Chương 1874: Không bằng Ngôn Ngôn (2)
Chương 1874: Không bằng Ngôn Ngôn (2)Chương 1874: Không bằng Ngôn Ngôn (2)
Chương 1874: Không băng Ngôn Ngôn (2)
Vâ phần quay ve Tế Nguyệt đại vực, Hứa Thanh không có ý định coi đây là việc chính trong lần ra ngoài này, lấy quan hệ của hắn và đám người Thế tử, nếu như hắn khẩn cầu, cuối cùng đại khái là có thể xuất thủ.
Nhưng hắn muốn cân nhắc ý nguyện của bọn họ, cho nên kế hoạch trước tiên của Hứa Thanh là tự mình nghĩ biện pháp giải quyết, nếu như thật sự không được, lại đi Tế Nguyệt.
Mặt khác, còn có một nguyên nhân khiến Hứa Thanh lựa chọn đi đến Viêm Nguyệt Huyên Thiên tộc.
Đó chính là công lao của Ninh Viêm.
Chỉ khi Ninh Viêm trở thành Thái Tử, thì hắn mới có cơ hội tiến vào trong tổ tinh, từ đó thu được thanh đăng của Tử Huyền.
Cho nên Hứa Thanh cảm thấy, chỉ với chiến công Ninh Viêm đi đến bên Hắc Thiên tộc, vẫn còn chưa đủ.
Nếu như cộng thêm việc hóa giải Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, như vậy thì công lao của Ninh Viêm sẽ vô cùng to lớn.
Trong lúc Hứa Thanh đang suy nghĩ, giọng nói của Nê Hồ Ly lại truyền đến.
"Cuộc đại săn bắn lân này của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc chia làm ba khâu, muốn trở thành Huyền Thiên Tướng, ít nhất phải trở thành hạng nhất bên trong một khâu, nếu như ngươi có thể đều đạt được hạng nhất của cả ba khâu, như vậy sắc phong cũng không phải là Huyên Thiên Tướng tâm thường."
"Mà là Đại Huyền Thiên!"
Trong giọng nói của Nê Hồ Ly cũng có một tia chờ mong.
"Đã rất nhiều năm, không xuất hiện Đại Huyền Thiên rồi."
"Mà bây giờ khâu thứ nhất săn bắn đang tiến hành, thời hạn nửa năm, đã qua một nửa."
"Khâu thứ nhất, là dời núi."
"Không phải núi bình thường, mà là Cấm sơn."
Hứa Thanh hai mắt ngưng tụ.
"Cấm sơn?"
"Không sai, mặc kệ là trong hay ngoài phạm vi thế lực Viêm Nguyệt tộc, toàn bộ núi xuất hiện ở bên trong cấm khu, đều có thể."
Nê Hồ Ly cười nói.
"Một tòa Cấm sơn, coi như là phù hợp yêu cầu, nhưng cũng chỉ là yêu cầu thấp nhất mà thôi, muốn trở thành thứ nhất, như vậy Cấm sơn ngươi lấy được, phải siêu việt tất cả mọi người."
"Đồng thời trong khâu này, ngươi phải đưa Cấm sơn đi đến Thần thành của Viêm Nguyệt Thần Sơn, dung nhập thân núi ở đó mới coi như hoàn thành."
"Trong lúc đó. . . . . Toàn bộ người tham dự cũng có thể chém giết và cướp đoạt lẫn nhau, bất luận sinh tử."
Nê Hồ Ly nói đến đây bỗng có chút dừng lại, trong mấy câu vô cùng đơn giản của Thần, cũng lộ ra mùi máu tanh.
Hứa Thanh nhẹ gật đầu, Nê Hồ Ly tiếp tục mở miệng.
"Vâ phần khâu thứ hai lại càng thú vị rồi, tên là thuần săn."
"Trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, tồn tại một số Thần Thánh, có mạnh có yếu, thuân phục một con tọa ky Huyền Thiên thuộc về ngươi, chính là yêu cầu của khâu thứ hai."
"Càng là thú vật Thần Tính cường hãn, độ khó khi thuần phục tự nhiên càng lớn, muốn trở thành người thứ nhất, khó khăn trong đó tự ngươi có thể nghĩ đến, hơi một chút không để ý, khả năng sẽ trở thành thức ăn trong miệng chúng nó."
