Chương 1779: Chuẩn Tiên, Dị Tiên (1)
Chương 1779: Chuẩn Tiên, Dị Tiên (1)Chương 1779: Chuẩn Tiên, Dị Tiên (1)
Chương 1779: Chuẩn Tiên, Dị Tiên (1)
Bạch Tiêu Trác.
Vị Quận Trưởng lúc đầu của Phong Hải Quận thời Tử Thanh thượng quốc.
Vào lúc Tử Thanh thượng quốc bị diệt, Bạch Tiêu Trác từng tế hiến chúng sinh một quận, đổi lấy tàn diện Thần Linh mở mắt, tiếp tục làm tùy tùng trước khi Tử Thanh Thái Tử chuyển thế phục sinh.
Sau đó ở trước mặt Cổ Linh Hoàng, vốn sắp bị cắn nuốt, nhưng Tử Thanh Thái Tử đã đến, lấy đi thời quang của Bạch Tiêu Trác từ chỗ Cổ Linh Hoàng.
Ánh mắt Hứa Thanh cụp xuống.
Nếu như chuyện Tử Thanh Thái Tử trở thành Quốc sư cũng xuất hiện, vậy Bạch Tiêu Trác chết mà phục sinh, trở thành phái chủ Dung Thần Lưu của Thái Học hình như cũng không phải là không được. Mac du su lien he nay co chut guong ép, nhưng Hứa Thanh cũng không nhận định suy đoán của mình nhất định là chuẩn xác.
Vả lại... phương pháp Dung Thần, để cho Hứa Thanh nghĩ tới hai người phụ tử Thánh Quân Tử.
Về phần chân tướng cụ thể, Hứa Thanh chỉ mới đến, không có những bằng chứng khác để tiến hành phán đoán tầng sâu hơn, vì vậy Hứa Thanh bất động thanh sắc, quay người rời đi, dung nhập vào bên trong đám học sinh.
Quần áo tương tự, mặt nạ tương tự, cùng với khí tức bị cải biến, khiến cho hắn rất nhanh đã tan biến ở trong biển người.
Về phần phái chủ Dung Thần Lưu, sau khi đi vào bên trong tháp trắng, gã dừng bước chân lại, hơi quay đầu nhìn ra đám người phía ngoài, chỗ sâu trong mắt lộ ra một tia suy †ư.
Ga cảm giác vừa nay có một đạo ánh mắt khác biệt cùng người bên ngoài, nhưng mà cấu tạo đặc thù của Thái Học đã ngăn cách hết thảy, gã không thể nào phát hiện người cụ thể, cho nên sau khi nghĩ ngợi, gã đặt việc này xuống trong lòng, đi về phía đỉnh tháp trắng.
Mà Hứa Thanh nơi đây, sau khi rời khỏi tòa tháp Dung Thần Lưu, tiếp tục quan sát bên trong Thái Học, đây là thói quen của hắn.
Trong khi quan sát, đồng thời cũng nhiều lân bước vào bên trong các tòa tháp trắng khác biệt, đọc tri thức bên trong.
Càng xem, trong lòng Hứa Thanh càng sinh ra cảm giác tôn kính đối với Thái Học của nhân tộc.
Nơi đây có quá nhiều tri thức, nếu ở bên ngoài thì nhất định cân hao phí một chút trắc trở ... mới có thể trộm tới được.
Nhưng ở chỗ này không có thiên kiến bè phái, bất luận tri thức nào, chỉ cần giơ tay lên là có thể thu được, thậm chí Hứa Thanh còn thấy bên trong một tòa tháp trắng tên Vạn Pháp Lưu, có bí mật bất truyền của một vài tông môn ở Phong Hải Quận.
Càng có một lưu phái, nghiên cứu về pháp bảo Cấm Ky, lưu phái này coi trọng chính là phương thức cho rằng mượn nhờ lực lượng Thần Linh, để chế thành pháp bảo.
Mặc dù quá trình tôn tại khó khăn cực lớn, nhưng mà không thể không nói, ý tưởng của bọn họ cũng hoạt động rất mạnh.
"Pháp bảo, là sau khi bị dị chất xâm nhập sinh ra biến hóa kỳ dị mà thành, là một loại sự kiện xác suất nhỏ, cho nên số lượng không nhiều lắm, nhưng phương pháp nghiên cứu của lưu phái phát hiện, quá trình đó không phải là người không thể bố trí!"
