Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1713 - Chương 1895: Đây Mới Là Hứa Thanh (1)

Chương 1895: Đây mới là Hứa Thanh (1) Chương 1895: Đây mới là Hứa Thanh (1)Chương 1895: Đây mới là Hứa Thanh (1)

Chương 1895: Đây mới là Hứa Thanh (1)

Khâu Tước Tử chú ý tới vẻ uẩn lạnh trong mắt của Hứa Thanh, nghĩ tới tên địch nhân tử vong lúc trước, vì vậy hít sâu một hơi rồi lập tức gật đầu, thân thể nhoáng một cái bay ra dẫn đường phía trước.

Hứa Thanh một đường sắc mặt âm lãnh đi theo phía sau, đội trưởng bên cạnh cũng thu hồi suy nghĩ vừa rồi.

Mặc dù tình cảm của y đối với nhân tộc rất nhạt, nhưng nghe thấy chuyện như vậy, trong lòng vẫn xuất hiện chút gợn sóng.

"Nhân tộc... .

Đội trưởng than nhẹ trong lòng.

Cứ như vậy, thân ảnh ba người bọn họ càng dần càng tới gan chỗ sâu trong cấm khu.

Chỗ cung điện màu vàng giữa không trung, tên quý tộc Viêm Nguyệt trong đó nhếch miệng, bộ dạng rất vui vẻ.

"Lúc này mới có chút ý tứ, không có đổ máu và tử vong, sao có thể gọi là đại săn bắn chứ."

Thời gian chậm rãi trôi qua, hai ngày Sau...

Chỗ sâu trong cấm khu, trên một cây đại thụ cao ngất, Hứa Thanh cùng với đội trưởng còn có Khâu Tước Tử đứng ở trên đó, nhìn ve phương xa.

Xa xa, giữa thiên địa tràn ngập sương mù màu đen mỏng manh, khiến cho thế giới đều bị che phủ biến thành u ám, cả vùng đất là rừng rậm héo rũ, bên trong âm u, như là yêu ma quỷ quái.

Mà sau khu rừng khô, thì là từng tòa ngọn núi lên xuống cao thấp, như là ngọa long vậy, do 27 tòa cấm sơn cùng nhau hợp thành một dãy sơn mạch trùng trùng điệp điệp.

Đi ngang qua non nửa cấm khu, trong đó còn có vài toà ẩn chứa hỏa diễm màu đen, thi thoảng lại phun trào ra một chút khói đen, lượn lờ bốn phía, đồng thời cũng có dòng nham thạch màu đen chảy xuống.

"Chỗ đó, chính là cấm sơn của mảnh cấm khu này."

Khâu Tước Tử thấp giọng mở miệng.

Hứa Thanh cảm thụ cực nóng xen lẫn trong gió thổi tới, hai mắt nheo lại.

Hắn đã thấy qua nhiêu cấm khu, bình thường mà nói, đều lấy âm lãnh là chủ yếu, trong cấm khu tồn tại núi lửa, vẫn là lần đầu gặp phải.

"Toàn bộ người tham dự đại săn bắn đều có thể tranh đoạt 10 ngọn núi sau cùng, còn 17 ngọn núi phía trước, thì là đã được dự định như ta nói lúc trước."

"Vâ phần cấm sơn chia cho Đại hoàng tử nhân tộc, là. .. ngọn núi thứ 9."

Khâu Tước Tử giơ tay lên, chỉ một ngón tay tới phía trước.

Hứa Thanh nhìn qua, hắn cảm nhận được rất nhiều khí tức bên trong dãy núi, đến từ toàn bộ người tham dự đại săn bắn hội tụ ở nơi đây.

Mỗi một ngọn núi đều có, nhất là mười ngọn đằng sau, khí tức càng thêm pha tạp.

Mà ngọn núi Khâu Tước Tử chỉ tới cũng là như thế.

Trừ bên ngoài những thứ đó ra, giữa những khí tức đều có một loại cảm giác giương cung bạt kiếm, nhưng tựa hồ đều đang kiềm chế, không có lập tức kích phát.

"Còn thời gian một ngày, cấm sơn nơi đây có thể bị nhấc lên, đến lúc ấy loạn chiến và tranh đoạt cũng sẽ bộc phát."

Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Trong mắt Khâu Tước Tử lộ ra một tia chiến ý, ngọn núi của gã đã bị cướp, bây giờ đang ở chỗ của Hứa Thanh.

Gã không dám đoạt từ chỗ của Hứa Thanh, cho nên mục tiêu của gã là cấm sơn nơi đây.

Mà trên đường gã cũng đã khách khí thỉnh cầu, nếu như bản thân có thể cướp được một tòa cấm sơn, hy vọng Hứa Thanh sẽ không làm khó mình.

