Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1613 - Chương 1795: Nhị Cẩu Đạo Hữu, Ngươi Quá Dọa Người Rồi (1)

Chương 1795: Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (1) Chương 1795: Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (1)Chương 1795: Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (1)

Chương 1795: Nhị Cau đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (1)

Trong lúc nói chuyện, không biết đội trưởng dùng phương pháp gì, hiển nhiên là đã nhận ra trạng thái của Hứa Thanh, sau đó cánh cửa mật thất chỗ Hứa Thanh ngồi bỗng nhiên im hơi lặng tiếng mở ra.

Đội trưởng vẻ mặt đắc ý đi đến, quơ quơ tay phải.

"Thế nào tiểu Thanh, có phải thủ pháp mở cấm chế cùng với trận pháp của ta rất thần kỳ hay không."

“Ta nói với ngươi nhé, một chiêu này là sau khi ta tới Hoàng Đô, quen biết được một vị hảo hữu, chính nàng đã dạy cho ta.

Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn qua phía đội trưởng, lại nhìn cánh cửa mật thất một chút, trong lòng cũng nổi lên cảm giác kỳ dị, nên biết rằng đạo cấm chế của mật thất này, ngoại trừ bản thân của nó ra, Hứa Thanh cũng đã tự thân gia trì thêm mấy lần.

Mặc dù không thể nói là hoàn mỹ vô khuyết, nhưng muốn đơn giản vả lại lặng yên không một tiếng động mở ra, khó khăn cực lớn.

Nhưng đội trưởng lại có thể nhẹ nhõm mở ra như thế.

"Đây là thủ pháp gì?" Hứa Thanh nhịn không được hỏi một câu.

Mà câu này, cũng khiến cho đội trưởng cảm thấy ngạo nghễ, vô cùng thoải mái.

"Đại sư huynh của ngươi, sau khi đi đến Hoàng Đô mỗi ngày đều đi ra ngoài, không chỉ đi dò xét phong thanh chung quanh, ta còn đổi thân phận, kết giao rất nhiều bằng hữu, nhất là vị ấy, rất là thân bí."

"Nhưng ngươi cũng biết tính cách của ta rồi, không phải ai tới ta cũng đều sẽ tiếp nhận, vì thế ta đã từ chối nàng, nàng lo lắng trong lòng, vì muốn kết giao bằng hữu cùng ta, thế là da truyan cho ta một chiêu này.'

"Không nói điều này nữa, ngươi tu luyện xong rồi đúng không, đi theo ta."

Nói xong, đội trưởng lộ ra vẻ mặt chờ mong, kéo cánh tay Hứa Thanh.

Hứa Thanh bất đắc dĩ, thế gian này không có nhiều người khiến hắn không cách nào cự tuyệt lắm, đại sư huynh chính là thứ nhất.

"Ngươi lại muốn làm cái gì?"

Hứa Thanh đứng dậy, nhìn sắc trời bên ngoài.

"Cùng ta đi tới Tinh Đế Cực Thượng Tông một chuyến, trộm một thứ." Đội trưởng thấp giọng mở miệng, lôi kéo Hứa Thanh đi thẳng ra bên ngoài.

Hứa Thanh dừng chân lại, cự tuyệt, hắn không muốn đi tìm chết.

Đội trưởng mắt thấy như vậy, ho khan một tiếng.

"Là phân tông, không phải tổng môn, không có chuyện gì đâu, bên trong mạnh nhất cũng chỉ là Quy Hư, chỉ cần chúng ta không gióng trống khua chiêng làm tổng môn chú ý, lặng lẽ lẻn vào thì không sao cả."

Hứa Thanh suy nghĩ một lát, sau đó mới đồng ý.

Trong thiên địa đen nhánh, gió lớn gào thét, mặt hồ ngoài phủ đệ Ninh Viêm xuất hiện gợn sóng, thân ảnh Hứa Thanh và đội trưởng bay qua bên trên.

"Ta đã hẹn với vị bằng hữu nọ rồi, đêm nay đi tới cấm địa phân tông Tinh Đế Cực Thượng Tông, câm một thứ ra ngoài."

Đội trưởng vừa bay nhanh vừa truyền âm, đồng thời lấy ra một chiếc mặt nạ ném cho Hứa Thanh.

"Đeo lên, trước khi chúng ta tới Hoàng Đô, ta đã trộm nó từ bên trong phòng bảo tàng của lão đầu tử, có thể che lấp thân phận, ngươi thu liễm khí tức một chút, trong thời gian ngắn, sẽ không ai nhìn ra được hình dáng của chúng ta."

