Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1614 - Chương 1796: Nhị Cẩu Đạo Hữu, Ngươi Quá Dọa Người Rồi (2)

Chương 1796: Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (2) Chương 1796: Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (2)Chương 1796: Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (2)

Chương 1796: Nhị Cau đạo hữu, ngươi quá dọa người rồi (2)

Lân nữa cảm nhận được khí tức trên người Hứa Thanh cải biến, đội trưởng rốt cuộc nhịn không được hỏi.

"Tiểu Thanh, chuyện gì xảy ra vậy, ta kêu ngươi thu liễm khí tức, không kêu ngươi đi cải biến đâu nha, mà sao ngươi làm được vậy, khí tức trên thân biến hóa lớn đến thế, thực tế bây giờ ngươi đeo mặt nạ, làm cho ta cảm thấy có chút lạ lãm.... "

"Dao gần đây học được công pháp mới.'

Hứa Thanh mở mắt ra, không giải thích quá nhiều.

Đội trưởng hiếu kỳ, đang muốn tiếp tục truy vấn, nhưng vào lúc này xa xa truyền đến tiếng rít rất nhỏ, đội trưởng và Hứa Thanh đồng thời ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Một nữ tử dáng người uyển chuyển, nhưng dung mạo cũng rất bình thường, thân mặc hắc bào, đạp trên gió tuyết đến, xuất hiện ở phía trước Hứa Thanh cùng đội trưởng, ánh mắt quét qua trên người Hứa Thanh, sau cùng nhìn về phía đội trưởng.

"Trân Đại Thanh, vị này là?"

Nghe xưng hô của đối phương, Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, biết rõ Trân Đại Thanh là tên giả mà đội trưởng dùng.

"Đây là huynh đệ của ta, tên là Nhị Cẩu, hắn lo lắng ta đi một mình, cho nên đi cùng đến làm tiếp ứng."

Đội trưởng trừng mắt nhìn, thong dong mở miệng.

Nữ tử này từ chối cho ý kiến, chỉ là liếc mắt nhìn lại Hứa Thanh một lần, sau đó thu hồi ánh mắt, nhìn vê phía Tinh Đế Cực Thượng Tông.

"Như vậy, dựa theo ước định của chúng ta, hiện giờ xuất phát?"

"Xuất phát!" Đội trưởng thở sâu, cho Hứa Thanh một ánh mắt, sau đó nhoáng một cái bay ra.

Nữ tử nọ đồng dạng cất bước, một trước một sau cùng đội trưởng, tiếp cận về phía ngọn núi rực rỡ.

Hứa Thanh một mực ngóng nhìn, rất nhanh đã thấy hai người sau khi tiếp cận thân núi, đột nhiên riêng phần mình mơ hô một cái, đồng thời biến mất không thấy gì nữa.

Hứa Thanh cũng không ngoài ý muốn với một màn như thế.

Đội trưởng có rất nhiêu thủ đoạn, mà hạng người có thể làm cho y nói là thần bí, hiển nhiên không phải tâm thường, mặt khác, người dám đánh chủ ý tới Tinh Đế Cực Thượng Tông, nhất định cũng là người có phần tự tin.

Nhưng tưởng tượng đến tính cách tự tìm đường chết của đội trưởng, Hứa Thanh có chút do dự, thân thể nhoáng một cái rời xa nơi đây, đi đến một tòa núi khác chờ đợi. Thời gian chậm rãi trôi qua, trong phân tông Tinh Đế Cực Thượng Tông hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ biến hóa nào, cho đến một lúc lâu sau, hư vô bên ngoài ngọn núi rực rỡ bỗng nhiên vặn vẹo, thân ảnh vị nữ tử nọ nhoáng một cái hiện ra từ bên trong.

Sau khi đi ra, nàng không chần chờ chút nào, lập tức muốn rời khỏi lao về phía xa, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, bước chân của nữ tử này dừng lại, trong hư không phía trước, thân ảnh Hứa Thanh hiển lộ, ngăn cản nàng lại.

"Vị đạo hữu này không nên vội rời đi, đợi sau khi Đại Thanh ra ngoài rồi cùng nhau rời khỏi, như vậy mới an toàn nhất."

Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.

Nữ tử nhíu mày, trong mắt hiện ra lãnh ý, nhìn Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng.

“Cut

Nói xong, trên người nữ tử tràn ra một cỗ khí tức nguy hiểm, hư vô trước mặt ngưng kết trong nháy mắt, tựa như hóa thành mặt kính, bao phủ trái phải Hứa Thanh, chớp mắt vỡ vụn.

Mà thân thể của nàng, không chút do dự, tiếp tục lao ve phía trước, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, hai mắt nàng co rụt lại, hư không trước mặt lần nữa xuất hiện thân ảnh Hứa Thanh, vẻ mặt bình tính như trước.

"Dừng bước.'

