Chương 1909: Tam Thập Lục Tiên Cương (1)
Chương 1909: Tam Thập Lục Tiên Cương (1)Chương 1909: Tam Thập Lục Tiên Cương (1)
Chuong 1909: Tam Thap Luc Tiên Cương (1)
Thời gian trôi qua.
Nửa tháng sau, ba người Hứa Thanh vượt ngang qua nội vực thứ tư, truy tìm tung tích của Minh Nam Thế tử, một đường đi tới nội vực thứ ba.
Nơi đây đã cách rất gần với điểm cuối cùng của khâu thứ nhất đại săn bắn là Thần Sơn, chỉ cách có hai vực nữa.
Mà toàn bộ hình dạng mặt đất của nội vực thứ ba đều lấy núi lửa là chủ yếu, vô số núi lửa bộc phát quanh năm, hình thành khói đen rậm rạp, lan tràn ở trên trời.
Về phần đại địa, đó là vô tận biển nham thạch nóng chảy.
Chỉ là thi thoảng lại có gió lạnh thổi qua, tạo thành từng con đường đứt quãng không cố định, thường thường sau khi hình thành một thời gian ngắn, chúng nó sẽ lại hóa thành nham thạch nóng chảy, theo gió cải biến, sẽ có con đường mới hình thành.
Hết thảy đều không ổn định, khiến cho phàm tục trong đây không thể thông hành.
Dựa theo đạo lý mà nói, đối với rất nhiều tộc quần, địa hình như thế không ha thích hợp để sinh tôn.
Nhưng theo cách nhìn của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nơi đây lại cực kỳ thích hợp.
Hoàn cảnh ác liệt như thế có thể khiến cho nhục thể của bọn họ được ma luyện quanh năm, cũng có thể bảo trì tâm ý cường giả, đồng thời chữ Viêm trong tên của tộc, cũng đại biểu cố chấp của tộc quần bọn họ đối với hỏa diễm.
Giờ phút này, trung bộ nội vực thứ ba, dưới mây đen dày đặc do núi lửa phun trào vô số năm hình thành, âm thanh quất roi vang vọng, một chiếc cốt long đang tiến về phía trước.
Tốc độ rất nhanhl Có thể nhìn thấy trước cốt long, điểm cuối cùng của mấy trăm đầu xích sắt, là Đại hoàng tử cùng với thủ hạ dưới trướng đang kéo xe, quân áo từng người tả tơi, xanh xao vàng vọt, tuyệt đại đa số đều là trong mắt vô thần.
Những người còn lại, riêng phần mình trâm mặc nghiến răng, bộc phát toàn lực kéo xe về phía trước.
"Rất thú vị, không biết đoạn đường này do tác dụng của roi, hay là đám các ngươi thật sự tỉnh ngộ, hoặc là muốn nhanh kết thúc... .. Đương nhiên, có lẽ còn có một nguyên nhân, đó là các ngươi không muốn bị tên đồng hữu nhân tộc thanh danh hiển hách nọ đuổi theo?"
"Tóm lại, ta rất hài lòng với tốc độ của các ngươi."
Bên trong long cốt, Minh Nam Thế tử mở miệng cười, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, nụ cười của gã ta bị thay thế bằng âm trầm, giọng nói cũng biến thành lạnh lùng. "Nhưng mà, ta rất không hài lòng về thái độ của các ngươi."
"Hiện giờ, ta muốn chính là chậm, các ngươi. .... Chạy quá nhanh."
Nói xong, vô số cây roi hư ảo lập lòe phía trước cốt long, âm thanh quất roi lại truyền ra.
Một vài vị nhân tộc phun ra máu tươi, càng có mấy người không chịu nổi hành hạ cùng với thôn phệ đến từ khóa sắt trên cả đoạn đường, đã mất đi khí tức, thi thể rơi xuống.
Có người rơi vào bên trong nham thạch nóng chảy, bị nuốt mất.
Có người rơi tới trên đường nhỏ, trở thành thây khô, chờ đợi chu kỳ kế tiếp, khi con đường mới hình thành, những thi thể đó cũng sẽ theo con đường tương tự trâm xuống, bị dìm ngập trong dung nham.
Trên bầu trời, tốc độ kéo của chiếc xe cốt long bị ép buộc chậm lại.
