Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1693 - Chương 1875: Hành Trình Tới Viêm Nguyệt (1)

Chương 1875: Hành trình tới Viêm Nguyệt (1) Chương 1875: Hành trình tới Viêm Nguyệt (1)Chương 1875: Hành trình tới Viêm Nguyệt (1)

Chương 1875: Hành trình tới Viêm Nguyệt (1)

Hoàng Đô đại vực, bản đồ bao la, mênh mông bát ngát.

Bây giờ, là ngày thứ năm sau khi chiến sự nổi lên.

Vùng biên cương tây bắc của nhân tộc, trước kia có xây dựng một tòa trường thành giống như cự long, ngăn cách nhân tộc cùng ngoại tộc.

Tòa trường thành này mênh mông vô cùng, từ tây tới bắc, nằm nghiêng trên mặt đất, màu sắc đen nhánh, lộ ra cảm giác nghiêm túc.

Theo chiến sự xuất hiện, bây giờ nơi đó đã phong tỏa toàn bộ việc ra vào, trừ phi nắm giữ Thiên Vương Lệnh, bằng không mà nói sẽ cấm hết thảy mọi người thông hành.

Về phần bên ngoài hắc thành đó, chính là lãnh địa của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nhưng không phải là bổn tộc Viêm Nguyệt, mà là nhiều vực do tộc quần phụ thuộc hình thành, sau bảy vực mới là khu vực bổn tộc của Viêm Nguyệt.

Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, thật sự quá lớn.

"Tính cả những tộc phụ thuộc, Viêm Nguyệt có tổng cộng 87 đại vực, mặc dù phạm vi từng vực so ra đều kém Hoàng Đô đại vực của nhân tộc, nhưng cũng cực kỳ kinh người."

Một giọng nói lười biếng truyền vào trong tai Hứa Thanh.

Giờ phút này, trên bầu trời cách Hắc Thành Tây Bắc vạn dặm, một chiếc thuyền lớn do thất long kéo đi, theo tiếng rồng ngâm truyền ra, chiếc thuyên gào thét bay vê phía biên giới.

Trên thuyên có mấy trăm tu sĩ.

Mỗi một người đều mặc quần áo chỉnh tê, vẻ mặt nghiêm nghị cùng với khí thế bất phàm, về phần người đứng vị trí đầu tiên.

Vị này thoạt nhìn là một nam tử trung niên, dáng người khôi ngô, nếu so với người bình thường thì cao lớn hơn nhiều, một đầu tóc dài đen như mực, dùng dây vải màu vàng nhẹ nhàng buộc lên, tung bay theo gió.

Gã mặc một kiện cẩm bào hoa lệ thêu hình rồng với đường vân viên vàng, bên hông buộc một chiếc đai lưng bạch ngọc, rõ ràng hiển lộ thân phận tôn quý của gã.

Ngũ quan cũng không tính là thanh tú, hơi có điểm thô kệch, mày rậm mắt to, đồng thời đôi môi lại hơi mỏng, tạo cho người ta một loại uy nghiêm vô hình, thậm chí từ xa nhìn lại, sẽ cho rằng Nhân Hoàng đang ở đây.

Gã, chính là Đại hoàng tử.

Cũng là người có khí chất và tướng mạo tương tự với Nhân Hoàng nhất.

Giờ phút này gã đứng trên đầu thuyền, nhìn tới thiên địa xa xa, vẻ mặt ngưng trọng, toàn thân khí huyết nông đậm, giống như một mặt trời luân phiên, khiến cho mọi người phía sau nhìn tới đều cảm thấy chói mắt.

Đây là Đại hoàng tử ứng với hoàng mệnh, đi sứ tới Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, người hộ tống ngoại trừ bộ hạ của riêng Đại hoàng tử ra, còn có quan viên trong Hạ Huyền Ngũ Cung cùng với hộ vệ tương ứng.

Về phần người nói chuyện lúc trước, không phải là Đại hoàng tử, mà là một người hộ vệ tướng mạo tâm thường trong thuyền lớn.

Thần sắc người này nghiêm túc, tràn đầy cảnh giác, bộ dáng tùy thời có thể ra tay tận trung tan trách, mà lời nói cũng không phải truyền ra từ trong miệng gã, mà là từ trong bụng.

Bên trong bụng của gã, uẩn trong một mảnh màu đỏ, Hứa Thanh đang khoanh chân ngồi, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

"Đại sư huynh, có cần thiết phải đi lén lút như thế này không?”

Hứa Thanh ngẩng đầu, đưa mắt nhìn bốn phía.

Ban đêm mấy ngày trước, sau khi hắn rời khỏi Hồng Trân Vong Tình Lâu, đã lập tức truyền âm cho đội trưởng, cáo tri hành trình của mình, dẫu sao đội trưởng cũng muốn đi Viêm Nguyệt Huyên Thiên tộc làm đại sự.

