Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1635 - Chương 1817: Thanh Lý Môn Hộ (1)

Chương 1817: Thanh lý môn hộ (1) Chương 1817: Thanh lý môn hộ (1)Chương 1817: Thanh lý môn hộ (1)

Chương 1817: Thanh lý môn hộ (1)

Trong vô số năm qua, không thiếu nhân tộc ở bên ngoài lãnh thổ quốc gia bị tàn sát, dẫu sao nhân tộc đã từng là tộc mạnh nhất và thống nhất Vọng Cổ, bất luận vực nào trên đại lục Vọng Cổ, đều có rất nhiều nhân tộc.

Mà sau khi suy tàn, lãnh thổ khắp nơi bị đoạt, việc này cũng khiến cho vô số nhân tộc trong vòng một đêm đã thành gia súc của ngoại tộc.

Cho nên sự tình tế hiến có thể thường xuyên thấy được.

Nhưng bây giờ. ... . ở ngay trong quốc thổ của nhân tộc, ngoại trừ chiến tranh, sẽ rất ít khi xuất hiện sự kiện lớn có tính ác liệt như vậy.

Về việc tế tự phát sinh ở Thiên Chiêu Quận, không phải một chỗ, mà là ba chỗi

Nhân số từ hơn 10 vạn đến 100 vạn, vả lại phần lớn đều là tiểu quốc phàm tục, hồn của bọn họ bị tươi sống rút ra, tử trạng cực kỳ thê thảm.

Loại sự việc ác liệt cực đoan như thế, đã động vào căn cơ của nhân tộc, cho nên ngay khi việc này truyền tới tai Nhân Hoàng, Nhân Hoàng lập tức nổi giận động trời.

Bởi vì ba sự kiện phát sinh ở Thiên Chiêu Quận, có thể chỉ là một bộ phận của tổng thể sự kiện, rất có khả năng còn có xuất hiện sự tình tương tự ở chỗ khác nữa.

Dấu sao loại hành vi này, rõ ràng cho thấy tế hiến cũng là một phương thức cần thiết để tu hành, nên hiển nhiên mấy trăm vạn vẫn là chưa đủ.

Có lẽ bởi vì chỗ khác hành động bí ẩn, hoặc là người quản sự không chú ý, cho nên tạm thời chưa bị phát hiện.

Vì vậy Nhân Hoàng trước tiên truyền ra pháp chỉ, để toàn bộ lãnh thổ nhân tộc triển khai điều tra, đồng thời hạ lệnh Thượng Huyền Ngũ Cung cùng nhau ra ngoài, điều tra và giám thị việc này.

Cuối cùng, còn hạ một đạo pháp chỉ nhằm thẳng vào Dị Tiên Lưu.

Tạm phong tháp trắng Dị Tiên Lưu, giam cầm phái chủ cùng với vị lão tổ Dị Tiên Lưu.

Pháp chỉ này vừa ra, trong Hoàng Đô lẫn Thái Học đều nhấc lên gợn sóng ngập trời.

Thậm chí có người ở thời điểm này, truyền ra lời nói của phái chủ Dung Thần Lưu ngày nọ.

Trong khoảng thời gian ngắn, cách nói bên trong Dị Tiên Lưu có tà sùng lần nữa vang vọng.

Tất cả mũi nhọn đều chỉ về phía đạo chủng Dị Tiên Lưu.

Toàn bộ Dị Tiên Lưu, trong thời khắc khôi phục trọng yếu, đã gặp phải một đại kiếp nạn.

Bất luận là pháp chỉ của Nhân Hoàng hay là dư luận lên men, đều khiến cho Dị Tiên Lưu như bi đặt trên đống lửa, áp lực cực lớn.

Nhất là...

Người dung hợp đạo chủng, bọn họ muốn giải thích cũng đều vô lực.

So với người bên ngoài, bọn họ càng hiểu rõ đặc tính của đạo chủng.

Nó, đích đích xác xác có thể cắn nuốt hồn của hết thảy kẻ sống.

Chỉ bất quá loại nuốt này, ngoài công dụng bình thường thì sẽ tăng tốc độ hình thành hồn ti.

Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Cơ bản là từ phương diện lý luận, hồn của người sống đích xác có thể làm cho tu sĩ dung nhập đạo chủng tu hành nhanh hơn.

Nhưng cũng có chỗ khác biệt, hôn mà đạo chủng cần không giới hạn chỉ là hồn của riêng nhân tộc, toàn bộ tộc quần trong đại lục Vọng Cổ đều có thể bị nó thôn phệ hấp thu.

