Chương 1826: Thái Học luận đạo (2)
Chương 1826: Thái Học luận đạo (2)Chương 1826: Thái Học luận đạo (2)
Chương 1826: Thái Học luận đạo (2)
Hồi lâu, khi tiếng chuông thứ chín truyền đến, màn trời Thái Học đột nhiên chấn động, từ điểm cuối của bầu trời đi tới hai đạo thân ảnh mặc trường bào màu trắng.
Một trước một sau, một già một trẻ.
Lão giả đi phía trước có vẻ mặt ôn hòa, từng đạo nếp nhăn trên mặt chính là bằng chứng năm tháng, giống như dấu vết của dòng sông trí tuệ đảo qua.
Mặc dù dáng người của lão không hề cao ngất, nhưng khí chất cùng nét cơ trí tăng trưởng theo tuổi tác lại càng tươi sáng rõ nét.
Người này, chính là Phủ chủ của Thái Học, phía sau lão..... Thì là Tam hoàng tử tư cách Phủ thừa của Thái Học.
Bọn họ không đeo mặt nạ Thái Học, tướng mạo hiển lộ trong mắt mọi người, một khắc xuất hiện, phái chủ Dị Tiên Lưu cùng với phái chủ Dung Thần Lưu, còn có toàn bộ học sinh nơi đây đều nhao nhao chắp tay cúi đầu.
"Bái kiến Phủ chủ."
Có thể được Nhân Hoàng khâm điểm trở thành Phủ chủ của Thái Học, dĩ nhiên là người đức cao vọng trọng, điểm ấy, bất luận là học thức, thân phận hay là cống hiến, vị lão giả này đều có đủ.
Lúc Thái Học mới thành lập, là lão tham dự tu chỉnh, thậm chí rất nhiều lưu phái đều được lão tương trợ, mới có khả năng thành công dựng lên vào thời điểm sớm nhất.
Mà lão càng có huyết mạch hoàng tộc, nhìn từ bối phận thì lão là thúc thúc của Nhân Hoàng đương đại.
Cho nên Tam hoàng tử đi ở sau lưng, biểu cảm cực kỳ cung kính.
Giờ phút này theo hai người di tới, vị Phủ chủ của Thái Học bỗng dừng lại giữa không trung, ngẩng đầu nhìn lên màn trời phương xa, chắp tay cúi đầu. "Bái kiến Nhân Hoàng."
Giọng nói vừa ra, tâm thân của đám học sinh phía dưới nhao nhao chấn động, đồng thời vị trí màn trời mà Phủ chủ của Thái Học nhìn tới cũng cuộn trào, hiển lộ ra một màn cảnh tượng.
Cảnh tượng trong đó chính là hoàng cung, Nhân Hoàng ngồi ngay ngắn ở vị trí cao nhất, đang ngóng nhìn nơi đây, đối mặt Phủ chủ của Thái Học bái kiến, gã đứng người lên, đáp lễ.
Sở dĩ đứng dậy đáp lễ, không phải vì lễ nghi đối với trưởng giả, thân là Nhân Hoàng, thứ gã đại biểu là nhân tộc, thân phận đã vô cùng siêu nhiên, nguyên nhân đứng dậy, là bởi vì tôn kính.
Tôn kính cống hiến những năm qua của Phủ chủ đối với Thái Học.
Mà phía dưới Nhân Hoàng, có thể thấy được 13 thân ảnh, giờ phút này cũng đều nhao nhao đứng lên đáp lễ.
Mỗi một đạo thân ảnh đều tràn ra khí tức động trời, Hứa Thanh chỉ nhìn thoáng qua đã có cảm thụ rõ ràng, đó là..... Chấn động của Uẩn Thần.
Thân phận của bọn họ, không cần nói cũng biết.
Thiên Vương đang trụ ở Hoàng Đô nhân tộc.
Lễ xong, Nhân Hoàng ngồi ngay ngắn, đám Thiên Vương cũng vậy.
Cùng lúc đó, Phủ chủ giữa không trung Thái Học, cúi đầu thu hồi ánh mắt, ngó qua đạo đài của Dị Tiên Lưu cùng Dung Thần Lưu, lại nhìn tới hơn 10 vạn học sinh phía dưới, trên mặt lộ ra nụ cười hòa ái.
"Đã rất lâu lão phu không chủ trì và chứng kiến Thái Học luận đạo rồi."
"Ta rất vui mừng, bây giờ bên trong Thái Học nhân tộc vẫn còn xuất hiện luận đạo."
"Luận đạo chia làm ba khâu, Thiên Đạo luận chính, nhân tâm luận ngụy, triêu tịch luận dực." "Cuối cùng thắng bại, không do lưu phái quyết, mà là các ngươi."
Phủ chủ Thái Học nhìn qua học sinh dưới mặt đất, chậm rãi mở miệng.
"Mỗi một người các ngươi, đều có trí tuệ cùng lựa chọn của riêng mình, từ giờ trở đi, nhận thức ở trong lòng các ngươi, chính là thứ chỉ ra thắng bại của luận đạo."
