Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1678 - Chương 1860: Vậy Thì, Ngươi Đã Học Được Chưa? (2)

Chương 1860: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (2) Chương 1860: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (2)Chương 1860: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (2)

Chương 1860: Vậy thì, ngươi đã học được chưa? (2)

"Một thức thân thông này, chính là..... Tỉnh Trung Lao Nguyệt!"

Nháy mắt khi lời ấy truyền ra, bên trong hư vô giống như xuất hiện một cái đại thủ mơ hồ, nhẹ nhàng chụp tới mặt nước phía dưới, mặt nước lân nữa gợn sóng, dưới bàn tay to lớn kia chụp tới, thân ảnh phản chiếu Hứa Thanh trong đó lăng không bị vớt ra.

"Lão phu nhìn ánh trăng trong giếng rất đẹp, cũng muốn có một cái, hiện giờ, đã có được."

Thứ xuất hiện bên trong đại thủ hư ảo chính là thân ảnh Hứa Thanh, mà trong lúc giọng nói tang thương truyên ra, đại thủ hung hăng nắm chặt, giữ thân ảnh Hứa Thanh trong lòng bàn tay.

"Hắn, chính là ngươi!"

"Vậy thì, ngươi đã học được chưa?" Theo giọng nói vang vọng, một đạo thân ảnh mơ hồ, theo bàn tay nọ chậm rãi hình thành, cuối cùng hiển lộ trong thức hải Hứa Thanh.

Đó là một nam tử trung niên mặc áo giáp màu xám, sắc mặt trắng bệch, trong mắt bình tĩnh như nước!

Bộ dáng áo giáp trên người dữ tợn, tựa như sinh trưởng ở trên thịt máu, cùng thân thể tuy hai mà một, cảnh này khiến cho Hứa Thanh cảm giác tràn đầy tà khí.

Mà bên trong tà khí còn xen lẫn bá đạo, mâu thuẫn mà lại hài hòa dung hợp lại với nhau.

Nơi ánh mắt kẻ đó nhìn tới, chính là Hứa Thanh trong lòng bàn tay.

Hứa Thanh không cách nào nhúc nhích, thân thể cũng tốt, pháp thuật cũng được, dù là hình thái Thân Linh vào giờ khắc này đều giống như bị bóc tách, nhưng mà tất cả những thứ đó không có ảnh hưởng tới suy nghĩ của hắn, cũng không nhiễu loạn cảm ngộ của hắn. "Hóa ra, tên của thần thông này, gọi là Tỉnh Trung Lao Nguyệt!"

"Hay cho một cái đại thần thông, trong giếng vốn không có trăng, dù xuất hiện cũng là phản chiếu trăng trên bầu trời, nhưng trong tay người này, lại trở thành phương pháp kinh thiên động địa!"

"Nhìn quá trình hiện ra của nó, là lợi dụng khoảng cách giữa chân thật cùng hư ảo, kết hợp với lực lượng thời gian nhất định, càng gia nhập thuật kính tượng, phối hợp ý niệm giữa không sinh có cùng với hóa hư thành thật."

"Niệm này cần tự tin tuyệt đối, bá chủ tuyệt đối, ý chí tuyệt đối."

Hứa Thanh có chỗ hiểu ra, bên trong hạt giống bồ công anh, thân ảnh của hắn cũng càng lúc càng rõ ràng hơn, cho đến khi hoàn toàn hình thành, cùng với hai đạo khác tạo thành thế chân vạc.

Từ trên trình độ nhất định, có thể nói hiện giờ Hứa Thanh đã cảm ngộ được thuật Tỉnh Trung Lao Nguyệt này. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, nội tâm Hứa Thanh bỗng xuất hiện gợn sóng.

"Không đúng!"

"Tiên Nguyên truyền thừa, không thể nào đơn giản như thế, đây hết thảy có lẽ chỉ là biểu tượng, mà ý nghĩ của ta có chút phiến diện rồi, Thế tử và Tam nãi nãi đã từng nói cho ta biết, thứ hạn chế bước chân của một người, đó là tưởng tượng.'

"Cho nên, khả năng Tỉnh Trung Lao Nguyệt thực sự không phải giống như ta suy nghĩ...... Có lẽ nó càng thâm thúy và hiệu dụng lớn hơn, nhưng bởi vì trở ngại nhận thức cùng năng lực, cho nên ta không cách nào nhìn thấu rõ hơn."

