Chuong 1932: Tha huong dat khach (2)
Chuong 1932: Tha huong dat khach (2)Chuong 1932: Tha huong dat khach (2)
Chương 1932: Tha hương đất khách (2)
Trong thời gian mấy ngày qua, Thần Sơn nhiều lần xuất hiện những lá cờ mới, nhưng thủy chung không có ai siêu việt được độ cao của Hứa Thanh, mà theo lá cờ lân lượt hiện ra trên Thân Sơn, cũng càng ngày càng khiến cho tu sĩ Viêm Nguyệt Huyền Thiên cảm thấy không thoải mái.
Cái loại cảm giác ngẩng đầu đã nhìn thấy một lá cờ núi sông cao cao tại thượng, khiến cho bọn họ cũng xuất hiện vô vàn phản cảm đối với Hứa Thanh.
Mà theo thân ảnh Hứa Thanh xuất hiện ở trong thành, có thể rõ ràng nhìn thấy loại phản cảm đó ở trong mắt người qua đường.
Hứa Thanh không thèm quan tâm.
Dù là trên đường đi tới không ngừng có tiếng nghị luận xen lẫn ác ý truyền đến bên tai, nhưng hắn đều lựa chọn bỏ qua.
Khâu thứ nhất đã kết thúc, không có cấm sơn, Hứa Thanh cảm thấy ra tay không có ý nghĩa gì, huống hồ. ... trong mắt của hắn, có quá nhiều kẻ phản cảm, giết cũng giết không hết.
Mà trên đường cũng xuất hiện vài tên khởi xướng khiêu chiến với hắn, nhưng không có một ai khiến Hứa Thanh cảm thấy đáng giá để xuất thủ.
"Nhân tộc Hứa ThanhI"
Giờ phút này, trong lúc đang đi về phía trước, từ trong đám người bỗng có một khối ngọc giản gào thét bay đến trước mặt Hứa Thanh.
Sau ngọc giản là một thanh niên phụ thuộc Viêm Nguyệt tộc di ra, lạnh lùng nhìn Hứa Thanh.
"Ngươi có dám rời khỏi Thánh thành, chiến một trận sinh tử cùng ta không?"
Hứa Thanh quét mắt nhìn tới trên người đối phương, sau đó bỏ qua, tiếp tục đi ve phía trước. Trên người gã cũng không có thứ gì đủ giá trị để hắn ra tay.
Hiển nhiên tên thanh niên nọ cũng không phải thật sự muốn khiêu chiến, chẳng qua là muốn dựa thế mà thôi, thấy thấy Hứa Thanh rời đi cũng chỉ cười lạnh vài tiếng, thuận thế tăng thêm một chút thanh danh.
Theo hắn đi về phía trước, thách thức cùng loại cũng liên tục xuất hiện.
Hứa Thanh cảm thấy có chút phiền, nhất là khi hắn nhìn tới một vài cửa hàng của Thánh thành cũng chia làm đủ loại khác biệt, thậm chí còn có một số sau khi nhìn thấy Hứa Thanh đã trực tiếp cự tuyệt.
Cái loại phản cảm cùng ác ý trên thần thái, còn có cả khiêu khích trực tiếp, khiến cho ánh mắt của Hứa Thanh trở lên lạnh như băng.
Hắn biết rõ, chỉ cân hắn xuất ra lệnh bài của Nê Hồ Ly, tất cả sẽ được giải quyết, có thể thuận lợi đi vào cửa hàng, cũng có thể dễ dàng mua sắm.
Nhưng hắn ngẩng đầu nhìn lên Thần Sơn, cuối cùng vẫn không có lấy lệnh bài của Nê Hồ Ly ra, mà truyền âm cho Khâu Tước Tử, rồi xoay người quay về chỗ ở.
Sau khi nghỉ ngơi một lát ở bên trong, Khâu Tước Tử đã đưa tin tức có thể sưu tập về Sơn Hải đại vực đến trong tay Hứa Thanh.
Sau mấy ngày không gặp, vẻ mặt của Khâu Tước Tử có chút phức tạp, đưa đồ xong lập tức khom người rời đi.
Hứa Thanh nhìn thoáng qua, bằng vào lịch duyệt của hắn, đổi vị trí vào trên người của Khâu Tước Tử, hoặc ít hoặc nhiều cũng cảm nhận được đầu nguồn sự phức tạp của đối phương.
Thân là Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, lại đi theo bên cạnh hai tên nhân tộc bị bổn tộc phản cảm, mấy ngày nay chắc chắn gã cũng phải chịu không ít mỉa mai.
