Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1638 - Chương 1820: Trước Mặt Thần Linh Không Có Bí Ẩn (2)

Chương 1820: Trước mặt Thần Linh không có bí ẩn (2) Chương 1820: Trước mặt Thần Linh không có bí ẩn (2)Chương 1820: Trước mặt Thần Linh không có bí ẩn (2)

Chuong 1820: Trudc mat Than Linh không có bí ẩn (2)

"Hồn chủng của đối phương dừng ở một chỗ mấy canh giờ không nhúc nhích.'

Đêm đen, thân ảnh của Hứa Thanh thuấn di bên trong Cửu Châu Quận, sau nửa canh giờ hắn đã xuất hiện bên trên một mảnh sơn mạch.

Thả mắt nhìn đi, cả sơn mạch chìm trong một mảnh đen nhánh, chỉ có tiếng chim thú thi thoảng truyền ra, lại có gió thổi qua cỏ cây dấy lên âm thanh rào rào.

Trừ những thứ đó, bốn phía vô cùng yên tính.

Hứa Thanh đảo mắt qua, thân thể mơ hồ, bay nhanh đi.

Trong nháy mắt tiếp theo, lúc thân ảnh của hắn hiển lộ rõ ràng, đã ở chỗ sâu trong sơn mạch, bên ngoài một tòa động quật thiên nhiên. Hứa Thanh nhăn mày lại, trên đường đến hắn đã cảm nhận được không bình thường, giờ phút này đứng ở đây, cảm thụ đó càng thêm rõ ràng, trong mắt hắn loe lên hàn mang, giơ tay phải lên vung xuống, cấm chế ẩn giấu trong động quật lập tức bị dị chất của hắn tràn ra ăn mòn, mất đi tác dụng.

Trong chốc lát, Hứa Thanh đã xuất hiện ở trong động quật.

Trên mặt đất có một tòa trận pháp đang vận hành.

Bên trong đó nằm một người.

Người này là một nam tử trung niên, sinh cơ bừng bừng nhưng lại không nhúc nhích.

Trên thân không có quân áo, vị trí bụng đang ngọ nguậy, hồn chủng đang ở bên trong.

Trên mặt đất bên ngoài trận pháp còn đặt một khối ngọc giản.

Hứa Thanh nhìn qua cả người và trận pháp, lại đưa mắt nhìn ngọc giản, sau khi đảo thần niệm qua, xác định không có gì đáng ngại, hắn giơ tay chộp lấy ngọc giản, một khắc xem xét, bên trong ngọc giản vang vọng giọng nói tang thương.

"Bất kể người tới là ai, có thể tìm tới nơi đây, nói rõ ngươi cũng tương tự như ta, đều là vì truy xét ve đạo chủng của Dị Tiên Lưu, ta đã hỏi ra đáp án."

"Vâ phần người này, bởi vì không cách nào thừa nhận sưu hồn, đã ở trong trạng thái tan vỡ, nhưng bởi trận pháp của ta gia trì, hôn của đối phương không có hoàn toàn tiêu tán, thế nhưng không kiên trì được bao lâu, người đến có thể tự mình xem xét."

Hứa Thanh trâm mặc, sau một lúc lâu nhàn nhạt mở miệng.

"Chut tài mọn.”

"Tiểu Ảnh, tản ra bát phương, phong tỏa trong phạm vi cực hạn của ngươi, mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, tìm ra người ẩn nấp ở đây."

Lời Hứa Thanh vừa ra, Ảnh Tử dưới chân hắn lập tức tăng vọt, truyan đi cảm xúc nịnh nọt sau đó nhanh chóng lan tràn, bao phủ toàn bộ sơn mạch, càng là không ngừng khuếch tán ra bên ngoài.

Trong phạm vi đó, hết thảy chim thú trong khoảnh khắc rung động lắc lư, bị Tiểu Ảnh đoạt xá, điều khiển hết thảy.

Hứa Thanh nhìn người dưới mặt đất, hắn không tin lời nói trong ngọc giản.

Hắn càng tin tưởng một loại khả năng khác, đó là người mà hắn đang tìm kiếm hẳn có một thủ đoạn thần bí, có thể lấy ra hồn chủng của mình đặt ở trên thân người khác, từ đó tiến hành ve sâu thoát xác.

Khả năng thủ đoạn đó không phải chỉ nhằm vào Hứa Thanh, dù sao đối phương cũng không biết Hứa Thanh tồn tại, như vậy thì thủ đoạn đó hẳn là nhằm vào người Hoàng Đô điều tra về việc này.

