Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1601 - Chương 1783: Phong Bạo Nổi Lên (1)

Chương 1783: Phong bạo nổi lên (1) Chương 1783: Phong bạo nổi lên (1)Chương 1783: Phong bạo nổi lên (1)

Chương 1783: Phong bạo nổi lên q)

"Đại sư huynh, có nhiều kiếp trước, nhiêu lân chuyển thế mà sinh, thân bí khó lường.

"Nhị sư tỷ, có cơ duyên với Hoàng Nham, có thể được Viêm Hoàng yêu, tự có chỗ phi phàm."

"Tam sư huynh. . . . . Có liên quan cùng Quỷ Đế, có lẽ đến từ Thánh địa."

"Như vậy ta..... Lại có chỗ thần kỳ gì?"

Hứa Thanh trầm mặc, hắn không cảm thấy mình không giống người khác đến cỡ nào, ngoại trừ. . . . . quan hệ giữa hắn cùng với Ô Nha.

Còn có một thứ nữa là, ở bên trong một trận đánh cùng Xích Mẫu, hắn đã thấy qua một đoạn thời gian không biết là thật hay giả ở bên trong tử thủy tinh.

Bên trong đoạn thời gian đó, hắn đã chết, cái này không giống với những gì hắn trải qua.

"Ta, thật sự đã chết qua một lần sao."

Bên trong ánh trăng, Hứa Thanh nhẹ giọng thì thào, giọng nói dung nhập trong bóng đêm, giống như kéo lê rung động tới bầu trời đêm.

Không biết tầng mây có cảm giác hay không, bỗng nhiên theo gió mà động, tràn ngập với màn đêm, dần dây dày đặc và có từng tiếng sấm vang lên, sau đó là tia chớp im lặng như ẩn như hiện ở bên trong.

Rất nhanh, tiếng sấm sét tới sau đã đến.

Tiếng ầm ầm nổ vang khắp toàn bộ Hoàng Đô, mưa to như trút nước rơi xuống cả một đêm, cho đến khi trời hừng sáng, bầu trời vẫn tối tăm mờ mịt như cũ, khiến cho người ta không khỏi có cảm giác lười biếng.

Cho đến sau giờ ngọ, nước mưa lần nữa rơi xuống. Mà hôm nay Hứa Thanh không có đi Thái Học, hắn đã nhìn qua hầu như tất cả lưu phái ở đó, giờ phút này thứ đặt ở trước mắt hắn, là lựa chọn.

Mặt khác, còn có một nguyên nhân, hôm nay hắn có hẹn.

Người mời, là Tam công chúa.

Nếu như đổi thành người khác thì Hứa Thanh có thể cự tuyệt, nhưng lúc trước Tam công chúa một đường biểu đạt ra thiện ý, khiến cho Hứa Thanh khó có thể nhã nhặn từ chối, tính cách của hắn chính là như vậy.

Cho nên, cho dù hôm nay mưa to, nhưng vào lúc hoàng hôn, Hứa Thanh vẫn cầm cây dù đi ra khỏi phủ đệ.

Mặc dù tu sĩ có thể dùng tu vi hình thành bích chướng, ngăn cản mưa hạ xuống, nhưng nếu như thân ở trong thế tục, có một số việc cũng không cần thiết khác biệt với người thường.

Đây là một bộ phận tu tâm, cũng là cảm ngộ Hứa Thanh thu được từ Tâm Cảnh Lưu trong Thái Học.

Giờ phút này, Hứa Thanh đi trên đầu đường Hoàng Đô, nhìn dòng người tới lui, bước đi không nhanh, hắn vừa suy tư về lưu phái trong Thái Học, vừa đi đến địa điểm được hẹn.

Những giọt mưa rơi trên chiếc dù, phát ra âm thanh ram rầm, lại nhìn theo quá trình mưa hình thành dòng nước trên tán dù, chảy về phía mặt đất, gió lại thổi qua làm nó nghiêng đi, đứt quãng.

Cuối cùng, vẫn là hóa thành giọt mưa, cùng nhau rơi xuống mặt đất cùng đồng bạn của nó.

"Giọt mưa là giọt mưa, giọt mưa không phải giọt mưa, giọt mưa vẫn là giọt mưa."

Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn màn trời, gợn sóng bởi vì lai lịch của sư tôn cùng với lời nói đại sư huynh sinh ra trong lòng, dần dần bình phục lại.

"Thứ phấn khích trong thế giới này, chính là bởi vì không biết." "Về phần ta có thật sự chết qua một lân hay không, điều này không trọng yếu, quan trọng là ... ta còn sống."

