Chương 1960: Phía dưới đầm lầy (2)
Chương 1960: Phía dưới đầm lầy (2)Chương 1960: Phía dưới đầm lầy (2)
Chương 1960: Phía dưới đâm lây (2)
Trong nháy mắt tiếp theo, lư hương chấn động, tràn ra càng nhiều vòng khói lửa hơn nữa, nhưng trong hoàn cảnh này, cũng chỉ là trì hoãn tốc độ lư hương dập tắt mà thôi, tất nhiên cũng có tác dụng phụ, đó chính là sương mù bốn phía càng đậm hơn.
"Cuối cùng vẫn không phải là kế lâu dài, dùng lực lượng Thần Linh càng nhiều, nhân quả dẫn dắt lại càng kiên cố."
Hứa Thanh ngóng nhìn lư hương, thở dài một hơi.
Sau đó lại cảm thụ một chút lực lượng Thần Nguyên, bởi vì lư hương thanh đồng ngăn cách do đó khôi phục được không ít.
Sau cùng tính toán thời gian, trong đầu hiện ra bố cục phía dưới.
"Núi tro cốt ở phía dưới điện thờ không dễ động vào, nhưng chín tòa xương sọ bên cạnh cách xa một chút.....'
Nghĩ tới đây, trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia quyết đoán, càng có điên cuồng, cúi đầu nhìn qua nước bùn dưới chân, sau đó không chần chờ chút nào, trực tiếp thu hồi lư hương thanh đồng còn chưa có thiêu đốt xong.
Chớp mắt khi sương mù xám bốn phía xâm nhập tới, lực lượng Thần Linh trong cơ thể hắn bộc phát, kéo thân hình nhanh chóng chìm xuống nước bùn.
Một khắc thân thể hoàn toàn chìm vào trong nước bùn, đau đớn kịch liệt lập tức lan tràn toàn thân của hắn.
Đó là một loại cảm giác ăn mòn, mặc kệ là bản thân nước bùn, hay là sương mù xám bốn phía, đều đang xâm nhập, đồng thời ăn mòn thân thể cùng linh hồn của hắn.
Hứa Thanh cưỡng ép nhẫn nại, mượn nhờ tu vi và Thần Nguyên đối kháng, thân thể nhanh chóng tiến về phía dưới. Trong chớp mắt đã đến 100 trượng, mà ăn mòn cùng xâm nhập ở vị trí này càng thêm kinh khủng, thậm chí rất nhiều chỗ máu thịt trên thân hình Hứa Thanh đã tan biến.
Nhưng hắn vẫn bộc phát tốc độ, rất nhanh đã tới 200 trượng, 300 trượng cho đến đến một khắc tới 400 trượng, thân thể của hắn đã là như là hài cốt, nhưng hắn vẫn nghiến răng, lần nữa trâm xuống thêm 100 trượng.
Đến độ sâu 500 trượng.
Cực hạn.
Thân thể của hắn bắt đầu hòa tan, linh hồn của hắn xuất hiện toái diệt, nguy cơ ngay trước mắt, Hứa Thanh lấy ra một khối máu thịt Xích Mẫu, trực tiếp để vào trong miệng, mạnh mẽ nuốt vào.
Máu thịt Xích Mẫu vừa được nuốt vào, giống như là ngọn lửa, ầm ầm nổ tung trong cơ thể hắn, rất nhiều lực lượng Thần Nguyên tản ra toàn thân, khiến cho Hứa Thanh vốn đang ở trong trạng thái tan rã, xém chút nữa tan vỡ.
Trên thực tế, nếu không phải ở trong loại hoàn cảnh này, trực tiếp nuốt máu thịt Xích Mẫu như vậy, sợ là Hứa Thanh càng dễ tan vỡ hơn, đây cũng là lý do hắn không sử dụng nó trong cuộc chiến cùng với Tịch Đông Tử.
Mà ở nơi đây, lực lượng Thần Linh bị sương mù xám bốn phía cùng với nước bùn bài xích, căm hận, tan rã, kết quả lại gián tiếp giúp Hứa Thanh.
Như là thả khí câu sắp nổ tung trong nước, sẽ xuất hiện trình độ triệt tiêu lẫn nhau nhất định.
