Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1582 - Chương 1764: Nhân Tâm Chốn Triều Đình (2)

Chương 1764: Nhân tâm chốn triều đình (2) Chương 1764: Nhân tâm chốn triều đình (2)Chương 1764: Nhân tâm chốn triều đình (2)

Chuong 1764: Nhan tam chon trieu dinh (2)

Thần sắc Hứa Thanh nghiêm nghị, lay dài chín lần bái tạ, lễ phép không thiếu, tư thế chính xác, hiện ra phong cách cổ.

Một màn như thế rơi vào trong mắt mọi người trong điện, cả đám đều bất động thanh sắc, nhưng trong lòng ít nhiều càng thêm trọng thị vài phần đối với Hứa Thanh, biết rõ sau lưng Hứa Thanh có người vô cùng hiểu rõ đối với lễ nghi nhân tộc.

Sau đó, Nhân Hoàng cùng chúng thần đồng hành ấp lễ, Nhân Hoàng ngồi xuống, Hứa Thanh ngồi xuống, cùng nhau còn có chúng tu mặc triều phục màu đen, riêng phần mình khoanh chân.

Một tiếng chuông vang vọng, triều hội bắt đầu.

Rất nhanh có người đi ra, nói tới chính sự.

Đầu tiên là vê dân sinh, tiếp theo là các loại sự kiện bên trong nhân tộc, bao hàm vạch tội, còn có liên quan tới vấn đề tài chính của nhân tộc cùng với ngoại giao...

Mà Nhân Hoàng bên trên, từ đầu đến cuối rất ít mở miệng, phần lớn là Thái Tể xử lý, chỉ có vào thời điểm mấu chốt, Thái Tể xin chỉ thị thì Nhân Hoàng mới truyền ra một câu giản ý mà thâm sâu, một lời định càn khôn.

Lần đầu đi tới cung điện hạch tâm của nhân tộc, tham dự triều hội quy cách như thế này, trong lòng của Hứa Thanh cũng có gợn sóng, rất khó bình tĩnh giống như thường ngày.

Hắn ngôi đưa lưng về phía Nhân Hoàng ở trên cao, ánh mắt chú ý tới trong đại điện.

Mỗi người nơi đây, nhìn từ trên biểu cảm căn bản là không đoán ra nội tâm như thế nào, nghe bọn họ nói, nghe bọn họ tham tấu một loạt sự tình, từ trong mỗi một câu của bọn họ, Hứa Thanh có thể cảm nhận được cái gì gọi là chữ chữ châu ngọc, cô đọng hữu lực, đồng thời thường thường ngôn từ cũng cần lý giải nặng hơn.

"Có thể xuất hiện ở nơi đây, không khỏi đều là nhân trung long phượng....

Trong lúc Hứa Thanh suy tư, tấu sự trong đại điện đã dính đến ngoại giao, nói đến cuộc chiến Hắc Thiên tộc, sau khi một vị đại thân mở miệng, Hứa Thanh chú ý đến cửa điện xa xa phía bên phải, đó là nơi của Hoàng tộc.

Nhân số không nhiều lắm, phần lớn là tộc lão, về phân Hoàng tử chỉ có một người, đó chính là Ninh Viêm.

Gã đứng ở chỗ đó, cẩn thận từng li từng tí, hiển nhiên là sợ hãi tột cùng đối với phụ hoàng.

Hứa Thanh đảo mắt qua, một khắc thu hồi hắn nghe được giọng nói tang thương của Thái Tể.

"Về sự tình Hắc Linh đại vực trong Hắc Thiên tộc, mời Quận Trưởng Hứa Thanh của Phong Hải Quận nói rõ ràng hơn.”

Từng ánh mắt lập tức chú ý đến Hứa Thanh, Hứa Thanh chậm rãi đứng lên rồi cúi đầu về phía Nhân Hoàng, dưới vạn chúng nhìn chăm chú, trâm thấp mở miệng.

"Hắc Linh đại vực phân nam bắc, nửa này nửa nọ, phía bắc lấy thế lực Hắc Thiên Hoàng tộc tản ra ngoài khống chế, vùng phía nam do Tế Tự Hắc Thiên câm đầu."

"Xích Mẫu vẫn lạc, khiến cho Tế Tự Hắc Thiên cũng theo đó rớt khỏi thần đàn, mất đi Thần Linh chúc phúc, Phong Hải Quận ta đã nhét khu vực này vào dưới trướng, lập lại thân điện tín ngưỡng cho Tế Tự Hắc Thiên."

Hứa Thanh nói đến đây, trong đại điện có một nam tử trung niên mặc triều phục màu lam bỗng nhiên tiến lên một bước, truyền ra lời nói.

"Xin hỏi Hứa quận trưởng, căn nguyên tín ngưỡng lập lại thân điện cho Tế Tự Hắc Thiên là cái gì?"