Đồng tử trong đôi mắt nữ tử co rút lại, vẻ mặt ngưng trọng đánh giá Hứa Thanh vài lần, sau đó bỗng nhiên giơ tay phải lên, nhấn về phía trước một cái, gió tuyết bốn phía lập tức rung động và cải biến hình thái, trở thành từng đạo băng châm, ép tới phía Hứa Thanh.

Thân thể nàng càng là xuất hiện tàn ảnh, trực tiếp lao đến Hứa Thanh.

Hứa Thanh mặt không cảm xúc, tay trái bấm niệm pháp quyết vung lên, một mảnh hỏa diễm màu đen lập tức khuếch tán từ trên người hắn tràn ra phía ngoài, thân thể nhoáng một cái, cũng phóng tới nữ tử nọ.

Hai người lập tức tiếp xúc, ngươi tới ta đi, pháp thuật giao thoa, ngắn ngủi mấy hơi thở, dùng mau đánh nhanh, đã va chạm hơn trăm lần.

Mà bọn họ đều đã kiềm chế để không phát ra tiếng vang, không làm dấy lên chấn động quá lớn.

Cho đến 10 hơi thở sau, trong lòng nữ tử nọ đã lo lắng, vẻ mặt cũng không còn kiên nhẫn.

"Sau khi Trân Đại Thanh tiến vào, lập tức không còn tung tích, ngươi ngăn ta lại thật là không có đạo lý, nếu còn không cút. .... Ta sẽ giết ngươi!"

"Đợi y ra ngoài, ngươi mới có thể rời khỏi."

Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng.

"Ngươi muốn chết!" Trong mắt nữ tử nổi hàn mang, tay phải bỗng nhiên bấm niệm pháp quyết, mi tâm lập tức vỡ ra một đạo khe hở, một cây châm màu trắng cấp tốc lao ra từ bên trong, mang theo cảm giác tự nhiên, phá vỡ hư vô, xuất hiện trước mặt Hứa Thanh.

Khí tức lộ ra khác biệt cùng tu sĩ khác, cũng không giống với uy áp của Thần Linh, không phải tu sĩ cũng không phải thân, nhưng trình độ bá đạo lại càng kinh người hơn.

Giống như bản chất của luồng lực lượng này, là duy ngã độc tôn trong thiên hạ.

Con ngươi của Hứa Thanh lần đầu co rút lại, hắn cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ, giờ phút này không chút do dự, 31 vạn hồn ti trong thức hải lập tức bộc phát, ngoài thân thể trực tiếp hình thành một đạo thân ảnh dữ tợn.

Thân ảnh này là một con giáp xác trùng, toàn thân lộ ra chấn động Thần Tính nồng đậm, làm cho người ta gần như cảm giác là Thân Linh, chính là Địa Tử bên trong hình vẽ tham ngộ của Dị Tiên Lưu.

Nhưng mà loại tồn tại Thần Thánh Địa Tử này, tu vi cao nhất cũng chính là Linh Tàng mà thôi, mà hôm nay Địa Tử xuất hiện ở đây, tu vi lại là Quy Hư, do Hứa Thanh lấy phương pháp hồn ti đan dệt đắp nặn mà ra.

Giờ phút này sau khi xuất hiện, hơn 30 vạn hồn ti trong đó dũng động, nhắm về phía cây châm quỷ dị tiến đến, mắt thấy sẽ va chạm với nhau.

Nữ tử nhìn thấy như vậy thì sắc mặt đại biến, thân thể rút lui và cấp tốc mở miệng.

"Ngừng!"

"Nhị Cẩu đạo hữu, nếu cứ như vậy thì đối với ngươi và ta đều không có lợi, cấm chế đặc thù ta bố trí ở bốn phía cũng sẽ xuất hiện sơ hở, có nguy cơ bị phát hiện, chúng ta ngừng đánh, ta lưu lại đợi cùng ngươi!"

Nói xong, nàng hãi hùng khiếp vía giơ tay lên triệu hồi cây châm trắng.

Hứa Thanh nheo mắt lại, phất tay để Địa Tử tan biến và hồn ti ẩn nấp. Mặc dù như thế, nhưng nếu như đối phương còn muốn động thủ, hắn cũng có thể lập tức lần nữa hình thành.

Trên thân núi, gió tuyết vẫn thổi qua như trước, hai người dừng tay thì lúc này có hơi im lặng.

Cho đến hơn 10 hơi thở sau, nữ tử nọ nhìn qua Hứa Thanh, trong mắt khó nén chấn động, thở sâu, có chút không xác định mà mở miệng.

"Nhị Cẩu đạo hữu, ngươi vừa rồi dùng, chính là phương pháp của Dị Tiên Lưu?"

"Hơn 10 vạn hồn ti này. . . . . Thật là quá dọa người rồi. .. -"

"Thế gian lại có người có thể tu luyện Dị Tiên Lưu tới trình độ chưa bao giờ nghe thấy như thế, ngươi. .... Là ai?"
Bình Luận (0)
Comment