Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1675 - Chương 1857: Thu Hoạch Từ Tiên Nguyên (1)

Chương 1857: Thu hoạch từ Tiên Nguyên (1) Chương 1857: Thu hoạch từ Tiên Nguyên (1)Chương 1857: Thu hoạch từ Tiên Nguyên (1)

Chương 1857: Thu hoạch từ Tiên Nguyên (1)

Nội tâm Hứa Thanh cuộn trào, thật sự là hắn chưa từng nghĩ đến, trên thế gian rõ ràng còn có thứ tồn tại thần kỳ như là Tiên Nguyên!

Tiên Nguyên siêu việt Thiên Đạo, hiệu dụng của nó càng làm cho người khác không cách nào tin, không thể tưởng tượng nổi.

"Đầu nguồn của hết thảy công pháp Hậu Thổ..."

Hứa Thanh hít sâu, theo bản năng nhìn xuống mặt đất, cho đến thời điểm trước đó, hắn biết rõ phía dưới đại lục Vọng Cổ đã từng phong ấn Hoàng Thiên, cũng biết ngoài đại lục Vọng Cổ, thật ra cả mảnh tinh không này, đều thuộc về Hoàng Thiên.

Đại lục Vọng Cổ chỉ trấn áp một giới trong đông đảo Thần giới của Hoàng Thiên mà thôi. Về phần Hậu Thổ, cố hương của Hạ Tiên, cũng chính là đầu nguồn chân chính của toàn bộ vạn tộc trong đại lục Vọng Cổ bây giờ, lại càng ở phía dưới.

Nghĩ đến nơi đó nhất định là vô biên vô hạn, mênh mông tột cùng, tôn tại vô số sinh mệnh, mà toàn bộ công pháp, toàn bộ thân thông, toàn bộ pháp thuật của bọn họ, đều là do chín vị Hạ Tiên cổ xưa nhất này hợp lực đắp nặn ra Tiên Nguyên mà thành.

Nó phân tích cùng thu thập, sau đó sửa sang và truyên bá lại.

Vì thế, khiến cho sự tu hành của Hậu Thổ trong hàng vạn giới, giống như bông hoa nở rộ vĩnh hằng, có được đủ loại công pháp, đồng thời công pháp mà vô số người thông qua cơ duyên thu được, đầu nguồn đều đến từ Tiên Nguyên.

Loại vật này, hiệu dụng như vậy khiến cho tâm thần của Hứa Thanh chấn động, không cách nào hình dung, trong đầu chỉ có hai chữ, vĩ đại. Cùng lúc đó, Hứa Thanh cũng nghĩ đến lúc tiểu hồ điệp hóa thành hình người ra tay, bất kể là Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo, hay là Thủy Trạch Quốc Độ, hiển nhiên đều là đến từ Tiên Nguyên.

"Có thể tưởng tượng, loại thân thông trình độ đó, muốn nắm giữ và vận dụng đến cực hạn, nhất định là người nổi bật của Hậu Thổ."

"Như vậy, không biết liệu trong đại lục Vọng Cổ cũng có vật cùng loại hay không...'

Hứa Thanh lâm vào trầm tư, mà tiểu hồ điệp hình như đoán được ý nghĩ của hắn, vì vậy truyền ra tiếng nói.

"Có phải ngươi đang nghĩ rằng trong đại lục Vọng Cổ cũng có thứ tương tự Tiên Nguyên đúng không, ta nói cho ngươi biết, bởi vì ý chí của Hoàng Thiên, cho nên hiệu dụng của Tiên Nguyên trên đại lục Vọng Cổ có hạn, chỉ có thể làm được sưu tập tổng hợp, không cách nào làm đến diễn biến và truyền bá." "Cũng chỉ có truyền nhân của Hạ Tiên Cung trong mỗi tộc quần, mới có thể dùng quyên hạn của riêng mình, có điều kiện cảm ngộ từ bên trong Tiên Nguyên, người ngoài, không có cơ hội."

"Hơn nữa cơ hội này, coi như là ta cũng phải trả giá mới có thể thu được, hết thảy quy tắc Tiên Nguyên, đều dùng đồng giá để trao đổi!"

"Lần trước ở phân tông của Tinh Đế Cực Thượng Tông, ta liều chết liều sống mới lén lút lấy ra bảo bối cho Tiên Nguyên, ngươi nơi đây, lại dễ dàng như vậy

Giọng nói của tiểu hồ điệp vang vọng trong cổ miếu, bên trong tiếng thanh thúy rõ ràng ẩn chứa không phục, cũng tăng thêm một chút cảm giác linh động cho tòa miếu đường cổ xưa này.