Nhưng đặc tính như thế, trong trường hợp này cũng không thể dùng làm căn cứ để chứng miinh bản thân.

Vì vậy trong thời gian ngắn ngủi, bởi liên tục các sự kiện, Dị Tiên Lưu từ nguyên bản náo nhiệt, biến thành yên tĩnh, từ đang trên đà khôi phục, biến thành mất thế.

Thậm chí có người không tiếc đại giới, lấy ra đạo chủng trong cơ thể để nộp lên bên trên.

Mà Hứa Thanh nơi đây, nhìn Dị Tiên Lưu được mình thúc đẩy đang trên đà khôi phục, phải chịu hạo kiếp như vậy, cái loại tình trạng vô vọng này, không phải đưa tới cho hắn nguy cơ, mà là sát ý.

Nếu như chuyện này là bởi vì mình dựng lên hoặc góp phần gây ra, thì hắn muốn tự mình đi điều tra.

Còn nếu chuyện này, thật sự là do người dung nhập hồn chủng làm, như vậy hắn sẽ thanh lý môn hộ, thu hồi hết thảy hôn chủng bên ngoài, đồng thời xuất toàn lực để đền bù tổn thất.

Nhưng nếu như việc này không phải Dị Tiên Lưu gây nên, mà những người khác vu oan giá họa, như vậy mặc kệ phía sau đối phương có ai, hắn nhất định sẽ tiêu diệt sạch sẽ, nhổ tận gốc.

Người chết, quá nhiều.

Cho nên sau khi Hứa Thanh rời khỏi Thái Học, hắn không chút do dự bước vào truyền tống trận, rời khỏi Hoàng Đô.

Khi tới bên ngoài Hoàng Đô, Hứa Thanh không hề áp chế chấn động hồn chủng của bản thân, toàn lực tản ra để gia trì cảm ứng.

Trong thời gian ngắn, trong đầu của hắn như có tia chớp đảo qua, từng sợi tơ hiện ra trong lòng của hắn, tổng cộng mấy trăm sợi, điểm tiếp nối đều là từng người dung hợp đạo chủng.

Vô luận là màu tím, màu xanh hoặc màu trắng, đều nằm trong cảm giác của han.

Trong đó tuyệt đại đa số sợi tơ cũng chỉ về phía Hoàng Đô, về phần bên ngoài. ... Có 11 sợi.

Bọn họ có cách gần, cũng có rất xa, nếu như đổi thành phái chủ Dị Tiên Lưu, có thể sẽ bởi vì nguyên nhân phạm vi nên khó có thể cảm giác chuẩn xác, nhưng Hứa Thanh là đầu nguồn, trong trạng thái huy động toàn lực, dựa vào cảm giác trong tối tăm, hắn có thể cảm thụ rõ ràng toàn bộ vị trí cùng trạng thái của sợi tơ.

"Có mười đạo hồn chủng đang trong trạng thái dung nhập, một đạo khác thì ngược lại."

Đạo hồn chủng không bị dung nhập chính là cái ở bên ngoài, Hứa Thanh có thể đoán được, nó hẳn là một đạo được Quận Trưởng của Thiên Chiêu Quận đưa tới Hoàng Đô.

Hứa Thanh nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ sợi tơ trong đầu, khóa chặt một đạo hồn chủng này, sau đó suy nghĩ nhớ lại thời gian hôn chủng này rời khỏi Hoàng Đô.

Một lát sau, hai mắt Hứa Thanh bỗng nhiên mở ra.

"Hơn nửa tháng trước, lúc ấy có tổng cộng ba đạo hồn chủng cùng nhau rời khỏi với nó."

"Còn hai đạo khác... . Trong mắt Hứa Thanh loe lên quang mang âm u, tìm kiếm trong những sợi tơ khác đang bên ngoài, sau đó lập tức tập trung vào hai sợi.

Một sợi trong đó, ngay ở vòng tròn thứ 97 trong Hoàng Đô đại vực, còn có một sợi lại xa hơn rất nhiều, không có ở trong mảnh đại vực này, mà là đi tới một trong bảy quận là Cửu Châu Quận.

Trong lòng Hứa Thanh tràn ngập sát ý, thân thể lập tức bay lên, lấy cả mặt trời Viễn Cổ ra, mượn nhờ tốc độ kinh người của nó để bay về phía vòng tròn thứ 97.
Bình Luận (0)
Comment