Vẻ mặt mọi người trong đại điện có chỗ chấn động, nhưng rất nhỏ, mà việc về tín ngưỡng Tử chủ của Tế Tự Hắc Thiên tộc, cùng với liên quan giữa Tử chủ và Hứa Thanh, bản thân bí mật của những việc này thật sự không quá sâu, nhưng là vô cùng mẫn cảm, không thể đặt trên mặt bàn.

Cho nên bản chất của những câu hỏi như thế, ẩn chứa rất nhiều tâng hàm nghĩa.

Hứa Thanh chú ý đến trên thân người trung niên này, nhàn nhạt mở miệng.

"Ngươi thất lễ nghĩ."

Bốn chữ này vừa ra, trung niên đó liếc mắt nhìn Hứa Thanh, lui ra phía sau vài bước, trở lại vị trí cũ.

Mọi người trong đại điện đều có suy nghĩ riêng đối với cách Hứa Thanh hóa giải, có chỗ suy đoán đối với cao nhân chỉ điểm phía sau Hứa Thanh.

Thái Tể bên đó khẽ gật đầu. "Công lao biên giới, triều phục Thiên Hầu, chỗ ngồi trên đài thứ nhất, Triệu Thiên Kỳ, lúc Hứa quận trưởng nói chuyện ngươi lại cắt ngang, không hợp cùng với phương pháp cổ lễ, hoàn toàn chính xác thất lễ nghi."

Triệu Thiên Kỳ cúi đầu xưng phải, không nhìn ra cảm xúc biến hóa trên thân sắc.

Hứa Thanh lại không quan tâm, cúi đầu về phía Nhân Hoàng, lần nữa ngồi xuống.

Mà trong lúc đại điện im lặng, bên trong chúng thần lần nữa có một người đi ra, người này quân áo đồng dạng là triều phục màu lam, xuất hiện ở giữa đại điện, đầu tiên là cúi đâu về Nhân Hoàng, tiếp theo nhìn Hứa Thanh.

"Hứa quận trưởng đã ngồi xuống, ta có việc muốn hỏi, không tính thất lễ, xin hỏi Hứa quận trưởng, Thự Quang Chi Dương là cơ mật cao nhất của nhân tộc ta, Hứa quận trưởng làm thế nào biết được, làm thế nào thu hoạch, còn bao nhiêu khỏa, lại vì sao phải mang vào Hoàng Đô, mang vào hoàng cung!"

Cái đề tài này, tương tự là vấn đề mẫn cảm, lúc giọng nói đó vang vọng, càng bao hàm một chút sát phạt, khiến cho bâu không khí bốn phía tràn đầy nghiêm túc, ngay cả hộ vệ mặc kim giáp hai bên cũng đều theo bản năng cảnh giác.

Hứa Thanh cũng không đứng lên, trâm mặc mấy hơi thở, sau đó bình tĩnh mở miệng.

"Là Thế tử của Chúa Tể ở Tế Nguyệt đại vực tặng cho, tổng cộng chín khỏa, lúc Hứa mỗ hiệp trợ giết Xích Mẫu đã dùng sáu khỏa."

"Tại sao đưa vào Hoàng Đô, bởi vì sợ chất."

Triều thân đưa ra câu hỏi nhìn Hứa Thanh một chút, không lên tiếng nữa, trở lại vị trí.

Thái Tể đưa mắt nhìn triều thần kia, những lời này của đối phương nhìn như là làm khó dễ, nhưng nhìn từ một phương diện khác, có lẽ đây cũng là cho Hứa Thanh một cơ hội giải thích.

Trong đó có thiện có ác, mỗi người một ý.

Nhưng chuyện này không có liên quan gì với lão, vì vậy Thái Tể nhìn về phía Nhân Hoàng.

Nhân Hoàng cao cao tại thượng, không thấy rõ biểu cảm, nhưng lại có khí tức nguy hiểm tràn ra từ trên người, khiến cho toàn bộ bầu không khí trong đại điện càng lúc càng trở nên áp lực hơn, cảm giác lạnh như băng lan tràn bát phương.

Cho đến hơn mười hơi thở sau, giọng nói ẩn chứa uy nghiêm của Nhân Hoàng vang vọng ra.

"Thái Tể, tuyên đọc kết quả hành thích ở Hoàng Đô."

Thái Tể cúi đầu, đáy lòng hiểu rõ, Nhân Hoàng lựa chọn không truy cứu về việc Thự Quang Chi Dương của Hứa Thanh, mà thái độ này cũng là một tín hiệu, mọi người trong đại điện nhao nhao hiểu ra.

Mà Thái Tể lần nữa ngẩng đầu, lúc nhìn vê phía ngoài điện, ánh mắt biến thành lạnh như băng, giọng nói ẩn chứa sát phạt.

"Dẫn đám người liên can tham dự việc hành thích tới!"
Bình Luận (0)
Comment