Khiến cho thân hình sau khi nhận lấy máu thịt Xích Mẫu còn có thể miễn cưỡng kiên trì.
Dựa vào cỗ lực lượng cuồng bạo đó, Hứa Thanh lần nữa phóng về phía trước.
600 trượng, 700 trượng, đến 800 trượng lực lượng do máu thịt Xích Mẫu mang đến đã sắp tan rã.
Cho đến 900 trượng, lại đến cực hạn. Hứa Thanh rất rõ ràng, mình không thể tiếp tục nuốt máu thịt Xích Mẫu nữa, cho dù là ở trong đây, thân thể của hắn cuối cùng vẫn sẽ không chống đỡ nổi.
Vì vậy hắn giơ tay phải tan rã lên, đưa về phía dưới, dựa vào trong trí nhớ của mình, chợt trảo một cái tới chỗ đầu lâu cách gần đấy.
Một trảo xuống dưới, thiên địa tựa như hóa thành một cái giếng, hư ảo cũng tốt, chân thật cũng được, đều hiện lên ở bên trong.
Thế nhưng... phong ấn cùng với khoảng cách hạn chế của nơi đây, khiến cho tất cả mơ hồ, những thứ được Tỉnh Trung Lao Nguyệt chiếu ra cũng là một mảnh vặn vẹo, không hề rõ rệt.
Một trảo xuống dưới, một mảnh trống trơn.
Vớt, thất bail
Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể Hứa Thanh đã bắt đầu tan rã, giống như sẽ bị mảnh nước bùn này thôn phe, nhưng rất nhanh, trên thân thể không trọn vẹn của hắn bay ra Nhật Quỹ do mệnh đăng tạo thành.
Những chiếc Nhật Quỹ riêng phần mình chuyển động, lực lượng thời gian âm am bộc phát trên người hắn.
Thời gian nghịch chuyển.
Sau một khắc, thân ảnh Hứa Thanh tan biến, lúc xuất hiện không phải ở ngoài nước bùn, mà vẫn còn bên trong nước bùn, chỉ là không phải 900 trượng, mà là 100 trượng.
Hoàn cảnh nơi đây có thể ảnh hưởng hết thảy, dù là lực lượng thời gian của Nhật Quỹ cũng bị suy yếu.
Sau khi hiện thân, Hứa Thanh không chần chờ chút nào, chợt phóng lên trên, cho đến khi phá vỡ nước bùn lao ra, hắn phun ra máu tươi, thân thể tràn đầy hư thối, thương thế nghiêm trọng.
Hắn ngay lập tức lấy ra lư hương thanh đồng, để nó trôi lơ lửng ở trên đỉnh đầu. Mượn nhờ vòng khói lửa ngăn cách của lư hương, Hứa Thanh khoanh chân, toàn lực khôi phục.
Thời gian trôi qua, mỗi một lần khi lư hương muốn dập tắt, Hứa Thanh lại giơ tay lên ném ra một khối máu thịt Xích Mẫu, khiến cho dập tắt trì hoãn, mặc dù loại tiêu hao này cực kỳ xa xỉ, vả lại theo hắn liên tục sử dụng lực lượng Thần Linh, sương mù bốn phía đã nồng đậm đến cực hạn.
Cảm giác nhân quả cũng đã sâu tận xương tủy.
Nhưng bây giờ hắn. . . . . Không còn biện pháp nào khác.
Dù đây là uống rượu độc giải khát.
Lúc lâu sau, Hứa Thanh mở mắt ra, thương thế của hắn vẫn còn, nhưng mà đã khôi phục được một chút Thần Nguyên, hồn ti cũng bởi vì hấp thu máu thịt Xích Mẫu xuất hiện hoạt tính.
Loại tiêu hao này cũng khiến cho tim của hắn rất đau, nhưng bây giờ chỉ có thể đè cảm giác đau lòng xuống, nhắm mắt tiếp tục khôi phục.
Thời gian một ngày chậm rãi trôi qua.
Lúc Hứa Thanh lần nữa mở ra hai mắt, lực lượng Thần Linh của hắn đã khôi phục hơn phân nửa, vì vậy lại cúi đầu nhìn qua nước bùn dưới thân, nhớ lại lần thất bại trước.
"Còn có một biện pháp. .. Trên lý luận có lẽ có thể thực hiện!"