Sau khi lời này truyền ra, trong nháy mắt tiếp theo, đạo đài bên Dung Thần Lưu trực tiếp có một đạo hồng quang động trời dựng lên, trực tiếp chui vào bên trong bầu trời, ánh sáng vô cùng rực rỡ, khiến cho màn trời nổ vang, khí thế chấn động bát phương.
Đạo hồng quang này, đến từ tâm ý học sinh phía dưới.
Mà loại quy mô cùng độ cao như thế, đủ để chứng minh mức độ nhận thức trong lòng học sinh Thái Học đối với Dung Thần Lưu.
Trái lại Dị Tiên Lưu... Hồng quang cũng có, nhưng chỉ được ba trượng.
So sánh cao thấp giữa cả hai, trình độ cách nhau quá xa, chênh lệch như là thiên uyên.
Nhìn qua một màn này, thế lực khắp nơi bên ngoài nhao nhao trầm mặc.
Bên trong Thái Học càng có xôn xao.
Lông mày dưới mặt nạ của Hứa Thanh cũng có chỗ nhăn lại.
Giữa không trung, Phủ chủ Thái Học cũng khẽ lắc đầu, nhưng mà luận đạo vẫn phải tiếp tục, vì vậy giọng nói khàn khàn của lão lại vang vọng ra.
"Hiện giờ, Thiên Đạo luận chính."
"Hết thảy lưu phái của nhân tộc chúng ta, trước lúc luận đạo, công pháp cùng tư tưởng của lưu phái cần được Thiên Đạo nhận thức, mới có đủ tư cách luận đạo."
"Bên trong Thiên Đạo Vọng Cổ, 99 tôn Viễn Cổ ngủ say, nhân tộc ta khó có thể cảm giác, nhưng trong 10 vạn Thiên Đạo lớn nhỏ các phương, vào lúc đạo đàn Thái Học nhân tộc chúng ta mới bắt đầu thành lập, từng có 3000 Thiên Đạo chúc phúc, vì vậy hiện ra ở nơi đây, có thể để cho 3000 Thiên Đạo cảm giác."
"Nếu như Thiên Đạo không công nhận, vậy không cần tiếp tục luận đạo, nói rõ lưu phái các ngươi còn cần điều chỉnh."
"Cho nên Dị Tiên Lưu cùng Dung Thần Lưu, các ngươi tự mình lựa chọn, có muốn tiến hành hay không."
Trên đạo đài màu đen, phái chủ của Dung Thần Lưu truyền ra tiếng cười nhàn nhạt.
"Học sinh Dung Thần Lưu."
Lời này vừa ra, học sinh của Dung Thần Lưu nhao nhao tràn ra khí tức trong cơ thể, hội tụ với nhau, bay lên phía trên trời màn, huyễn hóa ra một hư ảnh cực lớn.
Hư ảnh này cao lớn kinh người, ba đầu sáu tay, toàn thân do vô số tôn tại Thần Thánh hợp lại mà thành, nhưng lại hồn nhiên tạo thành một khối, truyên ra khí tức không gì sánh kịp.
Bốn phương vặn veo, thiên địa mơ hồ, tựa như Thần Linh chân chính vậy.
Càng là theo phái chủ Dung Thần Lưu ngẩng đầu, thân ảnh cực lớn này giơ tay phải lên bầu trời, chợt nắm.
Hư không nổ vang, âm thanh am ầm khiến cho thiên địa rung chuyển, phái chủ Dung Thần Lưu đứng người lên, cúi đầu với bầu trời.
"Mời Thiên Đạo luận chính."
Màn trời bị xé nứt, xuất hiện từng đạo khe hở lớn nhỏ, những khe hở này lần lượt mở ra, hóa thành từng con mắt tràn ra vẻ lạnh lùng, nhìn hư ảnh Dung Thần Lưu.
"Có thể."
"Có thể"
"Có thể"
Từng tiếng đại đạo truyền đến từ bát phương.
Trong khoảng thời gian ngắn, phần lớn học sinh bên trong Thái Học đều cảm thấy phấn khởi, thế lực khắp nơi cũng đều ngưng thần, ngay cả trong mắt của Phủ chủ Thái Học cũng có thâm ý, nhẹ nhàng gật đầu.
"Trong 3000 Thiên Đạo, có 2137 tôn Thiên Đạo nhận thức, đây là đại thiện!
Đồng thời, hông quang của đạo đài Dung Thần Lưu lần nữa tăng vọt, kinh thiên động địa.
Phái chủ Dung Thần Lưu khom người với Phủ chủ của Thái Học, sau đó ngồi xuống, nhìn vê phía phái chủ Dị Tiên Lưu.
Phái chủ của Dị Tiên Lưu trâm mặc, sau một lúc lâu, lão chỉ có thể kiên trì đứng dậy, tràn ra khí tức bản thân, cúi đầu với màn trời.
"Mời Thiên Đạo luận chính... …
Phái chủ Dị Tiên Lưu truyền ra tiếng nói nhưng có vẻ không hề tự tin.
Trong đám người, Hứa Thanh xem qua một màn này, ánh mắt bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn lên phía bầu trời.