Hứa Thanh suy tư trong đầu, mà theo suy nghĩ của hắn, thân ảnh bên trong hạt giống bồ công anh bỗng nhiên tan vỡ, bắt đầu tan biến, một màn này khiến cho tiểu hồ điệp một mực chú ý lần nữa sửng sốt. Nó vốn cho rằng Hứa Thanh đã thành công, trên thực tế nội tâm đã cuộn trào, nhưng bây giờ nhìn thấy thân ảnh Hứa Thanh lại tan vỡ.....

"Sư tôn, đây. ..... đây là tình huống gì?"

Tiểu hồ điệp mờ mịt.

Cung chủ Hạ Tiên bên cạnh lần nữa thở dài, ý nghĩa càng thêm tiếc nuối.

"Tiếc là quy củ của Hạ Tiên Cung, một cung một đời chỉ truyên một người."

Tiểu hồ điệp cả kinh.

Giọng nói của Cung chủ Hạ Tiên Cung tiếp tục truyền đến.

"Hắn không hài lòng đối với thân thông được truyền thừa, đang tìm tòi nghiên cứu bản chất của nó."

"Bản chất?" Con mắt của tiểu hồ điệp trợn to.

Cung chủ Hạ Tiên nói không sai, giờ phút này đúng là Hứa Thanh đang suy tư về bản chất của thuật đó. Hắn nhớ tới trước lúc mình tìm được thuật ẩn chứa trong hạt giống, lực lượng Tử Nguyệt trong cơ thể đã sinh ra phản ứng, lại kết hợp với tên của thân thông này, trong nháy mắt, một tia suy nghĩ lớn mật bắn ra trong đầu hắn.

"Trong giếng vớt ra, không chỉ có hồn của một người, hay là hồn một đám người.

"Trong giếng hiện ra, cũng không chỉ có thân thông pháp thuật cùng với các loại pháp khí."

"Những thứ đó, có chút đơn giản."

"Nếu như trong giếng có trăng, như vậy trăng này đâu cần phải là trăng trên bầu trời?"

"Cũng không nhất định hiệu dụng ở trên người địch nhân, ta hoàn toàn có thể. .. Dùng thuật này, vớt ra trăng trong nội tâm của tai"

Trong đầu Hứa Thanh nổ vang, hắn cảm thấy ý nghĩ của mình là chính xác.

"Ta hiểu được, đây cũng là lý do tại sao vị tu sĩ mặc áo giáp màu xám trước mắt lại nói nhìn ánh trăng rất đẹp, muốn có, đây là đang nhắc nhở ta! Vả lại người nọ còn hỏi ta một câu đã học được chưa? Đây cũng là đang nhắc nhở ta!"

"Thậm chí bốn chữ 'hắn chính là ta kia, người nọ đã gần như chỉ rõ cho ta rồi."

"Tất cả, là người nọ đang hỏi ta, thật sự hiểu được bản chất rồi sao?"

Nội tâm Hứa Thanh lập tức thông thấu, ý niệm trong đầu càng là vô cùng hiểu rõ, theo tâm niệm khẽ động, thân ảnh xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn trong chốc lát bộc phát ra hào quang màu tím chói mắt vô cùng.

Tia sáng này khuếch tán bát phương, thân ảnh kia tan biến, hóa thành met. . . . . ngôi sao Tử Nguyệt mênh mông!

Ngôi sao trong lòng bàn tay, tràn ra uy áp ngập trời, trong nháy mắt chợt hiện, bàn tay truyền ra tiếng nổ vang rồi trực tiếp tan vỡ, tiếp theo là thân ảnh áo giáp màu xám cũng sụp đổ dưới ánh sáng tím, trở thành tro bụi.

Trước mặt toàn bộ giếng, chỉ có một vòng Tử Nguyệt, từ từ bay lên.

Trăng này, cũng không phải là hư ảo, mà là tôn tại chân thật!

Nó không phải ngôi sao ở chỗ sâu trong tinh không bị Lý Tự Hóa lấy đi, mà là do Hứa Thanh đắp nặn, tạo thành ngôi sao Tử Nguyệt thứ hai trong đại lục Vọng Cổi

Đồng nguyên với mặt trăng chỗ Lý Tự Hóa, nhưng là của riêng Hứa Thanh!

Thân ảnh của Hứa Thanh xuất hiện ở phía trên Tử Nguyệt, chắp tay cúi đầu về phía tu sĩ áo giáp màu xám biến mất, cảm kích ân thụ nghiệp của y.

Bên ngoài, một khắc hạt giống bồ công anh tiếp cận và sắp sửa dung nhập mẫu thể, hai thân ảnh trong đó chia năm xẻ bảy hoàn toàn tan biến, chỉ có một thân ảnh mới hình thành, sừng sững ở bên trong, độc nhất vô nhị! Chính là Hứa Thanh!
Bình Luận (0)
Comment