Hứa Thanh nhìn qua Cung chủ Hạ Tiên Cung, lại nhìn tiểu hồ điệp, đáy lòng không khỏi nổi lên một cái suy đoán, có lẽ... sự linh động của tiểu hồ điệp, cũng chính là một trong những nguyên nhân Cung chủ Hạ Tiên Cung thu đồ đệ lúc trước.

Nơi đây, trâm ở bên trong dòng sông thời gian, thấm trong lịch sử cổ xưa, màu sắc quá trắng, cũng quá mức đơn điệu, cô độc cùng với tang thương tràn ngập không gian, nồng đậm tột cùng.

Tất cả, khiến cho người ở nơi đây lâu dài bị lây nhiễm, tự nhiên cũng có vẻ cổ lỗ.

Nhưng mà sứ mệnh của nó, lại khiến cho nhiều đời Hạ Tiên Cung chỉ có thể cứ tiếp tục tồn tại như vậy.

"Rồi có một ngày, tiểu hồ điệp sẽ trở thành Cung chủ của Hạ Tiên Cung... Khi đó có lẽ nàng cũng sẽ giống như vị Cung chủ trước mắt, sinh ra ở hiện tại, sống ở cổ xưa, nhân sinh theo sứ mạng đi vào tang thương."

Hứa Thanh chuyển mắt khỏi trên người hồ điệp, không đi so đo ngữ khí của nàng, mà nhìn về phía Cung chủ Hạ Tiên Cung, chắp tay mở miệng. "Ý của tiền bối, vãn bối đã rõ."

"Việc này... có thể, nhưng vãn bối muốn tận mắt nhìn thấy Tiên Nguyên."

Cung chủ Hạ Tiên cũng không mở miệng, chỉ giơ bàn tay trắng như bạch ngọc lên, khẽ vẩy về phía ánh nến trước bệ thờ, sáu cây nến lập tức thiêu đốt, ngọn lửa phóng lớn, lan tràn ra phía ngoài.

Rõ ràng chỉ là ánh nến, nhưng dưới ngọn lửa lan tràn, lại tạo thành một biển lửa xoay tròn giữa không trung của cổ miếu, trong lúc am am chuyển động, quang mang cũng sáng ngời hơn rất nhiều so với lúc trước, chiếu rọi cả tòa cổ miếu tối tăm trở nên sáng trưng.

Dưới ánh sáng, từng vị Cổ Hoàng trên bích hoạ bốn phía tựa như sống lại, tràn ra hoàng uy đến từ nhân tộc.

Hoàng uy dung hợp cùng biển lửa giữa không trung của miếu đường, cuối cùng tạo thành một màn cảnh tượng ở bên trong. Không biết địa phương chân thật của cảnh tượng trước mặt ở nơi nào, giờ phút này hình như chỉ hiển lộ ra một cái cửa sổ, thông qua cửa sổ này, có thể thấy đó là một mảnh hư không hoa mỹ.

Trong đó sinh trưởng một cái cây vô cùng to lớn.

Đó là một cây... bô công anh.

Trên thân thể của nó lạc ấn vô số ấn ký, từng đạo đều tản mát ra uy áp khủng khiếp kinh người, sau khi hội tụ cùng một chỗ, khiến cho cây bồ công anh đó trở lên thần dị tuyệt luân, độc nhất vô nhị.

Mà phía dưới nó, có bùn đất cung cấp chất dinh dưỡng cho nó, nhưng nếu cẩn thận nhìn có thể phát hiện, đây là một mảnh bùn đất máu thịt, mà thứ tạo thành bùn đất đó, rõ ràng là vô số thi thể Thần Linh.

Hình như... chín vị Hạ Tiên cổ xưa cường hãn năm đó, sau khi bọn họ phá vỡ Thần giới ở Hoàng Thiên này, đã tàn sát phần lớn Thần Linh rồi chôn ở nơi day.

Để chúng cung cấp lực lượng vĩnh hằng cho cây bồ công anh.

Đồng thời, thân hồn của những Thần Linh đó cũng bị hạn chế ở nơi đây, bị cưỡng ép quỳ bái, trong miệng phát ra tiếng kêu rên thê lương và khủng bố, có thể khiến cây bồ công anh xúc tiến vận hành càng tốt hơn.

Đây, chính là Tiên Nguyên.

Do chín vị Hạ Tiên cùng nhau tạo ra, chôn một tòa Thần giới xuống dưới, tạo thành Tiên Nguyên!
Bình Luận (0)
Comment