"Dẫu sao ta cũng không rõ ràng lai lịch của người bằng hữu nọ cho lắm, xác suất lớn là nàng mượn ta để che giấu tung tích, bên trong còn có những cái mục đích khác, nhưng ta cũng đúng là muốn đi tới cấm địa Tinh Đế Cực Thượng Tông một chuyến."

"Chỗ đó có một vật ta muốn, liên quan đến chuyện lớn đằng sau."

"Chẳng qua ta có chút không yên tâm về nàng, nhưng ta xác định có lẽ nàng không đoán được thân phận chân chính của ta, cho nên mới gọi tiểu Thanh ngươi cùng đi, ngươi ở bên ngoài trông chừng tiếp ứng cho ta, vạn nhất nàng có lòng bất chính, chúng ta lập tức giết chết nàng!"

"Mặt khác, sau khi ta và nàng đi vào, nếu như nàng tự mình ra trước, ngươi cũng giúp ta ngăn cản nàng lại, ta lo nàng đi trước, sau đó sẽ trở tay bán ta đi." Trong mắt đội trưởng lộ ra một vòng hàn mang, Hứa Thanh nghe vậy nhẹ gật đầu, tiếp nhận mặt nạ mang lên mặt.

Chất liệu của chiếc mặt nạ này rất đặc thù, đặt vào trên mặt không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, giống như là một với khuôn mặt vậy.

Sờ lên mặt nạ trên mặt, Hứa Thanh tăng tốc đi vê phía trước, về phần giúp đỡ đội trưởng, hắn cũng không phải lần đầu tiên làm, giờ phút này vừa đi theo, đáy lòng vừa cân nhắc tới công pháp Dị Tiên Lưu, đồng thời cũng thử nghiệm đan dệt trong đầu.

"Trên lý luận, lấy hồn tỉ từ Thần Nguyên của ta bây giờ, có thể đan dệt ra hình thái thứ hai.... …

"Nhưng ta vẫn không có cách nào điều khiển hồn ti của Dị Tiên Lưu đạt đến trình độ tỉ mỉ, muốn đan dệt cần tốn một ít thời gian, khó có thể nhanh chóng hình thành, cần phải lần lượt luyện tập mới có thể nắm quyền hoàn mỹ, lập tức hiển lộ ra ngoài." "Nhưng mà, hình thái thứ nhất thì đơn giản rất nhiều, đầy đủ hồn ti là ta có thể lập tức tạo ra."

"Hơn nữa, hình thái cũng có thể thay đổi.... "

"Rất thích hợp để ta che giấu thân phận của mình, trong lúc làm một ít chuyện bên trong Hoàng Đô."

Hứa Thanh suy tư, không ngừng đan dệt hồn ti trong thức hải, khí tức cũng có chỗ cải biến, đội trưởng bên cạnh lập tức phát hiện, kinh ngạc nhìn thoáng qua, nhưng giờ phút này trong đầu của y đang có chuyện lớn, cho nên cũng không lập tức hỏi.

Cứ như vậy, hai người thừa dịp ban đêm, một đường ẩn nấp hành tung, bay nhanh về phía trước, một lúc lâu sau, rốt cuộc đã đi tới khu vực tây bắc Hoàng Đô.

Nơi đây rời xa thành khu, là một mảnh sơn mạch, trong thiên địa đen nhánh, khắp nơi bị bông tuyết tràn ngập, một mảnh mông lung.

Nhưng bên trong dãy núi có một ngọn núi giống như có thể hấp thu tinh quang, bản thân rực rỡ nên đặc biệt rõ ràng, bông tuyết bốn phía cũng đều bị chiết xạ ra màu sắc bảy màu.

Nơi đây, chính là một chỗ phân tông của Tinh Đế Cực Thượng Tông, tất nhiên bên trong là có càn khôn khác, tồn tại không gian đơn độc, mà đây là chỗ đặt cửa vào của nó.

"Đến rồi."

Đội trưởng từ xa nhìn tới tòa núi rực rỡ ấy, nhoáng một cái đã đi tới trên thân núi hình dạng mào gà gần đó, sau đó đứng đợi, liếm liếm bờ môi và quay đầu nhìn về Hứa Thanh phía sau lưng.

Hứa Thanh nhắm mắt, đang đan dệt trong thức hải.

Khí tức tràn ra trên người hắn không ngừng biến hóa, cùng đã hoàn toàn khác biệt với trước kia.
Bình Luận (0)
Comment