Chương 1961: Huyền Thiên Đại Vu (1)
Chương 1961: Huyền Thiên Đại Vu (1)Chương 1961: Huyền Thiên Đại Vu (1)
Chương 1961: Huyên Thiên Đại Vu (1)
"Cưỡng ép tiến vào ngàn trượng dưới nước bùn quá khó khăn, dù với trạng thái gia trì bây giờ của ta cũng là như thế."
"Quan trọng nhất là ta thông qua Nhật Quỹ nghịch chuyển thời gian trở về, việc này cuối cùng vẫn có cực hạn, nhiều lần triển khai nhất định sẽ bị toái diệt."
"Mà Tỉnh Trung Lao Nguyệt thất bại, một mặt là do sương mù xám quấy nhiễu, còn có một nguyên nhân càng lớn khác, có lẽ là..... cách quá xa, Tỉnh Trung Lao Nguyệt không cách nào trực tiếp sinh ra tác dụng."
"Tổng hợp những thứ kể trên, nếu có biện pháp hình thành một lối đi xuyên suốt ngàn trượng, hình thành liên hệ cùng với không gian xương đầu nọ, như vậy lân nữa triển khai Tỉnh Trung Lao Nguyệt.....'
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra suy tư, nếu như phương pháp này có thể thành công, như vậy đối với hắn mà nói, nguy hiểm của bản thân sẽ giảm xuống, đồng thời cũng có thể gia tăng tỷ lệ thành công.
"Lối đi này không cần quá lớn, một đạo khe hở là được, thậm chí một cái lỗ nhỏ cũng có thể."
Hứa Thanh cúi đầu nhìn nước bùn dưới thân, trong đầu hiện ra một số phương pháp.
Nhưng bản thân nước bùn kỳ dị, lại tôn tại sương mù xám, cho nên những phương pháp đó vừa hiện ra sau khi phân tích lại loại bỏ từng cái, cho đến cuối cùng, trong lòng Hứa Thanh quyết đoán, phất tay lấy ra một vật.
Đó là một ngọn lửa màu nâu!
Chính là thứ sau khi Tiểu Ảnh thôn phệ cấm khu cùng với vạn vật tạo thành, cùng loại với Thân Hỏa.
Lửa này cực kỳ kinh khủng, không được hiện thế, vừa xuất hiện ở bên ngoài sẽ dẫn động thiên lôi hạ xuống, muốn hủy diệt nó.
Mà ở trong cấm địa Cửu Lê, ngay cả Thiên Đạo cũng bị bài xích, cho nên sau khi ngọn lửa màu nâu xuất hiện không hề dẫn tới sấm sét, nhưng mà sương mù xám bốn phía lại giống như bị thứ gì kích thích, chợt sôi trào lên.
Trong mơ hồ, vô số âm thanh xì xào bàn tán lại lân nữa hội tụ, tạo thành tiếng gào thét khuếch tán bát phương.
Đồng thời sương mù cuộn mình gào thét về phía Hứa Thanh, giống như bài sơn đảo hải, hoàn toàn bao phủ chỗ khói lửa, muốn nhảy vào trong hủy diệt ngọn lửa.
Dường như chúng nó chính là thủy hỏa bất dung.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, bấm niệm pháp quyết chỉ một ngón tay tới lư hương thanh đồng, tăng cao tốc độ tiêu hao, khiến cho nó tràn ra thêm càng nhiều vòng khói lửa hơn nữa, ngăn cản sương mù trở nên cuồng bạo xung duanh.
"Sương mù xám lại phản ứng như thế.. "
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, cúi đầu nhìn nước bùn sau đó lại nhìn về phía ngọn lửa màu nâu.
Hắn chỉ có ba ngọn lửa như vậy.
Một cái đã dùng ở trên người Tịch Đông Tử, bây giờ chỉ còn thừa lại hai cái.
"Nếm thử một chút!"
Hứa Thanh nheo mắt lại, không chút do dự phất tay thả ngọn lửa màu nâu rơi tới trên mặt nước bùn, một cái chớp mắt đụng chạm, mảnh nước bùn lại giống như bông tuyết gặp nước ấm vậy, mắt thường có thể thấy được tan rãi
Ngọn lửa vô cùng thuận lợi chìm xuống, một đường hạ thẳng.
Những nơi đi qua, nước bùn liên tục tan rã, đồng thời sương mù xám trôi nổi bên trong nước bùn cùng với sương mù vờn quanh bốn phía vòng khói lửa của Hứa Thanh đều lập tức bị thu hút, từ bát phương dung nhập vào nước bùn, lao thẳng đến phía ngọn lửa.
