Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1702 - Chương 1884: Huyền Thiên Tướng (2)

Chương 1884: Huyền Thiên Tướng (2) Chương 1884: Huyền Thiên Tướng (2)Chương 1884: Huyền Thiên Tướng (2)

Chương 1884: Huyen Thiên Tướng (2)

Đó là một cái đầu dị tộc.

Làn da màu nâu, đầu có song giác, tổng thể hình bầu dục, trên lỗ mũi xỏ một chiếc hoàn.

Trước mặt có bảy mắt, có thể thấy trong giữa mắt xám trắng khô héo có thân ảnh tu sĩ đang khoanh chân đả tọa.

Mỗi một cái đều là tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên, khí thế kinh người.

Mà cái đầu cực lớn đó không khác gì thành trì vậy, dù cách rất xa cũng có thể khiến người ta nhìn thấy, hông mang bốn phía chính là tràn ra từ bên trong cái đầu đó.

Tộc của cái đầu đó thì Hứa Thanh không biết, nhưng hắn có thể thông qua uy áp cái đầu tràn ra, cảm nhận được ý niệm Uẩn Thần lưu lại.

Kia tựa hồ là một cái đầu của đại năng Uan Thanl

Quan trọng nhất là, bên trên còn tràn ngập một chút cảm giác Thần Linh, sau khi Hứa Thanh cảm thụ, trái tim không khỏi đập nhanh hơn.

Nhưng giờ phút này, cái đầu dường như bị luyện chế thành một kiện pháp bảo, tuy trên đỉnh đầu có vài sợi tóc dài héo rũ phấp phới, nhưng chính giữa lại có một mảng lớn khu vực không có tóc.

Chỗ đó lại được xây dựng lên từng tòa kiến trúc, còn có thể thấy đám người hối hả ở bên trong.

Như là phiên chợ.

Từ xa nhìn lại, thỉnh thoảng có người bay ra, hóa thành cầu vồng đi xa.

Vả lại theo nó đi đến, gió lớn từ trời phả xuống, dấy lên phong bạo trên mặt đất, thân ảnh của hai người Hứa Thanh cùng đội trưởng cũng không khỏi hạ xuống một chút.

"Thế mà lại gặp Huyền Nguyệt phường." Đội trưởng nghiêng người ngóng nhìn, dần dần nhận ra, sau đó trong mắt lộ ra hồi ức và vui mừng.

"Huyền Nguyệt phường?”

Hứa Thanh nhìn đội trưởng.

Nghe Hứa Thanh mở miệng hỏi, đội trưởng hất càm lên.

"Thượng thần không nói cái này cùng ngươi hả?"

Hứa Thanh trừng mắt nhìn qua, biết rõ trên đường trong lòng của đại sư huynh rất chua xót, vì vậy lắc đầu, lộ ra biểu cảm tiếc nuối.

Chú ý tới biểu cảm của Hứa Thanh, trong lòng của đội trưởng cũng thoải mái một chút, đắc ý truyền ra lời nói.

"Huyền Nguyệt phường là phương thức phiên chợ đặc thù của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, bọn họ thường thường không cố định chỗ ở, đều là quay chung quanh ba tòa lều lớn tư quyền di động mà đi." "Mà Huyền Nguyệt phường chính là kinh doanh đặc sắc đối ngoại của Viêm Nguyệt Huyên Thiên tộc."

"Vâ phần bản thân cái đầu đó, nhìn khí tức Thần Linh trên người nó, thứ đồ chơi này đại khái khả năng đến từ Thần Vực."

"Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc rất thích vào lúc đại săn bắn xé mở một cái Thần Vực, sau đó xâm nhập vào săn giết, ngươi nói bọn họ tìm đường chết, nhưng mỗi lần bọn họ đều thành công, ngươi nói bọn họ không tìm đường chết, đó dù sao cũng là Thần Vực."

"Cũng không biết liệu một ngày nào đó, ba vị Thần Nhật Nguyệt Tinh có chọc phải tôn tại không thể trêu chọc, đến lúc đó bị một cái tát chụp chết hay không nữa."

Đội trưởng then thức cảm khái, thì thâm một câu.

"Nếu thật sự có ngày đó, tốt nhất một tát chụp chết lão nương Nguyệt Viêm trước, lại một tát chụp chết tiểu hồ ly lang lơ Tinh Viêm."

Hứa Thanh trâm mặc.

Đội trưởng nói xong, hình như đáy lòng thoải mái hơn rất nhiều.