Thế nên đối phương đã cố ý lưu lại ngọc giản, tỏ ra huyền bí.

Về phần lấy ra hồn chủng như thế nào để không bị Hứa Thanh phát hiện, đó là một điểm quan trọng, nhưng thật ra là cũng có một biện pháp.

Đó chính là, từ đầu đến cuối. .. thật ra hồn chủng đều không bị lấy ra, nhưng từ trên ý nghĩa mà nói, có thể đạt tới hiệu quả giống như lấy ra.

"Phân thân!"

Hứa Thanh nhìn người hôn mê dưới mặt đất, trong mắt lóe lên hàn mang.

Nếu như ngay từ đầu chính là một cỗ phân thân dung hợp đạo chủng, mà bản thể đi theo phân thân cùng nhau di chuyển, vậy thì có thể tạo ra loại cục diện nhìn như hoàn mỹ trước mắt.

Mà kẽ hở của việc đó, cũng giúp cho Hứa Thanh đoán được trọng điểm, bởi vì... Không có người nào có thể tìm tới nơi này nhanh hơn hắn.

Cho nên, dựa theo kế hoạch của người nọ, nếu thật sự có người tìm tới đây, vậy cỗ phân thân sớm đã tử vong, trận pháp cũng có thể nói rõ hết thảy, coi như là dung thuat xem xet lai thoi gian cung đều không có dấu vất.

Kẻ đó đúng là đã lục soát hồn của phân thân, cũng bố trí ra trận pháp để duy trì hồn của phân thân không hoàn toàn tan vỡ, phân thân đồng dạng đã sống một đoạn thời gian.

Chỉ là người điều tra đến chậm mà thôi.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra trầm ngâm, hắn hiểu được, nếu như phán đoán trên là chính xác, vậy mình tới nhanh như thế, cũng là sự tình mà người nọ không cách nào đoán trước.

Mà dấu vết nơi đây cũng chứng minh đối phương chỉ vừa mới bố trí không lâu.

"Có phải như vậy hay không, thử một lần là biết."

Hồn ti trong cơ thể Hứa Thanh bộc phát, nhanh chóng đan dệt từ phía sau hắn, tạo thành... .. Hình thái Thần Linh tầng thứ ba.

Trong tiếng ầm ầm, thiên địa biến sắc, gió giục mây vần.

Một thân ảnh kinh khủng xuất hiện ở sau lưng Hứa Thanh, sau đó dung hợp cùng với hắn, hóa thành nhất thể.

Như Thần Linh phủ xuống, khiến cho bốn phương mơ hồ, dị chất bộc phát khiến vách đá động quật khó có thể thừa nhận, xuất hiện phân giải, vào thời khắc này, bốn phía thay đổi bộ dáng.

Thân núi đã thành nấm mồ, cỏ cây đã thành hài cốt, hang động đã thành một cái đầu lâu cực lớn.

Một màn này vừa là hư ảo, cũng là chân thật, khiến cho người ta khó có thể nhìn ra bộ dáng của thế giới chân chính.

Mà trong mảnh mơ hồ này, xuất hiện một thân ảnh.

Tóc dài màu tím chạm sát đất, tà dị kinh người, bên ngoài xương cốt như thủy tinh là vô số tơ máu lượn lờ hình thành máu thịt, càng là khuếch tán ra bốn phương, nhìn thấy mà giật mình.

Còn có lông vũ bằng máu thịt màu tím hình thành đôi cánh khổng lồ, phía sau bay lên một vòng Tử Nguyệt.

Càng có vị cách đáng sợ tràn ra.

Chính là Hứa Thanh.

Giờ phút này, Thần đi đến trước trận pháp, giơ tay chụp xuống mặt đất, người hôn mê lập tức bay tới, một phát bắt được ngay thiên linh.

Lần này không phải là sưu hồn, mà Hứa Thanh muốn dùng lực lượng vị cách hiện giờ, xem xét sợi tơ sinh mệnh của người hôn mê, từ đó tìm kiếm tới bản thể của đối phương.

Về phần để cho Tiểu Ảnh tản ra bên ngoài, là sợ đối phương ẩn thân ở gần đây chấn kinh phát hiện, lập tức truyên tống rời đi.

"Vết tích sinh mệnh, mo

Thần âm kinh thiên.
Bình Luận (0)
Comment