Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1677 - Chương 1859: Vậy Thì, Ngươi Đã Học Được Chưa? (1)

Chương 1859: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (1) Chương 1859: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (1)Chương 1859: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (1)

Chương 1859: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (1)

Trong đầu Hứa Thanh am vang một tiếng, nhất thời hết thảy cảm giác đều tan vỡ và hóa thành trống rỗng, thần niệm trong địa phương Tiên Nguyên cũng tiêu tán.

Về phần hạt giống cây bồ công anh nọ, đồng dạng chấn động và hơi lùi về sau một chút, tiếp tục dựa theo quỹ tích nguyên bản, trở vê mẫu thể, chỉ là giờ phút nay. . . . . thân ảnh trong đó từ hai người biến thành ba người!

Nhưng mà thân ảnh thứ ba rất mơ hồ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán, tạo cho người ta một loại cảm giác rất khó hoàn toàn hình thành.

Mà bây giờ chân thân của Hứa Thanh đang đứng trong cổ miếu, đứng dưới biển lửa, đứng ngoài cửa sổ địa phương Tiên Nguyên, hai mắt khép kín và vẫn không hề nhúc nhích. Cung chủ Hạ Tiên Cung bên cạnh truyền ra một tiếng than nhẹ, bên trong có cảm giác tiếc nuối.

Tiểu hồ điệp tự nhiên cũng nghe được ý trong đó, ngay lập tức phát ra giọng nói thanh thúy.

"Tên Hứa Thanh này cũng quá tham lam rồi, hạt giống quay trở về, còn chưa bị Tiên Nguyên tinh lọc ý chí trong đó, mức độ khó khăn khi cảm ngộ cũng là tương đối lớn, nếu như bị Tiên Nguyên tỉnh lọc trở thành trống rỗng, sẽ đơn giản hơn nhiều."

Trong giọng nói của tiểu hồ điệp mang theo một chút đắc ý và vui vẻ, đáy lòng thâm nghĩ, ai bảo lúc ở bên ngoài ngươi giết ta nhiều lần như vậy, thế nên ta mới không nói sớm cho ngươi biết bí mật này.

Theo tâm tình vui sướng, tiếng của nó lần nữa vang vọng.

"Sư tôn, ngài kéo dài giúp hắn 10 hơi thở, nhưng hắn lại không biết nắm chắc, đây chính là cơ duyên của hắn, không cần thở dài đâu á."

"Không có chuyện gì đâu, ngộ tính của ta càng tốt hơn, chờ ta lại nỗ lực cố gắng thêm, ta lợi hại hơn so với hắn."

"Thân ảnh của Hứa Thanh ở bên trong hạt giống, khả năng đại khái sẽ tự mình tiêu tán, chứng tỏ hắn cảm ngộ thất bại, mà cho dù ngộ tính của hắn có thể đạt tới trình độ kém một xíu so với ta, thời gian cũng không kịp.

"Một khi hạt giống đó quay trở về mẫu thể, mà hắn vẫn không chân chính lưu lại thân ảnh, vậy sẽ bị tinh lọc mất."

"Cho nên sư tôn, không cần tiếc nuối đâu.'

Tiểu hồ điệp vui vẻ truyền ra lời nói, nhưng Cung chủ Hạ Tiên Cung bên cạnh nghe vậy lại lắc đầu.

"Vi sư thở dài tiếc nuối không phải Hứa Thanh, mà là tiếc vì đã lựa chọn thu ngươi làm đồ đệ quá sớm."

Nói xong, ánh mắt của Cung chủ Hạ Tiên Cung nhìn tới trong địa phương Tiên Nguyên, tới trên hạt giống bồ công anh Hứa Thanh cảm ngộ.

Tiểu hồ điệp sững sờ, có chút không rõ ý của lời này, theo bản năng nhìn về phía hạt giống bồ công anh sư tôn đang nhìn, vừa muốn mở miệng hỏi, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, con mắt hình thành từ đồ đằng trên cánh bướm chợt co rụt lại.

Bên trong địa phương Tiên Nguyên, bây giờ hạt giống bồ công anh bị Hứa Thanh cảm ngộ đang trên đường bay trở về mẫu thể, khoảng cách cũng không phải rất xa, dự tính cũng chính là thời gian hơn mười hơi thở sẽ dung nhập vào bên trong cây bồ công anh.