"Ngươi có lệnh bài đại săn bắn, chúng ta có thể đi vào đó, đi, chúng ta vào bên trong nhìn xem có vật gì tốt không."

Nói xong, thân thể đội trưởng nhoáng một cái bay thẳng đến Huyền Nguyệt phường nơi xa, Hứa Thanh cũng hóa thành cầu vồng đi sau, theo họ tới gần, uy áp đến từ Huyền Nguyệt phường càng cường liệt.

Mà không khí hối hả trong đó cũng càng dần càng rõ ràng, thậm chí từ xa xa Hứa Thanh đã nhìn thấy rất nhiêu cửa hàng cùng với quầy hàng.

Điều này cũng khiến hắn nghĩ tới Quỷ phường.

Cũng là cái đầu và là phường thị, cả hai có chỗ tương tự.

Hứa Thanh trâm ngâm, hắn không biết đây là trùng hợp hay có ẩn chứa bí ẩn gì.

Vì vậy hắn cảm giác Tiểu Ảnh một chút.

Năm đó cái đầu ở Quỷ phường nọ chính là bị Tiểu Ảnh hấp dẫn.

Mà Tiểu Ảnh bên đó sau khi hấp thu cấm khu lúc trước, giống như đang ngủ đông để tiêu hóa.

Cứ như vậy theo Hứa Thanh và đội trưởng tới gần, Huyền Nguyệt phường trong mắt bọn họ càng lúc càng lớn, mắt thấy khoảng cách giữa nhau còn chưa tới ngàn trượng, một tiếng gâm nhẹ khiến cho thiên địa biến sắc, xuyên kim liệt thạch, dẫn động vô số sấm sét, thậm chí ngay cả hư vô cũng đều dấy lên gợn sóng, truyền ra từ bên trong Huyền Nguyệt phường.

Theo âm thanh vang vọng, một con hung thú kỳ dị xông ra từ bên trong Huyền Nguyệt phường.

Hung thú này không lớn, chỉ có 100 trượng, vừa vặn trên uy áp lại không kém bao nhiêu so với cái đầu, tu sĩ tâm thường liếc mắt nhìn, tâm thần sẽ lay động, giống như bị nhiếp hồn vậy.

Con thú có thân hình như sói, tổng thể màu xanh đen nhưng lại có mai rùa trên lưng, mặt như lệ quỷ, đỉnh đầu còn có bộ lông màu trắng tản ra, thoạt nhìn rất quỷ dị.

Mà mặt quỷ trên người nó không phải một, là sáu chiếc mặt quỷ.

Ngoại trừ đầu, trên đầu gối tứ chi của nó còn có chỗ cuối cùng của cái đuôi cũng đều có mặt quỷ dữ tợn hiện ra, nhìn thấy mà giật mình.

Càng có tiếng gào thét gầm nhẹ, truyền ra từ trong miệng sáu mặt đó.

Phía dưới cũng càng kinh người, đó là một biển quỷ hồn trống rỗng xuất hiện.

Nó rõ ràng là vòng quanh biển quỷ hồn mà đi, dường như những nơi nó đi qua, đại biểu cho tử vong cùng hạo kiếp, về phần giữa đám tóc trắng trên đỉnh đầu, có một người đang đứng. Người này mặc chiến giáp tử kim, thân thể cao lớn, một đầu tóc vàng tung bay theo gió, mắt sáng như đuốc, giống như có thể thiêu cháy hết thảy sinh linh nhìn gã.

Càng có chấn động Uẩn Thần bốc lên ở trên thân người, dẫn động thiên lôi cuồn cuộn, đồng thời điều khiển con thú vật dữ tợn vả lại kỳ dị rời khỏi Huyền Nguyệt phường, gào thét đi tới bầu trời xa xa.

Bên trong Huyền Nguyệt phường, toàn bộ tộc nhân Viêm Nguyệt nhìn thấy một màn như vậy, trong mắt nhao nhao lộ ra cuồng nhiệt, cúi đầu cúng bái.

Trong lòng Hứa Thanh tương tự xuất hiện gợn sóng, giờ phút này còn đội trưởng cũng nhỏ giọng truyền âm.

"Ta biết rõ con hung thú kia, tên gọi là Quỷ Xa."

"Người ở trên thì ta chưa thấy qua, nhưng tu sĩ mặc chiến giáp tử kim chỉ có một loại." "Huyền Thiên Tướng!"
Bình Luận (0)
Comment