Đối với việc đó thì Hứa Thanh đồng ý, mặc dù hắn cũng cần cấm sơn, nhưng tin tức Khâu Tước Tử đưa ra, tương tự có giá trị.

"Hứa đạo hữu, chúng ta chỉ cần kiên trì chờ đợi một ngày là được."

Khâu Tước Tử vận hành tu vi trong cơ thể, hai mắt lộ ra tinh mang, theo kế hoạch của gã, không tồn tại sự tình bây giờ ra tay tranh đoạt, bởi vì gã cảm thấy làm vậy không có ý nghĩa, cướp được cũng vô dụng, cần trụ lại nơi đó thời gian một ngày, sẽ khiến tu sĩ khác chú ý cùng vây công.

Như vậy sẽ có mạo hiểm rất lớn, khó khăn cũng càng cao.

"Đợi ngày cuối cùng trôi qua, khi toàn bộ ngọn núi có thể bị lấy đi thì chúng ta sẽ xông ra, tranh đoạt ngọn núi mục tiêu, sau đó có thể lập tức rời khỏi."

"Kể từ đó, xác xuất thành công sẽ cao hơn, dẫu sao lúc đó những ngọn núi khác cũng có thể bị lấy đi, như vậy tự nhiên sẽ phân tán mục tiêu của mọi người."

Hứa Thanh nhìn qua ngọn núi thứ 9, sau đó lại chuyển mắt nhìn về phía những ngọn núi khác, trong mắt tràn ngập lạnh lếo, nhàn nhạt mở miệng.

"Không cần phiền phức như thế."

Nói xong hắn nhảy lên, bay về phía bầu trời, tiến thẳng đến sơn mạch phía trước.

Ở phía sau hắn, thần sắc của Khâu Tước Tử biến đổi, gã biết rõ Hứa Thanh rất mạnh, cũng tận mắt nhìn thấy, nhưng gã không cho rằng chiến lực của đối phương có thể đồng thời đối mặt với tất cả mọi người.

Mà rõ ràng dựa theo phương pháp của gã, lấy lực lượng của Hứa Thanh, gân như có 10 thành nắm chắc thu được một tòa cấm sơn, thậm chí hai tòa cũng có khả năng, nhưng nếu lỗ mãng phóng đi như bây giờ, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, hết thảy sẽ có biến số.

"Dạng này...

Trong lòng của Khâu Tước Tử hơi quýnh lên, vừa muốn mở miệng nhưng đội trưởng bên cạnh khẽ cười một tiếng, lúc bay đi ngang qua bên cạnh gã bỗng nói một câu.

"Mục tiêu của ngươi là một tòa cấm sơn, nhưng mục tiêu của tiểu sư đệ, là toàn bộ."

"Toàn bộ?" Tâm thân của Khâu Tước Tử chấn động mãnh liệt, trong lúc cơn hoảng sợ bốc lên, thân ảnh của Hứa Thanh đã bay đến giữa không trung, tay phải giơ lên đặt trên bờ vai bên trái, kéo một cái ra phía ngoài.

Đồ đẳng trên người hắn lập tức lập lòe, trong tích tắc có một mảnh hỏa diễm màu đen bộc phát ra từ trên người Hứa Thanh, hình thành biển lửa lan tràn ngập trời.

Cùng lúc đó theo đồ đằng xuất hiện, Kim Ô ở trên lao ra, bay lượn bên trong biển lửa, truyền ra tiếng kêu sục sôi giữa thiên địa.

Thân hình màu đen, hình dáng giống chim Phượng, từng cái đuôi lửa thật dài tản ra chung quanh, khiến cho những tu sĩ trên 27 ngọn núi chú ý.

Ngay khi bọn họ nhìn tới Kim Ô trên không trung, tay phải Hứa Thanh trảo một cái về phía Kim Ô.

Kim Ô lập tức hi. . ¡... iiii một tiếng, âm thanh càng thêm sục sôi và cả người xông lên, cấp tốc bay đến phía tay phải Hứa Thanh, trong quá trình đó thân thể của nó nhanh chóng phân giải, cuối cùng khi xuất hiện ở tay phải Hứa Thanh, Kim Ô tan biến và một thanh trường thương màu đen hiện ra giữa thiên địa, xuất hiện trong tay Hứa Thanh.

Trường thương vừa hiển khiến thiên địa biến sắc, từng đạo tia chớp đảo qua bốn phương, tựa như muốn xé rách màn trời, càng có tiếng gâm nhẹ đến từ hư vô, giống như không cho phép nó phủ xuống thế gian, phát ra cảnh cáo.
Bình Luận (0)
Comment