"Nếu như có thể sống ổn hơn một chút, vậy thì càng tốt."

Hứa Thanh nhẹ giọng lâm bam dưới đáy lòng, đây là mộng tưởng của hắn khi còn bé, lúc còn ở trong xóm nghèo, mà hiện giờ cũng vẫn là như thế này, không có gì thay đổi.

Sống sót.

Chỉ có sống sót, mới có thể đi vén lên tấm màn sân khấu che phủ ở trước mắt, mới có thể nhìn đến chân tướng, mới có thể... đồng hành cùng sư tôn và đại sư huynh, cùng với đồng môn... trong kiếp này.

Hứa Thanh hít sâu, dân dân đi xa trong hoàng hôn mưa gió, cho đến khi sắc trời càng lúc càng lờ mờ, hắn di tới phía tây nam Hoàng Đô.

Chỗ đó có một tòa đại điện phượng điểu. Kiến trúc tương tự để cho Hứa Thanh ngưng thần trong chốc lát.

Nơi đây, là phủ đệ ngoài hoàng cung của Tam công chúa.

Ước hẹn hôm nay, cũng không phải chỉ có riêng hắn, còn có một chút hạng người tuấn kiệt trong Hoàng Đô đại vực, không thiếu khuê trung mật hữu của Tam công chúa, cùng với một chút vị tài hoa hơn người.

Hứa Thanh biết rõ, đây là phương thức biểu đạt thiện ý của Tam công chúa, muốn giới thiệu hắn với càng nhiều người hơn nữa.

Mặc dù không có sở trường xã giao, nhưng Hứa Thanh vẫn lựa chọn tiếp nhận đối với thiện ý, mà vào một khắc hắn bước vào trong phủ đệ của Tam công chúa, trên bau trời đột nhiên truyên đến một tiếng sấm sét.

Tiếng sấm sét này cực lớn, lay động thiên địa, tựa như cự thần phát ra tiếng gào thét trên màn trời, khiến cho vô số giọt mưa nổ vang, trở thành mưa bụi.

Trong một tiếng lôi điện bất thình lình này, tiếng lòng của chúng sinh cũng đều có chỗ chấn động.

Hứa Thanh nhíu mày, dừng bước chân lại, ngẩng đầu nhìn qua màn trời đen nhánh.

Sấm sét, tự nhiên chưa chấn động tới hắn, nhưng một khắc tiếng sấm này truyền đến, trong lòng của hắn lại có một cỗ cảm giác bất an rất mãnh liệt.

Đó là Thiên Đạo báo động trước.

Nên biết rằng dù là sự tình hành thích ở Hoàng Đô, Thiên Đạo cũng không xuất hiện báo động trước, nhưng hôm nay, báo động trước này đã hình thành gợn sóng trong lòng hắn.

"Có đại sự gì đó, sắp phát sinh..."

Trong lòng Hứa Thanh có suy nghĩ, đi vào trong phủ đệ của Tam công chúa.

Cùng lúc đó, phía chính bắc Hoàng Đô, chỗ đó có một khu kiến trúc thần bí, tổng thể màu đen, do từng tòa tháp màu đen tạo thành hình thang tung hoành.

Biên giới cao nhất, chính giữa lùn nhất, tứ tứ phương phương, đồng thời bốn phía phòng hộ sâm nghiêm, mỗi thời mỗi khắc đều có người tuần tra, nơi đây càng có trận pháp kinh người, cũng là chỗ đại trận Hoàng Đô chú ý cao nhất.

Nơi đây, chính là Tạo Vật Cung bên trong Thượng Huyền Ngũ Cung, cung này chuyên môn nghiên cứu Tiên Thuật và Thần Linh, cũng là nơi nghiên cứu phát minh ra Thự Quang Chi Dương.

Đối với nhân tộc mà nói, cung này liên quan trọng đại, cho nên ngoại trừ bản thân cao tâng Tạo Vật Cung ra, Nhân Hoàng còn chỉ định nhi tử thứ chín, nhậm chức bên trong Tạo Vật Phủ.

Mà lúc Cửu hoàng tử nhậm chức trong Tạo Vật Phủ, từng có lời thề, kiếp này không tham dự tranh đấu Thái Tử, chính mình sẽ không, càng không có thiên hướng về chuyện đó. Cho nên lúc cảm ngộ Cổ Hoàng Tỉnh, gã cũng không có tham dự.
Bình Luận (0)
Comment