Chương 1969: Đầu lâu thứ chín! (1)
Chương 1969: Đầu lâu thứ chín! (1)Chương 1969: Đầu lâu thứ chín! (1)
Chương 1969: Đầu lâu thứ chín! (1)
Toàn bộ bầu trời của Sơn Hải đại vực trở nên mơ hồ, gió giục mây vần, đại địa nổ vang, vô số hung thú trong các địa phương khác biệt riêng phân mình phát ra tiếng gào thét.
Vô số âm thanh dung hợp cùng một chỗ, cuối cùng vang vọng trời cao, khiến cho thiên địa biến sắc.
Trong tiếng gào thét còn kèm theo từng tiếng kêu rên đau buồn, tràn đầy thê lương, hiện ra oán khí mãnh liệt đến cực hạn.
Giống như, oán thiên này bất công, oán địa này bất chính!
Oán tộc quần phản bội, oán bản thân ngu trungl
Tất cả, dường như vốn tồn tại ở sâu trong linh hôn cùng với huyết mạch truyền thừa của những con hung thú, ngày bình thường ẩn nấp cực sâu, thậm chí ngay cả bản thân chúng nó cũng không cách nào cảm giác, bây giờ bởi vì Sơn Hải đại vực biến hóa, bởi vì khí tức của cường địch, cho nên đã xuất hiện khôi phục trình độ nhất định, theo bản năng hiện lên.
Thần sắc của từng thí luyện giả tham gia đại săn bắn của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc không ngừng biến hóa, có ngạc nhiên, có hoảng sợ, có kinh ngạc, đủ loại cảm xúc như là gió bão bộc phát trong lòng.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Tại sao Sơn Hải đại vực lại đột nhiên trở lên như vậy?"
"Hình như đám hung thú đã nhận phải kích thích cực lớn!"
Không chỉ nội tâm của thí luyện giả tầm thường xuất hiện gợn sóng, giờ phút này ngay cả những đại thiên kiêu của Viêm Nguyệt trong Sơn Hải đại vực cũng giống như thế.
Tịch Đông Tử nhìn về phía cấm địa Cửu Lê, trái tim đập nhanh, trong một khu vực khác, Phàm Thế Song vẻ mặt bình tĩnh đang khoanh chân đả tọa chợt mở mắt ra, sắc mặt biến hóa, nhanh chóng quay đầu nhìn tới cấm địa Cửu Lê Xa xa.
Biểu cảm của gã dần dần ngưng trọng, hai mắt càng là co rút lại.
"Đầu nguồn đến từ Cửu Lê!"
"Chỗ đó. .... Đã xảy ra biến cố gì?"
Nội tâm của Phàm Thế Song dâng lên bất an, mặc kệ là kinh nghiệm hay là bản thân gã nghe nói, đều chưa từng thấy nơi đây xuất hiện một màn như bây giờ.
Còn có Thiên Mặc Tử và Thác Thạch Sơn, cho dù ở các địa phương bất đồng, tâm thần đều dâng lên cùng loại phong bạo, bị chấn động sinh ra từ Cửu Lê làm cho kinh hãi.
Cảm giác bất an càng dần càng đậm.
Cùng lúc đó, ở khu vực vòng phía dưới của Sơn Hải đại vực, trong địa phương Sơn Xi, có một đạo thân ảnh đang đang nhanh chóng chạy như điên.
Tốc độ của thân ảnh ấy cực nhanh, nhưng nếu như cẩn thận nhìn, chẳng biết tại sao lại cảm thấy thân ảnh đó hiện ra một cỗ hèn mọn bỉ ổi.
Chính là Nhị Ngưu.
Y đồng dạng cũng cảm nhận được chấn động mênh mông, trong lúc bay nhanh ngẩng đầu liếc mắt nhìn bầu trời, trong lòng hiện lên một cái suy đoán.
"Tại sao ta lại có cảm giác việc này có liên quan tới tiểu sư đệ?"
Nhị Ngưu trừng mắt, thâm nghĩ tiểu sư đệ chưa tới nơi tụ hợp, chẳng lẽ đã phát hiện ra bảo bối gì tốt hơn. . .
Ngay khi y đang suy tư, phía sau bỗng truyền đến tiếng rít bén nhọn, một thanh niên mặt như quan ngọc xông ra từ trong rừng phía sau Nhị Ngưu.
Dù là thiên địa xuất hiện biến hóa như thế, nhưng trong mắt của thanh niên nọ hình như đều không trọng yếu, chỉ có thân ảnh Nhị Ngưu trước mắt là thứ duy nhất mà gã quan tâm.