Đội trưởng cũng nhờ có Hứa Thanh tiện tay mà làm, giải quyết xong vấn đề lớn, cho nên vừa nghe Hứa Thanh an bài, lập tức ăn nhịp với nhau, nhanh chóng chạy đến, cùng với Hứa Thanh đi tới Viêm Nguyệt.

Chỉ là lân này y có kế hoạch của mình.

"Đương nhiên phải lén lút đi qua, ta nói cho ngươi biết nhé tiểu Thanh, trong bụng ta chính là vô cùng an toàn và kín đáo, hơn nữa ta cũng coi ngươi trở thành người một nhà, mới cho phép ngươi giấu ở trong bụng ta."

Hộ vệ vẻ mặt nghiêm nghị cùng ánh mắt tỉnh táo, vừa tra xét bốn phía vừa truyền thần niệm tới trong bụng. "Tiểu Thanh, thân phận của ngươi trong nhân tộc, cho dù đi tới Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, cũng sẽ không xuất hiện gợn sóng gì quá lớn, nhưng ngươi phải suy nghĩ vì ta một chút, ta và ngươi không giống nhau."

"Trong Viêm Nguyệt thì ta quá nổi danh, toàn bộ người Viêm Nguyệt không ai không biết không người không hiểu, nếu như ta nghênh ngang di tới, sợ là chúng ta sẽ được tiếp đãi vô cùng nhiệt tình, ngươi cũng biết rồi đấy, ta là người ưa thích điệu thấp."

Hứa Thanh nhẹ gật đầu, hắn nghe hiểu rồi, ý của đội trưởng là, nếu như đi Viêm Nguyệt lộ ra thân phận, sẽ bị rất nhiều người đánh chết.

Han là đội trưởng đã từng có một kiếp, làm nên trò gì khiến cho người người oán trách, nhân thần cộng phẫn trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.

Việc này cũng làm cho Hứa Thanh nghĩ tới miêu tả quan hệ giữa đội trưởng cùng Nguyệt Viêm thượng thần. ... . "Cho nên là, chúng ta phải lặng lẽ đi vào, ngươi thấy thân phận này của ta thế nào, yên tâm, ta đã có biện pháp lăn lộn qua kiểm tra, tự nhiên cũng có biện pháp vượt qua trận pháp ở biên phòng, hơn nữa có đội ngũ của Hoàng tử yểm hộ, càng không sơ hở tý nào."

Đội trưởng đắc ý lên tiếng.

Hứa Thanh nghe xong càng thêm cảnh giác.

Cứ như vậy, một đường nghe đội trưởng nói, chiếc thuyền lớn của Đại hoàng tử chậm rãi tới gân hắc thành, Hứa Thanh không nhìn thấy bộ dáng cụ thể của nó, nhưng ở trong mắt đội trưởng, theo họ tiếp cận, một tòa trường thành hùng vĩ, như là vách ngăn cách trời đập vào trong mắt.

"Hình như lại cao hơn một chút so với trước kia."

Đội trưởng thì thâm một câu trong lòng, sau đó tiếp tục nghiêm nghị.

Không lâu sau, lực lượng đại trận của hắc thành tản ra, quét ngang về phía thuyền lớn, cho dù là Hoàng tử, nhưng trong thời kỳ chiến tranh này, kiểm tra cần thiết vẫn phải có.

Mà Đại hoàng tử cũng không có bất kỳ ý kiến gì đối với việc này, mặc kệ lực lượng của trận pháp đảo qua, tất cả mọi người cũng là như vậy, đội trưởng bên đó bí mật cắn xuống một khối huyết dịch giấu ở trên răng.

Trận pháp lan tràn chấn động, một nén nhang sau, hết thảy như thường.

Trận pháp của hắc thành tản ra một đạo khe hở, đồng thời cách ly hai bên, khiến cho khe hở trở thành tôn tại đơn độc, giống như một cánh cửa đi thông tới bên ngoài hắc thành.

Dù là trận pháp kiểm tra không có vấn đề, nhưng bên trong hoàng mệnh cũng không cho phép Đại hoàng tử có thể vào trú hoặc dừng lại ở biên cương, cho nên bọn họ chỉ có thể thông qua nơi đây, không thể lưu lại. Càng có từng đạo khí tức khóa chặt thuyền lớn.

Dưới những đạo khí tức này, bảy con kim long kéo thuyền lớn cũng theo bản năng quét động lân phiến, kéo thuyền lớn chui vào khe hở, toàn lực bay ra khỏi cửa.

Hơn 10 hơi thở sau, thuyên lớn rời khỏi khe hở, đi tới thiên địa bên ngoài biên cương của nhân tộc, cánh cửa thông hành của trận pháp mở ra phía sau chớp mắt khép kín lại.

Toàn bộ quá trình, không có bất kỳ người nào mở miệng.
Bình Luận (0)
Comment