Nháy mắt đụng chạm như là muốn hủy diệt ngọn lửa, bao phủ lại muốn dập tất nó.
Chỉ là ngọn lửa rất kinh người, dù xuất hiện dấu hiệu bị dập tắt, nhưng tốc độ trâm xuống không hề thay đổi, một đường hễ là nước bùn đụng chạm với nó đều nhanh chóng tan rã.
100 trượng, 300 trượng, 500 trượng, 700 trượng. .. Càng nhiều sương mù hơn nữa ập tới.
Quá trình đó cứ vòng đi vòng lại, vả lại lực lượng bài xích bên trong nước bùn tràn ra cũng cực kỳ khổng lồ, thậm chí đã vượt qua thời điểm Hứa Thanh và Tiểu Ảnh trầm xuống lúc trước.
Vì vậy ngọn lửa màu nâu cũng càng dần càng ảm đạm, nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó vẫn chống đỡ cho nó xuyên thẳng tới 1000 trượng! Chỉ là sau khi xuyên suốt, những nơi nước bùn từng đi qua cũng đang nhanh chóng khép lại, càng dần càng nhỏ.
Cuối cùng ngọn lửa xuyên qua tầng nước bùn, đến trong động quật Tiểu Ảnh truyên đến cảnh tượng lúc trước.
Một khắc xuất hiện, sương mù xám ẩn chứa trong động quật chợt bộc phát, bay nhanh xoắn tới.
Vô cùng vô tận sương mù xám 6 ạt ap tới ngọn lửa màu nâu, lập tức làm nó dập tắt tiêu tán.
Theo ngọn lửa tản đi, toàn bộ con đường nó làm tan rã nước bùn tạo thành cũng nhanh chóng khép lại.
Hứa Thanh nhìn một màn này, vẻ mặt ngưng trọng.
Vừa xong hắn đã nghĩ tới việc xuất ra ngọn lửa cuối cùng, cũng nghĩ tới việc triển khai Tỉnh Trung Lao Nguyệt, nhưng làm như vậy cuối cùng vẫn bất ổn, cơ hội rất ít, cho nên hắn vẫn lựa chọn đứng xem thế nào. Coi đó trở thành một lần thăm dò.
Bây giờ đã có đáp án.
"Một ngọn lửa, không phải không đủ, nhưng thiếu khuyết tiếp sau, cho nên rất khó có thể kiên trì quá lâu, sẽ bị sương mù xám dập tắt."
"Mặt khác, sau khi nước bùn tan rã cũng không thể liên tục giữ nguyên lỗ hổng."
"Sau khi ta nghỉ ngơi, trong thời gian ngắn còn có thể thi triển một lần Tỉnh Trung Lao Nguyệt, nhưng muốn triển khai lần thứ hai, cân thêm thời gian để khôi phục thần hồn."
Hứa Thanh trâm ngâm, nhằm vào hai điểm vừa quan sát được, bắt đầu cân nhắc phương pháp ứng đối.
Một lát sau hắn lại nhìn tới nước bùn.
Đối với việc làm thế nào khiến cho nước bùn sau khi tan rã khép chậm lại, trong lòng của hắn đã có đáp án.
"Dùng lực lượng Nhật Quỹ tỏa định!" Hứa Thanh nheo mắt lại, sau khi trải qua nghịch chuyển thời gian ở dưới nước bùn, hắn có nắm chắc nhất định có thể thực hiện được việc đó, như vậy bây giờ chỉ còn vấn đề cuối cùng.
"Làm thế nào để cho ngọn lửa thiêu đốt có thể càng dần càng lớn hơn?"
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn lư hương, phất tay lấy ra một khối máu thịt Xích Mẫu.
"Máu thịt Xích Mẫu có thể cung cấp cho lư hương thiêu đốt, như vậy trên lý luận cũng có thể gia trì cho ngọn lửa màu nâu.....”
Nghĩ tới đây, Hứa Thanh hít sâu một hơi, lấy ra ngọn lửa màu nâu thứ ba, điều khiển ngọn lửa chậm rãi tới gần máu thịt Xích Mẫu.
Trong quá trình này biểu cảm của Hứa Thanh cực kỳ ngưng trọng.
Đây chính là hi vọng cuối cùng của hắn, một khi thất bại hắn không còn biện pháp khác, chỉ có thể thử liều một lần, bộc phát toàn bộ máu thịt Xích Mẫu, nhìn xem có thể lao ra khỏi cấm địa Cửu Lê hay không.
Vì vậy, dưới hắn tập trung tất cả lực lượng chú ý quan sát, ngọn lửa và máu thịt Xích Mẫu đã đụng chạm với nhau.