Chương 1908: Bản điện chờ han tới kéo xe (2)
Chương 1908: Bản điện chờ han tới kéo xe (2)Chương 1908: Bản điện chờ han tới kéo xe (2)
Chương 1908: Bản điện chờ hắn tới kéo xe (2)
Thiếu niên vẫn nở nụ cười như trước, mặc kệ long liễn lướt nhanh qua những người bái kiến phía trước, trong miệng truyền ra giọng nói vui vẻ.
"Cổ Việt Trung Huy, ngươi nói sau khi tiểu tử nhân tộc kia biết ngươi làm kéo xe cho bản điện, liệu có đến tìm ngươi không?”
"Nếu như hắn gia nhập trong đội ngũ kéo xe, nói không chừng bản điện có thể đi đến Thân Sơn sớm tầm vài ngày."
Đại hoàng tử biến sắc, hô hấp của những nhân tộc khác cũng dồn dập.
Tin tức bế tắc, khiến cho bọn họ không biết nhân tộc trong miệng đối phương là ai, cũng khó có thể suy đoán, nhưng bọn họ có thể cảm giác ác ý đến từ vị tiểu vương gia sau lưng vô cùng rõ ràng.
Trong lúc nói, ngọc giản trong tay thiếu niên lập loe một chút, tản hành tung của mình ra ngoài.
Sau đó duỗi lưng một cái, phất tay tiếp tục quất.
Cảnh tượng này được rất nhiều tu sĩ Viêm Nguyệt trên đường thấy, mà tin tức cũng ở dưới bản thân thiếu niên để lộ ra, khiến càng nhiều người hơn nữa biết được, sau đó tản ra.
Mấy ngày sau, nội vực thứ sáu, thân ảnh Hứa Thanh cầm theo trường thương màu đen, đi ra từ bên trong một mảnh dãy núi, rất rõ ràng, oan hồn trên trường thương màu đen đã càng nhiều hơn rồi.
Khí tức máu tanh ở trên người Hứa Thanh cũng càng nồng đậm hơn.
Đội trưởng bên cạnh nở nụ cười to, thỉnh thoảng nhìn túi trữ vật của mình, hiển nhiên rất là thoả mãn đối với thu hoạch lần này.
Về phân Khâu Tước Tử đi theo phía sau bọn họ, bây giờ cả người sớm đã tê rần. Một đường cùng nhau di tới, coi như gã đã có nhận thức càng sâu hơn đối với hai vị nhân tộc ở trước mắt rồi, vị được xưng là đội trưởng chính là hạng người tâm tính không bình thường, pháp thuật quỷ dị, ưa thích đập dị tộc thành hoa quả, tiếp đó từng miếng từng miếng ăn tươi.
Gã không có cách nào, sau khi ăn mấy dị tộc, cũng thấy mùi vị... Không tệ lắm.
Về phần bổn tộc, gã cự tuyệt.
Mà sinh hoạt trong thế giới tôn tại Thần Linh, cho dù gã là Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nhưng cũng đã gặp sự tình cùng loại rôi, cho nên cơ bản là không coi vào đâu, chân chính để cho gã cảm thấy chấn động vẫn là, tiểu Thanh trong miệng đội trưởng.
Gã đã từng gặp qua hạng người giết chóc, bản thân gã cũng là hạng người đó, nhưng vẫn bị Hứa Thanh giết chóc làm cho gã chấn động.
Trừ phi là gặp phải Bạch Trạch tộc, nếu không đối phương rất ít chủ động ra tay, cũng sẽ không trông thấy người có cấm sơn sẽ lập tức cướp đoạt.
Không cần thiết.
Bởi vì bản thân mấy trăm ngọn núi trôi lơ lửng ở trên đầu, đã có thể chấn nhiếp rất nhiều tu sĩ, nhưng đúng là vẫn còn có một chút hạng người hung tàn, lấy các loại phương pháp ý đồ muốn giết chết hắn.
Mà kết cục của những tên chủ động trêu chọc đó, đều đã thành thi hài, linh hồn bị vô số hồn ti màu đỏ thôn phệ, cấm sơn thành vật vô chủ.
Ví dụ như vừa xong, trong dãy núi nọ chính là như vậy.
Dọc theo đoạn đường này, sự việc cùng loại càng dần càng nhiều, cấm sơn trên đỉnh đầu của Hứa Thanh cũng nhanh chóng gia tăng.