Hứa Thanh cũng nổi lên hứng thú đối với cái này, xem xét một phen, như có điều suy nghĩ. Trong lúc Hứa Thanh học tập ở nơi đây, thời gian cứ thế trôi qua, rất nhanh đã đến đêm khuya.
Mặc dù còn người bên trong Thái Học, nhưng rõ ràng thiếu đi rất nhiều so với ban ngày, Hứa Thanh quan sát một ngày, nhìn hơn mười lưu phái, vừa lòng thoả ý.
Hắn cảm thấy thu hoạch trong một ngày này của mình rất lớn, như khai thiên tích địa, mở ra rất nhiều nhận thức của bản thân.
"Nơi đây, là một địa phương tốt!"
Trước khi đi, Hứa Thanh nhìn thoáng qua vô số tòa tháp trắng bên trong Thái Học, sự kiên định hiện ra từ ánh mắt, hắn chuẩn bị trong những ngày kế tiếp, sẽ đi qua tất cả những tòa tháp trắng trong đây một lần...
Cứ như vậy, nửa tháng nhoáng cái đã qua.
Trong nửa tháng này, Hứa Thanh hoàn toàn đắm chìm vào quá trình học tập bên trong Thái Học, mỗi ngày ngoại trừ ban đêm hồi phủ để tu hành, tất cả thời gian và tinh lực đều đặt ở trong Thái Học.
Bên trong mấy nghìn lưu phái, hắn đã hiểu được hơn một nghìn cái.
Hắn tựa như một khối bọt biển, bị ném vào biển rộng, không ngừng hấp thụ các loại tri thức.
Theo sự học tập, ý nghĩ và cách nhìn của hắn đối với công pháp đã có cải biến tính chất căn bản, cũng tại nơi tư tưởng nhân tộc va chạm tạo ra tia lửa này, hắn dần dần có thêm suy nghĩ đối với con đường tu hành của mình.
Điều này, là thứ mà khi hắn ở Phong Hải Quận khó có thể thu được.
Coi như là có người báo cho hắn biết, nhưng cũng không có trải qua quá trình tự bản thân suy tư, cũng không trải qua sự tự mày mò tìm kiếm, cũng không trải qua vấn đề va chạm tư tưởng, tương tự rất khó dung nhập vào bên trong tâm thân. Quan trọng nhất là hắn cần tích lũy đầy đủ tri thức, có sự nắm giữ toàn diện đối với hết thảy công pháp mà nhân tộc diễn biến ra sau khi Huyền U Cổ Hoàng rời khỏi.
Như thế, mới xem như đứng ở trên bờ vai của người khổng lồ, đi trên con đường tới phương xa, có thể tăng vọt ở trên phương diện tư tưởng.
"Hình như, tuyệt đại đa số lưu phái, đều đang truy tìm... con đường đột phá!"
Giờ phút này, Hứa Thanh ở bên trong tòa tháp trắng Vạn Pháp Lưu, cầm lấy một khối ngọc giản giới thiệu công pháp cổ, thần sắc hắn trâm ngâm, cùng lúc đó, một giọng nói truyền đến từ sau lưng của hắn.
"Huyền Lôi Tử, lại trông thấy ngươi rồi."
Hứa Thanh nghe vậy quay đầu, nhìn một vị học sinh đi tới sau lưng mình.
Mặc dù nơi đây bị che lấp khí tức, nhưng giữa người với người ở bên trong Thái Học, số lần gặp là rất nhiều, đối với tu sĩ mà nói, vẫn có thể nhớ kỹ dấu vết, từ đó sinh ra cảm giác phân biệt đối với thân phận mới.
Như vị đi tới này, chính là như thế.
"Trần Vân sư huynh" Hứa Thanh khách khí mở miệng.
Người tới là người bạn đầu tiên hắn quen biết ở trong Vạn Pháp Lưu, nửa tháng này, số lần hắn tới nơi đây rất nhiều, hai người từ lúc mới bắt chỉ gật đầu qua lại, dân dân đến nói chuyện, cho đến bây giờ thì coi như là một người Hứa Thanh nói chuyện nhiều ở trong Thái Học.
Hai người đều cáo tri riêng xưng hô của mình, nhưng mà cả hai đều hiểu rõ, đây chẳng qua là danh hiệu trong Thái Học mà thôi.
"Đang nhìn cổ pháp?" Trần Vân đi đến bên cạnh Hứa Thanh, đưa mắt nhìn ngọc giản trong tay Hứa Thanh, nở nụ cười.
Hứa Thanh gật đầu. "Ta suy nghĩ, hình như rất nhiều lưu phái, đều đang suy tư cách đột phá."