Chương 1970: Đầu lâu thứ chín! (2)
Chương 1970: Đầu lâu thứ chín! (2)Chương 1970: Đầu lâu thứ chín! (2)
Chương 1970: Đầu lâu thứ chín! (2)
Nghĩ tới đây, trong mắt Hứa Thanh lộ ra quyết đoán, càng có một loại điên cuồng tương tự cùng chỗ Nhị Ngưu.
Có chút thời điểm, nhân sinh không thể quá mức tuân theo khuôn phép, cần đi đánh cuộc một lần!
Như lúc này, dưới khí tức bên dưới ảnh hướng đến, Tỉnh Trung Lao Nguyệt đang tan vỡ, ngay cả trận pháp do Nhị Ngưu chỉ dẫn cũng đều như vậy, mắt thấy cơ hội sẽ ngay lập tức thoáng qua.
Hứa Thanh không chần chừ nữa, đồng loạt bộc phát toàn bộ tu vi cùng với lực lượng Thần Linh, hóa thành một cỗ đại lực dung nhập vào trong thần thông Tỉnh Trung Lao Nguyệt, hung hăng chụp tới đầu lâu cuối cùng.
Tiếng nước rào rào truyền ra, toàn thân Hứa Thanh rung động cực mạnh, vớt mạnh như vậy khiến cho thân hình của hắn xuất hiện nhiều chỗ tan vỡ, khắp người tràn đầy vết thương, đã thành huyết nhân.
Nhưng sau khi trả đại giới như thế, hắn giơ tay phải lên, bên trong vệt nước là đầu lâu thứ chín rõ ràng hiện ra.
Một cái chớp mắt lấy ra, Hứa Thanh không cần nghĩ ngợi trực tiếp nuốt vào trong miệng, đồng thời thân thể cấp tốc bay lên trên không chạy trốn khỏi nơi đây.
Nhưng bên dưới nước bùn cũng lập tức dựng lên chấn động càng thêm cuồng bạo.
Theo sau đó là một cỗ khôi phục toàn diện tản ra.
Bầu trời vỡ vụn, đại địa sụp đổ.
Giống như tận thế phủ xuống!
Một tiếng lẩm bẩm như tới từ viễn cổ vang vọng từ chỗ sâu trong lòng đất, nước bùn bên trên bị ảnh hướng đến, không ngừng run rẩy tạo thành một cái vòng xoáy thật lớn. Vòng xoáy am am chuyển động, nhấc lên tất cả nước bùn, ngay từ đầu còn có chút chậm chạp, phạm vi cũng chỉ có mấy ngàn trượng, nhưng chỉ trong chớp mắt đã cực kỳ kinh người, đạt đến mấy vạn trượng ... mười vạn trượng.
Cuối cùng là bao trùm toàn bộ cấm địa Cửu Lê, chuyển động cũng càng lúc càng nhanh, dẫn dắt bát phương, khiến cho vô số bùn đất văng ra khắp nơi.
Khu vực ngàn trượng dưới nước bùn cũng lập tức hiển lộ ở bên trong vòng XOáy.
Động quật trong đó, hiện thết
Điện thờ nơi ấy cũng tương tự như vậy, đang bay lên bên trên!
Trong đó phát ra ánh sáng chiếu rọi bầu trời, từ xa nhìn lại, sương mù xám của Cửu Lê cũng bắt đầu tiêu tán.
Mà chấn động ngập trời từ điện thờ bộc phát ra, cũng đưa tiếng lẩm bẩm lan tràn khắp mọi ngóc ngách trong Sơn Hải đại vực. Trong khoang thoi gian ngan,tieng hung thú kêu rên gao thét càng đậm, thân hồn tu sĩ rung động lắc lư càng mạnh hơn.
Sơn Hải đại vực. . . . . Hoàn toàn bạo phát!
Mà đầu nguồn là Thần Linh Tri Chu, trong lúc thiên địa nổ vang, khí tức theo đó dựng lên, dấu hiệu khôi phục trên người nó lại càng thêm rõ ràng.
Lực lượng Nhật Viêm ở trên mi tâm, vết tích Nguyệt Viêm ở trên thân thể, Tinh Viêm trấn áp ở bốn phía, tất cả đều xuất hiện dấu hiệu bị đuổi ra, bắt đầu buông lỏng.
Mí mắt của Tri Chu rung rung, giống như đang muốn mở ra.
Hứa Thanh nhìn thấy như vậy, hô hấp dồn dập, lúc này thân thể của hắn đang ở ngay phía trên vòng xoáy, theo hắn bay nhanh, rất nhiều sương mù xám từ bát phương vọt tới, vờn quanh bốn phía gia trì cho hắn. Nhưng đối mặt với Thần Linh Tri Chu, gia trì như vậy không có tác dụng quá lớn.