Rõ ràng có một cỗ vòng xoáy đang lấy Hứa Thanh làm trung tâm, ầm ầm chuyển động. Về phần nguyên nhân hình thành vòng xoáy, Khâu Tước Tử từng thăm dò rồi, cũng đã báo cho hai người Hứa Thanh biết về việc Bạch Trạch tộc không cam lòng, cùng với khí thế nhân tộc bên trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên như vậy, sẽ đưa tới rất nhiều người chú ý.
Nhưng đội trưởng không thèm để ý chút nào, thần sắc của Hứa Thanh cũng như thường.
Từ đầu Khâu Tước Tử còn không hiểu, sau khi tự mình suy tư, kết hợp với hiện trạng của nhân tộc bây giờ, gã đã có đáp án.
"Vị này, hẳn là muốn tranh đoạt tư cách Huyền Thiên Tướng, lấy loại phương thức đó hóa giải nguy cơ của nhân tộc bây giol
"Khó trách hắn giết chóc lượng lớn Bạch Trạch tộc, vậy nếu như Tư Ách Tộc xuất hiện, nhất định hắn cũng sẽ lập tức chém giết."
Sau khi nghĩ như vậy, Khâu Tước Tử lại đắn đo một chút, de tránh ngày sau gây ra hiểu lầm, gã vẫn là cáo tri cho Hứa Thanh tin tức mình vừa mới thu được.
"Hai vị đạo hữu, chỗ ta..... Vừa mới nhận đến một đạo tin tức, về Đại hoàng tử của nhân tộc các ngươi."
Khâu Tước Tử nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh thu hồi trường thương màu đen, nhìn mấy trăm tòa cấm sơn trên đỉnh đầu, đi thẳng về phía trước.
"Nói."
"Đại hoàng tử nhân tộc cùng với một số tùy tùng, bị Minh Nam Vương thế tử bắt giữ, bọn họ hình như có giao dịch gì đó, vì vậy đám người Đại hoàng tử đã kéo long liên cho đối phương..... Việc đó đã lan truyền khắp Viêm Nguyệt."
Khâu Tước Tử thấp giọng mở miệng.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, đội trưởng cũng không có quá nhiều ngoài ý muốn, lúc trước Khâu Tước Tử đã nói, vả lại loại giao dịch này cũng không có liên quan cùng bọn họ, bọn họ không có cách nao di quan.
"Trong tu sĩ đạo hữu giết, có người dưới trướng Minh Nam Vương thế tử, cho nên gã ta đã báo cho bên ngoài biết rằng, ngươi giết bao nhiêu tu sĩ Viêm Nguyệt, gã ta sẽ dùng roi quất gấp nghìn lần trên người đám nhân tộc cùng với Đại hoàng tử kéo xe, hơn nữa còn lộ ra hành tung của mình."
Khâu Tước Tử do dự, vẫn nói chỉ tiết tin tức ra.
Hứa Thanh dừng bước chân lại, đội trưởng nhướn lông mi lên.
Nếu mà là như vậy, đã có liên quan cùng bọn họ rồi.
"Cố ý lộ ra hành tung của bản thân?”
Hứa Thanh quay đầu, nhìn Khâu Tước Tử.
Đối mặt với ánh mắt của Hứa Thanh, Khâu Tước Tử cảm thấy áp lực rất lớn, gã thở sâu sau đó nhẹ gật đầu.
"Là cố ý, bây giờ đang trong nội vực thứ tư, rõ ràng muốn dẫn đạo hữu qua đó, địa vị của Minh Nam Thế tử trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc cực cao, phụ thân của Minh Nam Vương là Nhật Viêm Thân Hạ Thiên Vân tư quyền trướng tiền chi vương, được tư quyền coi trọng, tu vi và quyền thế đều ngập trời..."
"Gã ta có bao nhiêu cấm sơn?"
Hứa Thanh hỏi.
"Nghe nói, hơn 400 tòa.
Khâu Tước Tử nhìn Hứa Thanh.
"Dẫn đường."
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang, bình tĩnh mở miệng.
Đội trưởng ở một bên nhếch miệng cười một cái.
Nội tâm Khâu Tước Tử rung động lắc lư, muốn khuyên can một chút, nhưng nhìn thấy uẩn lạnh trong mắt của Hứa Thanh, gã lựa chọn gật đầu.
Ba đạo cầu vồng lập tức dựng lên, gào thét đi về phía nội vực thứ tư.