Vì vậy sau khi hiện thân ngay lập tức đuổi theo.
Nếu như có những tu sĩ Viêm Nguyệt khác ở đây, nhất định có thể nhận ra người thanh niên nọ chính là đại thiên kiêu đệ nhất của Viêm Nguyệt, Viêm Huyền Tử cao cao tại thượng!
Thân là đại thiên kiêu đệ nhất, địa vị cùng thân phận của gã đều cực cao, người cùng thế hệ không có ai dám trêu chọc gã, cho nên việc có người bị gã truy kích cũng không thấy nhiều lắm.
Nhưng bây giờ cảnh đó lại xuất hiện ở nơi đây.
Quan trọng nhất là, quần áo của Viêm Huyền Tử lại có chút chật vật, biểu cảm âm trầm, trong mắt ẩn chứa sát ý, giống như Nhị Ngưu chính là kẻ thù không đội trời chung của gã.
Loại sự tình này càng thuộc về hi hữu.
"Yến Tử à, ngươi cần gì phải đuổi theo một đại nam nhân như ta không bỏ chứ, trong lòng ta đã có chỗ thuộc về, ngươi vẫn là buông tha đi."
Giọng nói cảm khái tràn đầy ti tiện của Nhị Ngưu truyền đến.
Nói xong thân thể lập tức nhoáng một cái, lần nữa chui vào bên trong rừng rậm, chỉ là giờ phút này trong mắt lại hiện lên vẻ điên cuồng.
Viêm Huyên Tử ở phía sau nghe được Nhị Ngư nói, trong mắt xuất hiện tơ máu, sát ý càng thêm cuồng bạo, cực kỳ phẫn nộ truy kích theo.
Cứ như vậy, toàn bộ Sơn Hải đại vực đều xuất hiện gợn sóng cùng phong bạo.
Mà hạch tâm của mảnh phong bạo này, bên trong cấm địa Cửu Lê, nội tâm của Hứa Thanh cũng đồng dạng nổ vang, chấn động cùng với khí tức kinh khủng đến từ điện thờ ở ngàn trượng dưới nước bùn, khiến hắn tựa như một chiếc thuyền cô độc trong sóng dữ, có một loại cảm giác tùy thời đều có thể tan vỡ, chia năm xẻ bảy. Hiển nhiên việc vớt cái đầu lâu cuối cùng đã chạm đến căn nguyên, cho nên mới dẫn tới điện thờ biến hóa.
Nếu như muốn hóa giải thật ra cũng đơn giản, chỉ cần Hứa Thanh bỏ qua lần vớt này là được.
Nhưng đã vớt lên tám cái, chỉ kém một cái cuối cùng là có thể nguyên vẹn, nếu như bỏ qua Hứa Thanh cảm thấy rất không cam lòng.
Nhất là hắn còn có một dự cảm mãnh liệt, nếu như có thể vớt ra đầu lâu thứ chín, như vậy chín cái đầu lâu có lẽ sẽ xuất hiện một chút biến hóa kỳ di.
Biến hóa này là gì hắn không cách nào phán đoán rõ được, nhưng hắn cảm thấy nhất định không nhỏ.
Chỉ là đại giới phải trả hơi lớn.
Một khi cưỡng ép vớt ra, tất nhiên sẽ kích thích điện thờ bên dưới xuất hiện khí tức càng kinh khủng hơn.
Đối mặt với vị Thần Linh mạnh hơn cả Xích Mẫu, Hứa Thanh biết rõ mình không có chút lực chống cự nào.
Chỉ là..... . Nếu như đổi thành lúc hắn chưa có hiểu rõ về lịch sử của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, khi gặp phải việc như vậy chắc chắn hắn sẽ không chút do dự mà lựa chọn bỏ qua.
Dẫu sao sống sót mới là quan trọng nhất.
Nhưng sau khi hiểu rõ về lịch sử của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, Hứa Thanh mơ hồ có một loại phán đoán, mình cũng không phải là không thể. ..... đoạt thức ăn trước miệng copl
Vì vậy trong lòng của hắn nhanh chóng cân nhắc, trong đầu hiện ra bố cục ở trong ngàn trượng dưới nước bùn.
"Điện thờ bị ba vị thần trấn áp..... Nó rung động lắc lư, tất nhiên cũng sẽ dẫn động phong ấn của ba vị thần!"
"Nhìn từ lịch sử lúc trước, giữa ba vị thần cùng Thần Linh hình thái tri chu hẳn có tôn tại manh mối hoặc sự liên quan......