Dưới dấu hiệu khôi phục mãnh liệt bộc phát, một cỗ hấp lực cực lớn cũng từ trong đó bay lên, bao phủ Hứa Thanh vào bên trong, khiến hắn chẳng những không cách nào tiếp tục rời đi, ngược lại còn bị hấp lực cuốn ngược lại.
Hình như không buông bỏ đầu lâu vẫn muốn rời khỏi nơi đây là chuyện không thể nào.
"Chẳng lẽ ta phán đoán sai rồi, giữa ba vị thân Nhật Nguyệt Tinh và Thần Linh Tri Chu không hề có liên quan?"
Nguy cơ ngay ở trước mắt, trong lúc Hứa Thanh đang phải đối mặt lựa chọn có nên buông tha hay không, biến cố lại xuất hiện!
Sau khi nhánh cây do lực lượng Nhật Viêm biến thành cắm ở mi tâm tượng thân Tri Chu bị buộc bức bách đẩy ra một tấc, bây giờ bỗng nhiên tản mát ra ánh sáng chói mắt.
Ánh sáng đó như là mặt trời, rực rỡ tột cùng, lan tràn thiên địa, đồng thời cho Hứa Thanh cảm giác thật giống như mi tâm của tượng thần Tri Chu thật sự xuất hiện một cái mặt trời.
Tiếng kêu rên thống khổ, truyền ra từ trong cơ thể tượng thần Tri Chu.
Ngay khi truyền vào trong tai Hứa Thanh, đầu của hắn oanh một tiếng, phun ra máu tươi, không cách nào thừa nhận.
Cũng may bởi vì chín cái đầu lâu nguyên vẹn bên trong tử thủy tinh, giờ phút này đã hoàn toàn hòa làm một thể cùng với Hứa Thanh, sương mù xám tràn ngập hóa giải giúp hắn.
Cùng lúc đó, lực lượng Nguyệt Viêm biến thành bốn cây trường thương trên thân thể của tượng thần Tri Chu cũng lập tức trở lên sắc bén, cảm giác băng hàn khuếch tán, bên trên xuất hiện hư ảnh trùng lặp, lần nữa hình thành bốn cây trường thương trực tiếp cắm xuống.
Tiếng kêu rên, càng thêm thê lương.
Còn có tám chiếc bình bùn đến từ Tinh Viêm hình như trở nên càng nặng, hung hăng ấn xuống.
Vòng xoáy trong Cửu Lê lập tức dừng lại, điện thờ muốn bay lên trong đó mãnh liệt run rẩy, dưới lực lượng của ba vị thần Nhật Nguyệt Tinh không cách nào tiếp tục nữa, chỉ có thể lại hạ xuống động quật.
Hấp lực tràn ra cũng tan biến.
Về phần Hứa Thanh, toàn thân hắn run rẩy, lúc trước Thần Linh Tri Chu kêu rên, hắn đã nhận lấy đau khổ cực lớn, thân thể liên tục tan vỡ, linh hôn cũng đều am đạm.
Nếu không phải có sương mù xám thủ hộ, có lẽ bây giờ hắn đã hình thần câu diệt, giờ phút này hắn cưỡng ép giữ vững tỉnh thân, mượn nhờ hấp lực tiêu tán, chợt liều mạng dốc toàn lực xông về phía trước. Oanh một tiếng, rốt cuộc hắn thoát ly khỏi phạm vi này, xuất hiện ở bên ngoài mấy ngàn trượng.
Sau đó Hứa Thanh không chút do dự, hung hăng cắn đầu lưỡi một cái, làm cho đầu óc sắp hôn mê trở lên thanh tỉnh một chút, tiếp tục bay nhanh.
Cho đến khi bay ra ngoài trăm dặm, sau lưng của hắn bỗng tản ra gợn sóng mênh mông giống như sóng lớn, nương theo đó là ba cỗ uy áp Thần Linh kinh thiên động địa.
Hô hấp Hứa Thanh trì trệ, quay đầu nhìn lại.
Ngoài trăm dặm xa xa, giờ phút này phía trên bầu trời chỗ hạch tâm vòng xoáy điện thờ Tri Chu xuất hiện một màn cực kỳ chấn động, rung chuyển thế gian!
Đó là ba tòa điện thờ cực lớn lăng không xuất hiện!
Một tòa tạo hình như chiến xa, trong đó cung phụng là Nhật.
Một tòa hình thái như Phượng cung, trong đó cung phụng là Nguyệt.
Một tòa có bộ dáng kiệu màu đỏ, trong đó cung phụng là Tinh.
Tất cả cùng lúc hiện ra kim quang đầy trời.
Hung hăng trấn xuống phía dưới!