Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1751 - Chương 1933: Chuyên Nghiệp (1)

Chương 1933: Chuyên nghiệp (1) Chương 1933: Chuyên nghiệp (1)Chương 1933: Chuyên nghiệp (1)

Chương 1933: Chuyên nghiệp (1)

Hứa Thanh khá là động tâm đối với Cửu Lê.

Dau sao đây cũng là hung thú có ý nghĩa rất đặc thù với Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nếu như có thể thu phục được nó làm tọa ky, hắn sẽ giống như một tuấn mã tuyệt trần, trở thành đệ nhất của khâu thứ hai.

Mục tiêu của Hứa Thanh không phải là Huyền Thiên Tướng, mà là Đại Huyền Thiên!

Mà muốn trở thành Đại Huyền Thiên hiếm có, nhất định phải cầm được đệ nhất của từng khâu.

"Nhưng đáng tiếc, Cửu Lê..... Không phải ta có thể thu phục."

Hứa Thanh thầm than, mặc dù có đôi khi hắn làm việc quyết đoán, cũng nguyện ý điên cuông, nhưng phần lớn đều đã trải qua quá trình cân nhắc và so sánh sau đó mới hành động, điểm này thoáng có chút không giống đội trưởng.

Nói đơn giản hơn, Hứa Thanh vẫn có lý trí.

Cho nên hắn biết rõ, nếu nhiều năm như thế vẫn không có ai thành công thu phục được Cửu Lê, vậy trong đó nhất định tôn tại một chút bí ẩn người ngoài không biết được.

Trình độ hung hiểm có thể nghĩ.

Hứa Thanh thu hồi thần niệm khỏi ngọc giản giới thiệu về Cửu Lê, đang muốn xem xét ngọc giản giới thiệu tin tức hung thú khác, từ đó lựa chọn mục tiêu của mình.

Đúng lúc này, thân sắc của hắn hơi động, ngẩng đầu nhìn ra ngoài phòng.

Bây giờ bên ngoài đang là đêm tối, cũng là thời điểm cấm đi lại ban đêm, cảnh đêm như mực, lại hóa thành từng sợi thực chất, lan tràn qua khe cửa phòng, cuối cùng hội tụ tới một chỗ phía trước Hứa Thanh, tạo thành thân ảnh đội trưởng. Loại phương thức xuất hiện có chút đặc biệt, thậm chí nếu không phải lúc đội trưởng tiếp cận đã truyền đến thần niệm, Hứa Thanh cũng rất khó phát hiện sớm, vì vậy không khỏi nhìn thêm nhiều lần.

Mà vài lần nhìn thêm của Hứa Thanh cũng khiến cho nội tâm của đội trưởng nhận được đầy đủ thỏa mãn.

"Thế nào tiểu Thanh, có phải đại sư huynh trở về, lặng yên không một tiếng động hay không?”

Hứa Thanh gật đầu.

"Cho nên ngươi yên tâm đi, hiệu dụng của bốn chữ Vô Tự Thiên Thư vô cùng huyền diệu, không hề uổng công ta trà trộn vào phân tông Tinh Đế lâu như vậy."

Tuy rằng cuối cùng Vô Tự Thiên Thư là Hứa Thanh dùng một câu lấy được, nhưng hiển nhiên đội trưởng cố ý không nhắc đến việc đó, giờ phút này vẫn bảo trì ngạo nghễ ngồi ở trước mặt Hứa Thanh, chú ý đến những khối ngọc giản phía trước, sau khi đảo thần niệm xem xét nội dung bên trong bèn cười nhạt.

"Cửu Lê?"

"Đó chính là một bé cưng rất tốt, tiểu Thanh à, nếu như ngươi muốn thu phục nó, hơi khó nhé."

Hứa Thanh nghe vậy không khỏi nhìn thẳng vào ánh mắt của đội trưởng.

"Đại sư huynh, ngươi đã từng gặp Cửu Lê?

Đội trưởng xoa cằm, vừa muốn nói gì đó, nhưng theo bản năng quay đầu nhìn về phía Thần Sơn, ho khan một tiếng.

"Có mấy lời không thể nói trong Thánh thành, quá mức nhạy cảm, tóm lại nếu như ngươi sinh sớm hơn vài vạn năm, có lẽ còn có thể thu phục Cửu Lê, hiện giờ à..... Đừng suy nghĩ."