Nhưng ở trong quá trình trở về này, đạo thân ảnh thứ ba nguyên bản mơ hồ, đang lấy một loại tốc độ không thể tưởng tượng, cấp tốc rõ ràng!

Thân ảnh càng lúc càng cố định, hình thái càng lúc càng vững vàng. Cho đến cuối cùng, thậm chí có thể nhìn ra bộ dáng của Hứa Thanh trên đạo thứ ba thân ảnh đó.

Loại tốc độ này làm cho tiểu hồ điệp không cách nào tưởng tượng được, trước kia nó cảm ngộ, đều là hạt giống được tỉnh lọc, vả lại là hạt giống tản ra bên ngoài, cho nên thời gian để nó cảm ngộ sẽ càng lâu.

Bình thường mà nói, có thời gian một hai ngày, kiểu gì nó cũng đều có thể tìm tòi ấn ký lại.

Cho nên lúc trước nó mới mở miệng nói như thế, không he cho rằng Hứa Thanh có thể thành công, đây là nó lấy bản thân mình để phỏng theo, nhưng hết thảy những thứ trước mắt đã phá vỡ nhận thức của nó, khiến cho tâm thần của nó giống như có thiên lôi đánh vào, có chút buồn bực.

"Chuyện này.....'

Cùng lúc đó, một trận phong bạo kinh thiên động địa đang bộc phát trong thức hải của Hứa Thanh.

Hắn nhìn thấy một mảnh tinh không, rung động gợn sóng như là mặt nước.

So sánh cùng toàn bộ vũ trụ, mảnh tinh không đó tựa như một cái giếng.

"Trong giếng có vạn vật, bao hàm hết thảy thân thông, hết thảy pháp bảo, hết thảy hình thái, đều tôn tại trong giếng này.... "

Giọng nói tang thương như ẩn như hiện.

Tâm thân Hứa Thanh thấm ở bên trong, ý thức của hắn dung nhập trong âm thanh, tram dưới nước giếng.

Mặc dù cảm giác của hắn ở địa phương Tiên Nguyên đã tan vỡ, dẫu thần niệm trong đó đã hoàn toàn tiêu tán, nhưng trong nháy mắt đụng chạm lúc trước, truyền thừa dung nhập trong ý thức Hứa Thanh vẫn còn.

Dù không nhiều lắm, chỉ có một luồng, nhưng ngộ tính của Hứa Thanh rất mạnh, ngay cả Thất gia cùng với Thế tử đều đã nhiều lần giật mình vì hắn, cho nên một luồng truyền thừa đó trong thức hải, đã là đủ rồi.

Vì vậy dưới sự đắm chìm, Hứa Thanh nhìn tới tỉnh không, theo gợn sóng tiêu tán, chậm rãi bình tĩnh không ha rung động, đồng thời cũng phản chiếu hết thảy tồn tại phía trên ra ngoài.

Trong lúc mơ hồ, trong chiếc giếng do tỉnh không biến thành, Hứa Thanh nhìn thấy chính mình.

Trong mặt nước, hắn nhìn thấy hình thái Thần Linh, thấy Thiên Đạo, thấy hết thảy pháp khí của mình, cũng thấy toàn bộ mọi vật bên trong cảnh giới Kim Đan.

Ngón tay Thần Linh, Quỷ Đế Sơn, nhà tù 132 khu Đinh, Triêu Hà Quang...

Không chỉ như thế, còn có hết thảy công pháp hắn sở tu từ lúc bắt đầu tu hành, pháp thuật, thậm chí là thân thông.

Kim Ô Luyện Vạn Linh, Hạ Cửu Tuyền, ...

Thậm chí thân ảnh của chính hắn, hiển lộ vô cùng rõ ràng ở bên trong.

Chợt nhìn, hâu như không phân biệt được đến cùng trên nước là thật, hay là dưới nước là thật!

"Đó cũng là ta.....'

Hứa Thanh thì thào, đây là một loại cảm giác rất huyền diệu, nhưng cực kỳ chân thật.

Mà ở bên trong cơn mông lung này, Hứa Thanh cũng phát hiện hết thảy lực lượng chuyển dời chính mình đã mất đi, dường như bị đọng lại, như hồn bị mặt nước đó nhiếp đi.

Nhưng. ..... Thân ảnh bên trong nước, không có tử thủy tinhl

Phát hiện này, để cho nội tâm Hứa Thanh chấn động, ngay sau đó, hắn lần nữa nghe được giọng nói tang thương vả lại bá đạo nọ.
Bình Luận (0)
Comment