Hứa Thanh tram mặc, nhớ lại từng màn sau khi đi đến Thánh thành, trong lòng dần dần hiện lên một tia lệ khí, lúc lâu sau hắn cam lấy ngọc giản Khâu Tước Tử đưa tới, cẩn thận xem xét khâu đại săn bắn thứ hai.
Khâu thứ hai, sẽ triển khai ở Sơn Hải đại vực.
Vực này khá là đặc thù, bên trong không có bất kỳ tộc quần tu sĩ nào, mà tôn tại vô số dị thú, có rất nhiều con sống một mình, cũng có rất nhiều thành đàn, cuối cùng tạo thành một cái thú vực.
Vô số năm qua, bất kể là thú vật trong bản thân vực đó, hay là thú vật Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc đưa từ bên ngoài tới, sau khi không ngừng tích lũy và sinh sôi nảy nở, xuất hiện quá nhiều dị biến không thể tưởng tượng, cũng có đủ các loại vật quỷ dị và hung thú bên ngoài không có.
Quỷ Xa mà Hứa Thanh và đội trưởng nhìn thấy lúc trước chính là một ví dụ.
Về phần đầu nguồn sớm nhất của Sơn Hải đại vực, bên trong ngọc giản Khâu Tước Tử đưa tới không nói tỈ mỉ, chỉ có đôi câu vài lời nhắc tới.
Có tương quan cùng truyền thuyết lâu đời của Viêm Nguyệt Huyền Thiên, cụ thể không kể rõ.
Hứa Thanh cũng không có quá nhiều hiếu kỳ về việc đó, trọng điểm chú ý của hắn chính là ghi chép về những hung thú nổi danh cùng nơi sinh sống của chúng trong ngọc giản.
Sau khi xem xét cẩn thận, cuối cùng Hứa Thanh nhìn tới hung thú xếp hạng thứ nhất.
Kỳ danh Cửu Lê!
Con thú này có địa vị rất đặc thù trong Viêm Nguyệt Huyên Thiên tộc, bởi vì trong lịch sử của Viêm Nguyệt, chỉ xuất hiện một lần Cửu Lê bị thuần phục.
Đó là tộc trưởng đời đầu tiên của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, cũng là Đại Tư Quyền dẫn dắt tộc quần quật khởi.
Tọa ky của gã chính là Cửu Lê. Tu do ve sau, khong co ai chinh phuc thành công.
Cũng bởi vì như thế, trong lòng của tu sĩ Viêm Nguyệt Huyền Thiên, Cửu Lê có vị trí cực cao.
Thậm chí Viêm Nguyệt còn có cách nói, nếu như có người thu phục được Cửu Lê, như vậy hết thảy bổn tộc Viêm Nguyệt gặp phải đều sẽ cúi chào, toàn bộ các tộc phụ thuộc khi gặp đều phải quỳ bái.
Chung quanh cũng có rất nhiều lời đồn về Cửu Lê, nhưng miêu tả cụ thể cực ít, rốt cuộc là sống một mình hay là theo đàn cũng không đề cập.
Mặt khác, bên trong ngọc giản cũng đề cập tới một tin, mặc dù bên trong các cường giả thế hệ trước của Viêm Nguyệt tộc có đủ năng lực thu phục Cửu Lê, nhưng ở Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, Thần Linh có một quy củ nghiêm khắc đối với Sơn Hải đại vực.
Chỗ đó bình thường không mở ra, nghiêm cấm đi vào.
Chỉ có mỗi dịp đại săn bắn mới có thể do Thần Linh mở ra, cũng chỉ có thời điểm đó, người tham dự đại săn bắn mỗi một thời đại mới có thể tìm bắt dị thú trong đó làm tọa ky.
Loại hạn chế này khiến cho trong vô số năm qua, Cửu Lê chưa lần nào hiện thế.
Mà nơi ở của Cửu Lê tên là Cửu Lê cấm địa, bên trong ngọc giản chỉ ra rõ ràng, nơi đó vô cùng nguy hiểm, người vào thập tử vô sinh.
"Cửu Lê?"
Hứa Thanh trâm ngâm, hắn không biết có phải mình đã nghĩ nhiều hay không, nhưng sau khi xem hết giới thiệu ve Cửu Lê, hắn mơ hồ có một loại cảm giác, hình như rất nhiều tin tức tồn tại mâu thuẫn.
"Trong đó ẩn tàng cái gì sao?"
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ.
"Cuối cùng thì Cửu Lê là dạng hung thú gì? Là tôn tại giống như chín cái đèn lông?"