm, cả hai phối hợp cùng một chỗ, khí thế càng kinh người.