"Về phân những tin tức vê Cửu Lê này......

Đội trưởng nhếch miệng, lục lọi túi trữ vật một hồi, cuối cùng thế mà lại lấy ra một con tôm, cầm ở trong tay trực tiếp bẻ ra hai nửa, sau đó nháy nháy mắt với Hứa Thanh.

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ.

Đội trưởng vung tay lên, để toàn bộ những cái ngọc giản về Cửu Lê ở một bên, sau đó lấy ra một tấm thẻ tre màu đen từ trên người, bên trên tràn ra một chút đạo vận cổ xưa, giống như đã tồn tại rất lâu.

"Tiểu Thanh, trong khâu thứ nhất, đại sư huynh không giúp đỡ được cái gì, cho nên mấy ngày hôm trước ta đã ra ngoài sưu tập tin tức, cùng với tìm một chút dấu vết lưu lại trước kia."

"Có thể nói là thu hoạch tràn đầy!"

Đội trưởng mặt mày hớn hở, tâm tình rất là sung sướng.

"Sau khi điều tra, ta có nắm chắc mười phần, có thể cho ngươi trực tiếp trở thành đệ nhất trong khâu thứ hai."

"Chuyện này ngươi cũng không cần lo, cứ để ta tới xử lý!" "Đợi một tháng sau khi khâu thứ hai mở ra, đến lúc đó ta muốn một mình đi làm một chuyện, ngươi tùy tiện đi bộ trong Sơn Hải đại vực là được, không cần phải để ý tới ta, đợi khi khâu thứ hai kết thúc, ta bảo đảm ngươi sẽ cầm được con ấu thú Sơn Xi!"

了ay chính là hung thú bài danh thuộc năm vị trí đầu trong Sơn Hải, cao hơn nhiều so với Quỷ Xa, cũng coi như là hung thú tầng thứ tối cao có thể bị thu phục trong khâu thứ hai.'

"Lần này đại sư huynh bảo kê ngươi!"

Đội trưởng vô cùng hào hùng tuyên bố.

Hứa Thanh nở nụ cười, mặc kệ lời đại sư huynh nói có đáng tin cậy hay không, nhưng đối với Hứa Thanh mà nói, loại cảm giác được người bảo hộ này rất là ấm áp.

"Cảm ơn đại sư huynh."

Đội trưởng tâm tình càng tốt, ngâm nga khúc hát, lại lấy ra một thanh đao khắc từ trên người, khắc họa lên trên thẻ trúc màu đen, vừa khắc còn vừa quan sát, thi thoảng lại thổi một hơi hất bay mảnh gỗ vụn, rất là cẩn thận, dường như đang chế tạo đồ vật cổ xưa gì đó.

Hứa Thanh nhìn qua, không tra ra cụ thể, chỉ thấy bên trên giống như khắc một hình trăng lưỡi liềm, cùng với rất nhiều phù văn thần bí.

"Đây là?"

Đội trưởng cười cười vẻ thần bí.

"Đây là lệnh chiêu mộ hung thú Sơn Hải!"

"Năm đó lúc ta và lão nương Nguyệt Viêm còn tốt đẹp, rất nhiêu thứ của nàng đều là ta giúp đỡ chế tạo."

"Lệnh này cũng là một thứ thú vị, mặc dù bây giờ ta không có sẵn, nhưng không sao cả, ta chuẩn bị làm 180 cái, ta cũng không tin sau khi cùng nhau vung ra, lại không đập cho một con Sơn Xi chóng mặt!"

"Mà ta cũng rất am hiểu làm món đồ chơi này, năm đó ta lén lút bán đi rất nhiều... Ta còn cho đặt cho nó một cái tên ngưu bức."

Nói đến đây, đội trưởng ho khan một tiếng, không nói lời gì nữa, cúi đầu làm việc.

Nhìn đội trưởng ra sức khắc, thần sắc Hứa Thanh có chút cổ quái, ngay lúc đang muốn nói gì đó, ngọc giản truyền âm của hắn bỗng chấn động.

Hứa Thanh giơ tay lên lấy ra, thần niệm xem xét.
Bình Luận (0)
Comment