Khuất nhục và phẫn nộ, bốc lên trong nội tâm của những nhân tộc kéo xe, nhưng lại bất đắc dĩ....
Tộc quân cường đại, mới là căn bản của tất cả.
Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc cường hãn, khiến cho vô số tộc quần ở trước mặt bọn họ, căn bản không có tôn nghiêm.
Rớt lại phía sau, chính là nguồn gốc của tội lỗi.
Cùng lúc đó, dưới mảnh mây đen này, cách long cốt ngoài vạn dặm, thân ảnh ba người Hứa Thanh đang bay nhanh đến.
"Vị Minh Nam Thế tử nọ hành động cao điệu, không hề che giấu hành tung, căn cứ tin tức mới nhất, có người trông thấy gã đang đi ve phía nội vực thứ hai, hẳn là chúng ta cách long liễn của gã không phải rất xa."
Khâu Tước Tử thấp giọng mở miệng.
Đội trưởng liếm liếm bờ môi, Hứa Thanh khẽ gật đầu, nhìn qua mây đen noi xa, lai nhin ve nham thach nong chay phía dưới, giữa thiên địa của nội vực thứ ba tràn ngập cực nóng, tựa như một cái lông hấp, nhưng lại không có khí nóng bốc lên.
Nhưng mà, cảm giác nóng mặc kệ đối với thân thể hay là linh hồn, đều có xâm nhập, lại còn mãnh liệt vô cùng.
"Hứa đạo hữu, có muốn. .... Suy nghĩ thêm một chút hay không?"
"Minh Nam Thế tử tu vi kinh người, nghe nói không lâu lúc trước đã đột phá Quy Hư tam giai, bây giờ đã là tứ giai, tạo thành hư ảo giới."
"Vả lại... thân thể của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc vượt trội hơn quá nhiều tộc quần, pháp thuật cũng là như vậy, trình độ hùng hậu của tu vi càng lớn, tất cả mọi thứ khiến cho tộc quân của ta trong cùng một cảnh giới, gần như là vô địch."
Thật ra trên cả quãng đường đi tới, Khâu Tước Tử đều không dám khuyên bảo, nhưng bây giờ vẫn nhịn không được mở miệng.
"Mặt khác, phụ thân của gã ta là Minh Nam Vương, là đại năng Uẩn Thần bát giới đỉnh phong, có lời đồn còn cách cực hạn cửu giới không xa."
"Tư cách là nhi tử độc nhất của Minh Nam Vương, từ nhỏ Minh Nam Thế tử đã lộ ra thiên phú dị bẩm, mặc dù không phải đệ nhất thiên kiêu của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc thế hệ này, nhưng cũng có thể liệt vào mười thứ hạng đầu."
"Ta chưa từng thấy gã ta ra tay, nhưng thường xuyên nghe nói về chuyện của gã ta."
"Ví dụ như, gã ta am hiểu chú thuật, càng có cấm thuật, thậm chí còn biết Thần Thuật."
"Thậm chí có lời đồn, gã đã học xong mấy đạo công pháp Hoàng cấp trong Tam Thập Lục Tiên Cương của Viêm Nguyệt!"
"Bình thường mà nói, có thể học được một đạo, chính là công pháp Hoàng cấp đỉnh phong của ngoại tộc."
"Thế nên, chẳng những thực lực của bản thân Minh Nam Thế tử kinh khủng, bối cảnh càng là kinh người... giao chiến cùng gã ta, bất kể thắng bại đều phải trả giá thật nhiều, không đáng. ... “
Khâu Tước Tử bên cạnh tận tình khuyên bảo, thân sắc của Hứa Thanh vẫn như thường, đội trưởng lại khẽ nhếch miệng cười một cái, vứt cho Khâu Tước Tử một quả táo.
"Tiểu tử không tệ, đoạn đường này cùng đi, ta phát hiện ngươi coi như cũng có thể kết giao."
"Nhưng mà, ngươi chỉ thấy được bối cảnh của vị Minh Nam Thế tử kia, lại không biết bối cảnh của chúng ta."
"Yên tâm, chỉ là một tên Minh Nam Vương mà thôi, nếu như tiểu Thanh nguyện ý tống xuất nguyên dương. . .
Đội trưởng vừa nói đến đây, Hứa Thanh quay đầu nhìn y một cái. Đội trưởng cười hắc hắc, không tiếp tục nói.