"Cho nên đệ đệ thối à, ngươi cần phải hiểu rõ, đừng để nguyên dương còn chưa có đưa cho ta mà ngươi đã không còn nữa nhé, vả lại trong lúc đại săn bắn, coi như là ta cũng không tiện can thiệp đâu."
Hứa Thanh nghe đến đó, giống như có điều suy nghĩ, yêu cầu của khâu này có chút đặc biệt.
"Vê khâu thứ ba cũng đơn giản, thế nhưng lại là quan trọng nhất."
Trong từ đường, Nê Hồ Ly liếm liếm bờ môi, trong mắt lộ ra một quang mang yêu di.
"Đó chính là săn bắn Thần Vực!"
"Đến lúc đó, sẽ do ta cùng với hai vị tỷ tỷ cùng nhau ra tay, xé rách một đạo cửa vào Thần Vực."
"Về phần là Thần Vực nào, không thể nói cho ngươi biết rồi nhưng ta nghĩ. .... ngươi sẽ thích chỗ đó."
Nê Hồ Ly cười khẽ.
"Mà sau khi Thần Vực bị xé mở ra, tất cả người tham dự sẽ xâm nhập vào trong đó, lấy việc chém giết số lượng cùng với thân phận sinh vật Thần Vực để làm tiêu chuẩn cân nhắc." "Giết càng nhiều, tự nhiên khả năng chiến thắng càng lớn, nhưng phải biết đây chính là Thần Vực. . . Cho nên mỗi một lần đại săn bắn, trên thực tế tám phần người tham dự đều sẽ chết."
"Còn có một vài người sẽ bị xâm nhập, dị hoá trở thành thịt thần, những thứ thịt thần đó, có thể rất tốt cho đám tiểu khả ái của ta ăn, thỉnh thoảng có món ăn đặc biệt ngon, ta cũng sẽ ăn một miếng."
"Đây là một trận yến hội chuẩn bị để làm Thần Linh sung sướng, nếu như ngươi đi tham dự, vậy ta sẽ càng nhìn trận yến hội này cẩn thận hơn."
"Nhưng ta không quá hy vọng trông thấy ngươi tử vong, sau đó bị người khác ăn thịt của ngươi, cho nên. . . . có thể ta sẽ vận dụng một lần thần quyền, độc tài thịt của ngươi."
"Đệ đệ thối, ngươi cảm thấy đề nghị này của ta thế nào?”
Giọng nói của Nê Hồ Ly rất ôn nhu, nhưng hàm nghĩa trong đó lại khiến người ta sởn hết cả gai ốc.
Hứa Thanh không quan tâm, hắn khẽ gật đầu.
"Có thể."
Trong từ đường, Nê Hồ Ly kiều cười rộ lên, cười tới cả điện thờ rung động lắc lư, bụi bặm trên người tung bay, cười khiến từ đường đều lay động, tia sáng trong mắt càng thêm rực rỡ, cuối cùng Thần liếm môi, nhẹ giọng mở miệng.
"Lần này là thật sự, đệ đệ thối, ta phát hiện... Ta càng ngày càng thích ngươi hơn nữa rồi."
Hứa Thanh nhìn tới Hồng Trần Vong Tình Lâu, cùng loại ngôn từ, cùng loại cảm thụ, hắn đã từng cảm nhận qua từ chỗ Ngôn Ngôn, thậm chí nếu so sánh mà nói, Nê Hồ Ly vẫn là giữ lại một chút.
Ngoại trừ năng lực mạnh yếu, từ trên mức độ nhất định, vẫn tồn tại chênh lệch không nhỏ cùng Ngôn Ngôn.
Vì vậy Hứa Thanh không nói chuyện, hắn chắp tay sau đó quay người rời khỏi, bên trong sắc trời hoàn toàn đen nhánh, thân ảnh của hắn dần dần tan biến, hòa làm một thể cùng đêm tối, không thấy tung tích, cũng không phân biệt được lẫn nhau.
Hồi lâu, trong tối tăm, bên trong Hoàng Đô tương đối yên tĩnh, trong Hồng Trân Vong Tình lâu bị phong ấn, Nê Hồ Ly trên điện thờ khẽ ngẩng đầu, nhìn về phương xa.
"Năm đó nhị tỷ đã yêu một người, không biết cảm giác đó là như thế nào?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